Đổ Thạch Sư

Chương 93 : Tương lai của á thành

Ngày đăng: 12:28 18/04/20






Bạch Tử Thạch khép lại bản bút ký, cau mày, nặng nề thở dài một hơi, mỏ phỉ thúy sản xuất phỉ thúy quả thật càng ngày càng ít, có lẽ chỉ có thể chống đỡ một hai trăm năm nữa. Dựa theo lời Oliver, đây đúng là một đại nguy cơ, bất kể là đối với Á Thành hay toàn bộ Bác Nhã.



Về phần vấn đề địa vị của á thú nhân, Bạch Tử Thạch cũng không lo lắng lắm. Địa vị khá cao hiện giờ của á thú nhân cũng không hoàn toàn dựa vào đổ thạch sư. Mặc dù ban đầu đúng là dựa vào đổ thạch đi lên, nhưng xã hội phát triển đến trình độ hiện đại hóa như hiện tại, kinh tế chính trị phát đạt một phần công lao rất lớn là thuộc về á thú nhân. Vì các thú nhân cần bảo vệ gia đình, săn giết dã thú, bọn họ không có thời gian ổn định để kinh doanh buôn bán thậm chí là quản lý thành trì. Dẫn đến hiện nay 70, 80% thương nghiệp đều là do á thú nhân chèo chống, về chính trị cao tầng của mỗi bộ lạc thú nhân chiếm không ít vị trí, nhưng quản lý cơ sở ở tầng thấp hơn đa số đều là á thú nhân —- ngoại trừ phương diện quân đội. Hơn nữa dân số của á thú nhân ít hơn thú nhân không ít, nên á thú nhân đứng ở vị trí cần được bảo vệ, cho dù mất đi đặc quyền ở phương diện đổ thạch, cũng không thể lưu lạc tới nông nỗi như thời Oliver.



Thế nên, Oliver lo lắng chính là những đổ thạch sư sống dựa vào đổ thạch. Một khi phỉ thúy tuyên cáo kết thúc, thì chẳng khác nào đẩy những đổ thạch sư xuống khỏi vị trí cao thoáng cái rớt khỏi tầng mây. Cả đời đổ thạch sư đều theo đuổi kỹ xảo đổ thạch mất đi phỉ thúy tiến hóa, bọn họ còn có thể làm gì đây? Đi tìm công việc khác? Có bao nhiêu người có thể làm được đây? Gây dựng lại nghiệp châu báu phỉ thúy cũng chỉ là để cho bọn họ một con đường sáng mà thôi. Đổ thạch sư nếu muốn đạt được địa vị tôn kính cao quý như trước, cơ bản là không có khả năng.



Mặc dù rất đáng tiếc, nhưng thiên đạo vô tình, vạn vật cũng phải có độ. Các thú nhân ở nơi này gần ngàn năm nay, không ngừng sử dụng phỉ thúy tiến hóa, gien của bọn họ đã được cải tạo vô cùng nhiều, đời sau mạnh hơn đời trước, nhưng pháp tắc không có khả năng để thú nhân tiến hóa vô hạn tiếp, hiện tại thú nhân đã là chúa tể trên đại lục, nếu mạnh hơn nữa, thì những sinh linh khác trên tinh cầu này phải làm sao đây? Bạch Tử Thạch nghĩ tới hành tinh mẹ, nhân loại trở thành chúa tể địa cầu, không ngừng tìm kiếm phát triển, nhưng kết quả là gì?



Bất quá, bây giờ biết những điều này còn chưa muộn, một hai trăm năm đủ để Á Thành bố trí.



Bạch Tử Thạch ngẩng đầu nhìn về phía Chrollo và Vincent, vẻ mặt hai người đều ngưng trọng muốn chết. Chrollo ngẩng đầu lên, nét mặt đã khôi phục bình tĩnh: “Ta nghĩ các ngươi đều biết chuyện gì xảy ra. Chuyện này đối với Á Thành thật sự là quá mức trọng yếu, một tý tin tức cũng không thể để lộ!”




Mà Bạch Tử Thạch và Vincent biết được tình thế nghiêm trọng cũng một đêm không ngủ. Ngày hôm sau, Bạch Tử Thạch mang theo hai cái quầng mắt đen xì tiếp nhận thư bổ nhiệm từ phủ thành chủ, nhanh chóng đi nhận chức.



Cậu bắt đầu bận rộn, Chrollo muốn cậu làm một bản kế hoạch để bổ sung vào lỗ hổng tinh thần ngày càng trống rỗng của người dân Bác Nhã. Bạch Tử Thạch bắt đầu liều mạng nhớ lại các ngành nghề giải trí trên địa cầu, sau đó tự giam mình trong nhà, không ngừng viết ra tất cả những cách thức giải trí cậu biết. Chrollo muốn chính là cái này, từ trong đó hắn chọn lựa ra những thứ Á Thành có năng lực làm được, rồi khua chiêng gõ trống triển khai hành động.



Người Chrollo có thể hoàn toàn tín nhiệm rất ít, người biết được chuyện này càng ít, khó tránh khỏi, hai người Bạch Tử Thạch và Vincent đều bận rộn cực kỳ, có đôi khi một tháng họ cũng chưa chắc đã gặp nhau được một lần. Điều này làm cho hai người yêu nhau buồn phiền cực kỳ, thời gian quá eo hẹp, họ thường thường chỉ có thể gặp thoáng qua, ăn một bữa cơm trao đổi một cái hôn ngắn ngủi. Điều này khiến Vincent thiếu chút nữa phát điên! Nhưng, không có cách nào, hắn không chỉ thăng lên làm trưởng quan cao nhất của đội hộ vệ, mà còn đảm nhiệm chức hiệu trưởng của một trường học bí mật, những đứa trẻ bên trong đều là cô nhi có khả năng khống chế bản thân tốt, những đứa trẻ này chỉ dựa vào nỗ lực của bản thân để tiến hóa, đây là một trường học mang tính thí nghiệm.



Bận rộn như thế chừng một năm, cả khoảng thời gian dài Vincent dục cầu bất mãn, cho dù có thông cảm với Chrollo thêm nữa cũng không kìm được mà chửi rủa. Đơn giản là, đã bận rộn một thời gian dài như vậy, trường học đã đi vào quỹ đạo, công việc của Bạch Tử Thạch cũng đến giai đoạn kết thúc.



Chrollo biết đệ đệ nhẫn nại đã đến cực hạn. Tại thời điểm Bạch Tử Thạch nhậm chức bí thư thành chủ được một năm lẻ hai tháng, vung tay lên đem đôi vợ chồng son đã lâu không gặp nhau quăng ra ngoài —- tìm kiếm mỏ phỉ thúy ở khu vực rộng lớn phụ cận Á Thành. Đó cũng là nhắc nhở trong bút ký của tổ tiên.



Mặc dù vẫn cõng trên lưng công tác, nhưng xem ra Vincent tương đối hài lòng. Năm nay Bạch đã sắp 29 tuổi, quan trọng nhất là, thân thể của cậu đã dần dần cường tráng hơn, cái chỗ nào đó mà hắn nhớ thương rất lâu, đã chín muồi.