Đổ Thạch Sư
Chương 34 : Ái mộ của endymi
Ngày đăng: 12:27 18/04/20
Thanh âm của Endymi hơi cao lại tràn đầy ngạc nhiên, dường như còn mang theo một chút cảm giác ngượng ngùng. Hắn gọi một người thú nhân tên ‘Garcia’ là Bác Gia, đây là một loại tôn xưng đối với thú nhân. Thú nhân mà được một người Nhã Gia như Endymi gọi là Bác Gia nhất định là một thú nhân rất tài giỏi.
Bạch Tử Thạch mang theo tò mò nhìn về phía Endymi, cái á thú nhân này sau khi kinh hô một tiếng, liền cất bước đi về một hướng, nhìn theo, Bạch Tử Thạch nhìn thấy. . . Vincent. (⊙o⊙). . . Đây là tình huống quỷ quái gì?
Người xung quanh cũng rất hiếu kỳ với tình huống này, cúi đầu bắt đầu trao đổi: “Nghe nói Nhã Gia Endymi là vì tìm kiếm một người nên mới đến Tây Dã. . . Chẳng lẽ ——?”
“Ta cũng nghe nói, hình như chính là người trong lòng của Nhã Gia. . .”
“Người này nói không chừng chính là. . .”
“Có lẽ. . . Thật không biết hắn là dạng nhân vật thế nào, mà lại khiến Nhã Gia ái mộ.”
“Bất quá hắn thoạt nhìn rất lạnh lùng a. . .”
Thú nhân tuấn mỹ hướng về phía á thú nhân đang đi về phía mình thoáng gật đầu một cái, hoàn toàn không thấy các loại ánh mắt hâm mộ, kinh ngạc, nghi hoặc của đám người xung quanh.
Quát xong liền cảm thấy có chút không đúng, cậu làm như vậy liệu Vincent có bị người khác chỉ trích là trốn tránh không? Nhưng cậu đã quá lo lắng rồi, nếu như Vincent không ứng chiến, ở chỗ này quả thật có thể bị chỉ trích là trốn tránh, nhưng thân là người khế ước của Vincent, Bạch Tử Thạch có quyền ngăn cản người canh gác của cậu vì những á thú nhân khác mà tiến hành quyết đấu. Vì vậy cái thú nhân kia mặc dù vẻ mặt không cam lòng, nghe cậu nói xong vẫn lui về. Bạch Tử Thạch không rõ nguyên do trong đó nên có chút kỳ quái, cậu ngẩng đầu nhìn Vincent, vừa vặn chạm phải ánh mắt nhu hòa tràn ngập ý cười của đối phương, hình như có vẻ rất hài lòng?
Hài lòng, Vincent đương nhiên hài lòng, cách làm này của Bạch đồng nghĩa với công khai tuyên bố —- Ngươi không được vì á thú nhân khác quyết đấu, ta ghen tị. Mặc dù bản thân cậu không phải nghĩ như thế, nhưng ở trong mắt mọi người, đây chính là sự thật.
Bạch Tử Thạch đang trong trạng thái mơ hồ, bất quá chuyện phát triển như cậu muốn, nên cũng không nghĩ nhiều nữa.
Lúc này Endymi cũng khôi phục một chút, hắn buông a bá đỡ hắn ra, nhìn Vincent, thanh âm mặc dù run rẩy nhưng đã khá hơn trước nhiều: “Bác Gia, ngài mặc dù cự tuyệt ta, nhưng trước khi ngài có bầu bạn, ta vẫn có quyền ái mộ ngài.”
Vincent không nói gì, Endymi cũng không để bụng, hắn đã quen Vincent lạnh lùng như vậy. Mà Bạch Tử Thạch cũng rất mâu thuẫn, cậu vừa vì sự kiên cường của Endymi cảm thấy tán thưởng, vừa cảm thấy trong lòng rầu rĩ, ý thức được tâm tình của mình, lại bắt đầu xoắn xuýt với tâm tư quỷ dị của mình.
A a a a. . . Đau cả đầu! Bạch Tử Thạch thật muốn liều mạng giựt tóc mình, ngươi nói ngươi sinh ra cái loại tâm tư ghen tị bất an này là có ý khỉ gì! Là độc chiếm dục đối với một người bạn hay là. . . thích Vincent?
Phiền muộn trừng mắt một cái tên thú nhân chọc người phiền lòng, Bạch Tử Thạch biểu thị áp lực lớn như núi —- Cậu thật sự không muốn giảo cơ a!
Thế nhưng, Vincent lại rất hưởng thụ ánh nhìn chằm chằm của Bạch Tử Thạch, đây không phải là đại biểu, Bạch đã bắt đầu để ý hắn sao? Mặc dù chuyện có một chút phiền toái, nhưng tổng thể kết quả làm Vincent tỏ vẻ rất hài lòng.