Đổ Thạch Sư

Chương 68 : Danh tiếng được lan rộng

Ngày đăng: 12:28 18/04/20






Trong giây phút nhìn thấy Vincent đó, tâm trạng căng thẳng bốn giờ qua của Bạch Tử Thạch dường như thoáng cái liền thả lỏng, cảm giác mệt mỏi từ đáy lòng bỗng nhiên dâng lên, mạnh đến mức khiến cậu suýt nữa thì không cất bước nổi.



Vincent ngược hướng dòng người đang đi lại trên phố Đông đi tới bên cạnh Bạch Tử Thạch: “Chúng ta về nhà thôi.”



Giương lên một nụ cười, Bạch Tử Thạch ngay cả thanh âm cũng không có sức phát ra: “Không biết sao, bây giờ chỉ cảm thấy vô cùng mệt.”



“Ngươi vất vả rồi.” Vincent vẻ mặt nhu hòa, vươn tay về phía cậu, Bạch Tử Thạch vịn lấy tay hắn, đem phần lớn sức nặng đặt lên người Vincent, hai người từ từ đi trên con đường về nhà. Trên đường Vincent cũng không hỏi cậu chuyện sát hạch lần này, tựa như không hề quan tâm, Bạch Tử Thạch biết hắn là không muốn làm mình băn khoăn quá nhiều, giống như lúc nhiều học sinh Thiên triều mới thi vào trường cao đẳng xong, rất nhiều cha mẹ đều cố nhịn không hỏi con cái thi thế nào, chỉ sợ gây áp lực quá lớn cho con.



Vincent săn sóc làm cho trong lòng Bạch Tử Thạch vô cùng ấm áp, cảm giác lặng yên dạo bước cùng người yêu cũng không tệ, đương nhiên, ngươi phải lơ đi đủ các loại ánh mắt trên đường đi. Kể từ khi tới Á Thành Bạch Tử Thạch cảm thấy năng lực xem nhẹ ánh mắt người khác của mình tăng lên thẳng tắp.



Sau khi về đến nhà, Bạch Tử Thạch ngay cả cơm cũng không ăn, tắm rửa xong, liền lao thẳng lên giường. Trải qua bốn giờ dò xét vội đến chân không chạm đất, thực sự là đã hao phí không ít tinh thần của cậu, sau khi thả lỏng, Bạch Tử Thạch cảm thấy cả đầu mình cũng đau. Hiện giờ Vincent cũng không thúc giục cậu dậy dùng cơm hay gì đó, mà để cậu ngủ tiếp. Bạch Tử Thạch ngủ một giấc đến thiên hôn ám địa, đợi cậu mở mắt ra thì đã là sáng hôm sau.



Chớp chớp cặp mắt ngái ngủ mông lung, Bạch Tử Thạch nghiêng đầu, khuôn mặt trầm tĩnh ngủ của Vincent gần trong gang tấc, không có vẻ lạnh lùng tự kiềm chế bình thường, hắn ngủ trông thật ôn hòa và yên bình, gương mặt tuấn mỹ hướng về phía mình, tiếng hít thở nhẹ nhàng chầm chậm ở trong buổi sáng yên tĩnh dường như cũng thật rõ ràng. Trong lòng như có một dòng suối ấm áp róc rác chảy qua, Bạch Tử Thạch không kìm được vươn tay phác họa gương mặt Vincent trên hư không, dùng ngón tay mô tả đường nét của hắn, thấp giọng nói: “Ta nhất định sẽ cố gắng sống lâu hơn. . .”
“A?” Nghe giọng điệu này, Bạch Tử Thạch sửng sốt, mình cho rằng đã nói thấp rồi, mà vẫn bị Sigma cho là cao ư? Sợ lại bị khiển trách, Bạch Tử Thạch ngửa cổ tay lên: “Vận đạo của ta cũng không tệ a, sư phụ, huống chi ngài còn cho ta cái này.”



Sigma trông thấy trên cổ tay như bạch ngọc của tiểu đồ đệ đeo đá may mắn màu xanh lục đậm, cũng có chút không xác định. Truyền thuyết của đá may mắn mặc dù không biết có phải thật hay không, như từ khi ông có được đá may mắn này, vận khí thật sự cũng không tệ. Tỷ lệ đổ trướng khi đổ thạch luôn cao hơn một chút so với đổ sụp, có thể leo lên vị trí đổ thạch sư cấp 8 này, Sigma cũng cho một ít công lao là dựa vào đá may mắn. Hiện tại ông thân là đổ thạch sư cấp 8, một bó tuổi tác này cũng không có dã tâm gì, thấy tiểu hài tử là một cô nhi vừa đáng thương vừa đáng yêu, hơn nữa còn nể mặt mũi Vincent, liền đem cho cậu. Bây giờ đột nhiên bị Bạch Tử Thạch lấy ra nói, cuối cùng cũng tin vài phần, huống hồ đồ đệ này của ông vận khí thật sự là phi thường không tệ.



“Hai trong năm, ngươi lại chọn toàn là cấp 1, nói thế thì phần thi thực tiễn thông qua không có vấn đề gì lớn.” Sigma nghĩ nghĩ nói, “Thường thì thông qua phần thi thực tiễn cũng chính là xác suất này, bất quá ngày mai các ngươi không được giải sụp phỉ thúy mới được. Giải thạch cũng là một phần của thi thực tiễn. Nhưng mà, năm nay xác suất này cũng không chắc lắm, người báo danh năm nay so với các năm nhiều hơn không ít. Hơn nữa quy tắc chấm điểm cho phần thi sát hạch thực tiễn cũng nghiêm khắc hơn. Vì ngại ngươi đi tham gia sát hạch, nên ta từ chối lời mời làm tổng giám khảo của công hội, bây giờ cũng không dám chắc tình hình năm nay như thế nào.”



Hai trong năm là có thể thông qua? Bây giờ Bạch Tử Thạch mới có chút phản ứng, lần này cậu sợ là đã làm hơi quá rồi. Từ trong đống cấp 1 chọn trúng 5 khối kém nhất là Phù Dung Chủng. . . Quá chói mắt! Hơn nữa, thành tích còn phải công bố công khai ra ngoài, kèm theo số báo danh và tên tuổi thí sinh! Danh tiếng này phỏng chừng sẽ lan truyền rộng rồi!



“Sư phụ, ngươi nói có ai năm khối đều trúng không, hơn nữa là đại trướng.” Bạch Tử Thạch giống như vui đùa hỏi một câu.



Sigma cười cười: “Sát hạch qua nhiều năm như vậy, chuyện gì mà không có. Năm khối đều trúng cũng có, nhưng tính đại trướng như trong cuộc thi (cấp bậc mao liêu so với cấp bậc phỉ thúy ). . . thì thật ra chưa từng có.” Nghĩ tới đây, ông cười cười, “Nếu thật sự có chuyện đó, thì không cần tiêu chuẩn chấm điểm, ta cũng có thể trực tiếp kết luận hắn khẳng định lấy được mãn điểm. Nếu như trước đó hắn biểu hiện không tệ, có lẽ mấy lão bất tử trong công hội đều tranh cướp thu làm đồ đệ, mấy lão gia hỏa trong công hội kia, cướp được nhất định sẽ rất đắc ý.”



… Sư phụ, vậy ngài cứ chuẩn bị đắc ý đi. . .