Đổ Thạch Sư

Chương 63 : Cùng tặng nhau

Ngày đăng: 12:28 18/04/20






Vincent rời nhà nửa tháng, lúc mới đầu Bạch Tử Thạch còn có thể thản nhiên mà đợi, trước kia thú nhân cũng từng ra ngoài săn giết vài ngày không về, nhưng lần này thời gian ra ngoài thật sự là quá dài. Cậu liên lạc với Allan, cũng hỏi thăm hắn chỗ Vincent đi, nhưng lần này Allan cũng không rõ cụ thể Vincent đi đâu, điều này làm cho Bạch Tử Thạch càng thêm mấy phần lo lắng.



Mấy ngày nay tình trạng của cậu không tốt, ngay cả lão sư dạy học cũng nhìn ra, Kenaf lại càng nhiều lần dò hỏi cậu có chuyện gì. Bạch Tử Thạch đem chuyện Vincent đi ra ngoài nửa tháng không có tin tức nói cho hắn biết, nhưng Kenaf trái lại lại không hề để ý, trong mắt hắn, thú nhân ra ngoài săn giết, mấy tháng không về nhà cũng là chuyện bình thường. Nhất là dạng thợ săn cao cấp như Vincent, dã thú tầm thường đều không lọt nổi vào mắt họ, còn mãnh thú lại không dễ săn giết, chờ đợi thời cơ, mai phục những chuyện đó rất tốn thời gian, nên tiêu tốn thời gian dài là chuyện bình thường.



Nhìn Kenaf như thế, cậu cũng biết có lẽ các á thú nhân đều có thái độ như thế này đối với việc săn giết của thú nhân, nên cũng chỉ đành che giấu sự lo lắng của mình, buộc mình vùi đầu học tập, chỉ ngắn ngủn nửa tháng mà tiều tụy không ít, điều này khiến cho Sigma tuy đau lòng nhưng lại vui mừng. Cho tới tận giờ ông chỉ thấy Vincent quan tâm đến tiểu á thú nhân, còn Bạch Tử Thạch thì trước sau vẫn nhàn nhạt, lần này Vincent mới ra ngoài lâu một tý, đã lo lắng không còn hình dáng. Mặc dù nghĩ thế, nhưng nhìn thấy tiểu đồ đệ yêu quý của mình như vậy, thì ông cũng nói không ít lời an ủi.



Bạch Tử Thạch cũng không phải là nghe không vào lời sư phụ nói, nhưng lần này không giống bình thường. Cậu luôn tâm thần không yên, thỉnh thoảng nằm mơ còn mơ thấy Vincent cả người toàn máu ngã ở nơi hoang vắng không người, mơ kiểu đó, cậu liên tiếp mơ vài ngày, càng ngày càng khiến cho cậu đứng ngồi không yên. Điều này khiến cậu có một loại dự cảm chẳng lành, huống hồ, tờ giấy Vincent lưu lại, nói hắn nhiều lắm là ba năm ngày là có thể sẽ về, bây giờ đã nửa tháng rồi!



Bạch Tử Thạch ngồi ở trong phòng học, nhìn sách trong tay, nhìn một hồi lâu cũng chả xem vào đầu được gì nhiều. Bỗng nhiên Kenaf từ ngoài chạy vào, nói cũng không kịp nói, liền lôi cậu chạy ra ngoài.



Bạch Tử Thạch không rõ nguyên do, bị lôi chạy một mạch rất nhanh, chỉ lo thở hổn hển, ngay cả thời gian nói cũng không có, bọn họ ra khỏi cửa trường, chạy về hướng con phố phía tây. Con phố phía tây là nơi tập kết con mồi săn được, nơi đó có chỗ thu mua chính thức của Á Thành, rất nhiều thợ săn sau khi bắt được con mồi, thường quen mang con mồi tới nơi này.




Vincent trao đổi xong với người ta quay đầu lại đã thấy ánh mắt sáng quắc của tiểu á thú nhân nhìn mình, bên trong là kiêu ngạo và sợ hãi cùng tồn tại, làm trong lòng hắn ấm áp, khẽ mỉm cười: “Chúng ta về nhà đi, ta có thứ muốn cho ngươi!”



Bạch Tử Thạch gật đầu: “Vừa lúc, ta cũng có thứ này cho ngươi.” Cậu chỉ là khối Tử Nhãn Tình kia.



Vừa về tới nhà, Vincent bất chấp những thứ khác, liền đem cái gói nhỏ trên người mở ra, lấy ra cái hộp nhỏ kia và một số thực vật kì kì quái quái cùng vài bình nhỏ chứa chất lỏng, cũng lấy một cái chén nhỏ từ phòng bếp ra, bóng tay tung bay, những thực vật trên bàn hoặc bị ép thành chất lỏng hoặc là bị giã thành vụn nhỏ, bị Vincent bỏ vào trong chén, những chất lỏng trong bình nhỏ cũng bị hắn dựa theo tỷ lệ rót vào trong chén, thành một chén giống như ma dược. Sau đó hắn dùng cái lọc đem thứ trong chén lọc qua, chất lỏng còn lại, để lắng đọng sau một phút, rồi lại lọc lần nữa, lúc này mới thận trọng mở hộp ra. Bên trong là một đóa hoa màu ngân bạch, chính là Ladopa Gaoling!



Thú nhân đem đóa hoa bỏ vào trong chất lỏng, ngắn ngủn vài giây đồng hồ đóa hoa kia liền lặng yên không một tiếng động chui vào trong nước, không còn một chút bóng dáng, vậy mà lại trực tiếp tan vào bên trong! Cùng lúc đó, chất lỏng vốn hiện ra màu xanh lục cư nhiên dần dần trở nên trong suốt, cuối cùng tĩnh lặng như một dòng suối trong suốt.



Vincent thấy thế thở phào một hơi, lúc ấy hắn chiến đấu với Ám Ảnh Điêu thú, bị thương không nhẹ, chỉ đành tìm một chỗ, đem Ladopa Gaoling trồng lại, dưỡng thương mười ngày, Ladopa Gaoling đã bị tổn thương, hắn lại tốn nửa ngày tìm nguyên liệu phối dược, cuối cùng mới bảo vệ được dược tính của đóa hoa! Cầm chén đưa cho Bạch Tử Thạch đang đứng bên cạnh vì sợ cản trở hắn cũng không dám lên tiếng, Vincent nói: “Bạch, đem uống.”



Bạch Tử Thạch cũng không hỏi, nhận lấy chén, đem nước dịch bên trong một hơi cạn sạch. Trong mắt Vincent liền hàm chứa ý cười, bạn lữ của hắn tín nhiệm hắn mà! Bạch Tử Thạch nhìn thấy ý cười trong mắt hắn, thì trừng mắt liếc hắn một cái, sau đó từ trong phòng lấy ra khối Tử Nhãn Tình kia: “. . . Cái này. . . Cho ngươi!”