Đổ Thạch Sư

Chương 99 : Nghĩa vụ xem thạch

Ngày đăng: 12:28 18/04/20






Vẻ mặt á thú nhân này rất là kích động, mắt không chớp nhìn Bạch Tử Thạch, làm cậu có chút không tự nhiên, đành phải chủ động xuất kích: “Xin hỏi, ngươi tìm ta có chuyện gì sao?”



Á thú nhân hơi mập này cười cười có chút lúng túng: “Kỳ thực cũng không có chuyện gì, ta chỉ muốn mời ngài tham gia một hoạt động thôi.” Ý nghĩ này chỉ mới nảy ra, chứ vốn lúc đầu Dorothee chỉ vì nghe thấy có một á thú nhân có chút truyền kỳ đến Tỉnh Trạch Khẩu nên hơi kích động mà thôi. Đúng vậy, trong lúc Bạch Tử Thạch còn chưa ý thức được, thì ở trong lòng rất nhiều đổ thạch sư cậu gần như đã là một truyền kỳ. Bất kể là độ tuổi siêu nhỏ, hay là tỷ lệ đổ trướng khủng bố của cậu, cộng thêm tốc độ thăng cấp như bay của cậu đều khiến rất nhiều đổ thạch sư đuổi không kịp. Huống chi, cậu còn là đồ đệ của Sigma đổ thạch sư cấp 8, cũng đã từng đổ ra phỉ thúy cấp bậc phẩm chất như tuyệt thế Mặc Phỉ, Tử Nhãn Tình.



“Hoạt động gì?”



“Là thế này. Tỉnh Trạch Khẩu tuy chỉ là một thôn trấn, nhưng là điểm tiếp tế của dãy núi Kim Cửu. Thị trường phỉ thúy ở đây rất tốt, thế nên ở đây mới có một cái công hội nho nhỏ như chúng ta. Mỗi năm chúng ta đều làm một đợt ‘mắt’ miễn phí, chính là giúp giám định mao liêu. Hoạt động này đã có mười năm, bất quá mấy năm gần đây người đến càng ngày càng nhiều, mỗi lần nhân viên đều không đủ. . . nên. . .” Dorothee hơi băn khoăn nhếch miệng nói.



Hoạt động này Bạch Tử Thạch đã từng nghe qua, tổng công hội cũng từng làm, cơ bản thì các đổ thạch sư cách một đoạn thời gian cũng sẽ tham gia một lần, coi như là kéo nhân khí cho công hội đổ thạch sư, hơn nữa trấn nhỏ này chung quy cũng không thuộc về bất cứ quốc gia nào, thuộc mấy khu vực không quản hạt. Nhìn thoáng qua Vincent, Bạch hơi khó xử hỏi: “Cần thời gian lâu không?”



Dorothee vừa nghe thế, có cửa a! Vội vàng xua tay: “Thời gian không lâu, không lâu, chỉ một ngày mai là được.”



Một ngày, cũng không lâu lắm, Vincent gật đầu: “Không sao, chúng ta cũng không vội đi.”



Bạch Tử Thạch cười, “Vậy không thành vấn đề, bất quá, không được tiết lộ thông tin về ta.” Dorothee liên tục đáp ứng, mừng rỡ, lén nhìn Vincent một cái, thầm nhủ, đây nhất định chính là Bác Gia Garcia của Á Thành, quả nhiên vừa tuấn mỹ vừa lạnh lùng.
Mặc dù Sousa không muốn để người khác quấy rầy thế giới hai người của bọn họ, nhưng cái gì nặng cái gì nhẹ hắn vẫn biết, trực tiếp gật đầu: “Được a.”



Sáng sớm hôm sau, Dorothee cố ý trịnh trọng mời Bạch Tử Thạch đến. Bãi sân trống mà hôm qua bọn họ đi qua, đã có rất nhiều người ôm mao liêu đứng xếp hàng chờ, trước mỗi hàng đều có một cái bàn lớn màu vàng, tổng cộng có hơn mười bàn, trên mỗi bàn đều đặt dụng cụ để xem mao liêu. Hiện tại chỉ có một bàn cuối cùng còn trống, đó là bàn lưu lại cho Bạch Tử Thạch, không để Dorothee theo giúp, tự cậu đã đi tới đó ngồi xuống.



Những đổ thạch sư đã đến sân lúc này thì nhìn ngó ngắm nghía đủ kiểu, vẻ mặt cũng bất đồng, có người xem thường, có người lại ngạc nhiên, cũng có người kích động và sùng bái, Bạch Tử Thạch chỉ làm như không nhìn thấy, ngồi ngay ngắn. Bất quá, bởi vì khuôn mặt cậu còn quá trẻ, trong mắt người xếp hàng ở hàng của cậu tràn đầy nghi ngờ, có người còn trực tiếp tách khỏi hàng ngũ chuyển sang xếp hàng ở hàng khác.



Trong suy nghĩ của mọi người, đổ thạch sư là một nghề nghiệp cần rất nhiều kinh nghiệm, nói cách khác là lớn tuổi đáng tin cậy hơn. Người có thiên phú không phải là không có, nhưng trước mắt Bạch không hề tuyên truyền, lại còn lạ mặt, tất nhiên sẽ không chiếm được tín nhiệm.



Những người đó vừa đi, người xếp hàng phía sau liền thấy kỳ quái, sao còn chưa bắt đầu, đã đi rồi? Kéo một người rời đi hỏi: “Làm sao vậy?”



Người bị kéo vẻ mặt không kiên nhẫn, nhanh chóng giải thích: “Tên đổ thạch sư phía trước chẳng biết đã trưởng thành chưa, phỏng chừng chỉ là một học đồ cấp thấp, không an toàn, nhanh đừng kéo ta, ta còn phải đến chỗ khác xếp hàng đây.” Nói xong cũng chầm chậm chạy đi.



Người đứng xếp hàng kia có chút chần chừ lẩm nhẩm: “Không chừng tài nghệ người ta cao thì sao?”



Có một người đang chạy đi vừa vặn nghe thấy, lập tức cười nhạo nói: “Ngươi cho hắn là Nhã Gia Bạch Tử Thạch hả?”