Đô Thị Tàng Kiều

Chương 1039 : Người thất vọng nhất!

Ngày đăng: 11:02 18/04/20


Trương Lộ Tuyết hôn lên môi Diệp Lăng Phi một cái, hai tay ôm cổ Diệp Lăng Phi, nhẹ nhàng nói:



- Diệp Lăng Phi, anh làm sao vậy, sợ rồi ư, em muốn quyến rũ anh đấy, thế đã được chưa?



- Đương nhiên là được rồi!



Diệp Lăng Phi một tay vòng qua cổ ôm lấy Trương Lộ Tuyết, tay kia thì lần mò đi vào trong nội y của Trương Lộ Tuyết, đặt lên ngực Trương Lộ Tuyết. Trương Lộ Tuyết không mặc gì bên trong cả, áo ngực của cô cũng đã cởi ra, ném ở trên giường. Diệp Lăng Phi bóp nắn bộ ngực mềm mại của Trương Lộ Tuyết, sau đó lại rút ra tay ra, khoác lên vai Trương Lộ Tuyết, nói:



- Được rồi. Lộ Tuyết, đừng náo loạn nữa, mau ngủ đi. Xem mắt em đã đỏ thế kia rồi, anh thấy thế đau lòng lắm đó!



- Cuối cùng thì anh cũng nói được một câu làm người ta thấy ấm lòng!



Trương Lộ Tuyết nghe được những lời này của Diệp Lăng Phi, nũng nịu nói:



- Ít ra anh vẫn còn biết yêu thương em!



- Em nói linh tinh gì vậy, sao anh lại không thương em chứ!



Diệp Lăng Phi nói.



- Ngoan nào, ngủ đi!



Trương Lộ Tuyết quả thực hơi mệt mỏi, ôm cổ Diệp Lăng Phi, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Diệp Lăng Phi không thất buồn ngủ, hắn chỉ muốn dỗ Trương Lộ Tuyết đi ngủ thôi, thấy Trương Lộ Tuyết đã nhắm mắt lại ngủ. Diệp Lăng Phi nhìn trân trân vào nụ cười mỹ lệ trên gương mặt của Trương Lộ Tuyết, thấy gương mặt xinh đẹp diễm lệ hơi trắng bệch, đó là dấu hiệu của người đang vô cùng mệt mỏi, đôi môi gợi cảm của Trương Lộ Tuyết khép lại, sống mũi thẳng tắp, lông mi thật dài, theo từng nhịp thở của Trương Lộ Tuyết, một mùi hương thoang thoảng bay vào mũi Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi trong lòng càng cảm thấy có lỗi với Trương Lộ Tuyết, nếu như Trương Lộ Tuyết không gặp phải mình, nhất định cô sẽ tìm được một người đàn ông tốt hết lòng yêu thương cô ấy, nhưng cuối cùng Trương Lộ Tuyết lại gặp phải mình, hết lần này tới lần khác mình luôn làm Trương Lộ Tuyết tổn thương. Diệp Lăng Phi cảm thấy hổ thẹn, ôm Trương Lộ Tuyết thật chặt, hy vọng có thể giúp cho Trương Lộ Tuyết cảm thấy ấm áp hơn.



Trong lúc đó. Diệp Lăng Phi bất tri bất giác ngủ thiếp đi, đến lúc nghe thấy tiếng gõ cửa rất nhỏ, Diệp Lăng Phi mới tỉnh dậy, mở mắt nhìn, không biết từ lúc nào Trương Lộ Tuyết đã dán môi lên mặt mình, bờ môi gợi cảm kề sát mặt hắn. Diệp Lăng Phi nhẹ nhàng rút tay ra khỏi chỗ cổ Trương Lộ Tuyết. Ngay lúc Diệp Lăng Phi vừa định bước xuống giường thì Trương Lộ Tuyết bỗng nhiên tỉnh dậy.



- Anh muốn đi đâu thế?



Trương Lộ Tuyết nũng nịu hỏi.



- Có người đang gõ cửa, anh đi xem là ai. Lộ Tuyết, em cứ ngủ thêm lát nữa đi!



Diệp Lăng Phi cúi đầu xuống, hôn lên khuôn mặt tinh mỹ không chút tỳ vết của Trương Lộ Tuyết, sau đó mới bước xuống giường. Diệp Lăng Phi cửa phòng nghỉ ra, thấy Trịnh Khả Nhạc đang đứng ngoài cửa. Cửa phòng làm việc của Trương Lộ Tuyết không khóa. Diệp Lăng Phi chỉ khóa cửa phòng nghỉ lại thôi.



- Khả Nhạc, có chuyện gì vậy?



Diệp Lăng Phi hỏi.



- Những thứ anh cần đều đã mua cả rồi!



Trịnh Khả Nhạc nói.



- Anh định ăn bây giờ hay chờ lát nữa?



- Bây giờ đã trưa rồi sao?



Diệp Lăng Phi nhìn đồng hồ, quả nhiên là đã đến buổi trưa. Diệp Lăng Phi cười cười, nói:




Điền Vi Dân gật đầu.



Bí thư ủy ban kỷ luật đứng lên, không lâu sau. Vương Thần đã được đưa đến. Tùy Trường Hồng cố ý nghiêm mặt, nói với Vương Thần:



- Cậu chính là nhà báo Vương Thần sao!



- Vâng, tôi vốn là nhà báo của “Nhật báo Vọng Hải”, chỉ là bây giờ tôi đã bị tòa soạn báo sa thải rồi!



Vương Thần nói.



Tùy Trường Hồng nói:



- Vương Thần, cậu không cần phải sợ, có chuyện gì thì cứ nói ra, nói hết những chuyện mà cậu biết, biết chưa?



- Tôi biết rồi!



Vương Thần gật đầu, hắn bắt đầu đem chuyện vô căn cứ kể lại như thật cho các vị thường ủy ủy ban thành phố ngồi đây nghe. Chờ Vương Thần nói xong, Điền Vi Dân không lập tức thái độ gì mà nói:



- Để cậu ta ra ngoài trước đi!



Tùy Trường Hồng nhìn bộ dạng cau mày của Điền Vi Dân, trong lòng mừng thầm, xem ra chuyện này đã phát triển theo hướng mình muốn rồi, chỉ cần Điền Vi Dân chịu đi điều tra, tất nhiên sẽ kéo cả Chu Hồng Sâm dính líu vào. Tùy Trường Hồng muốn thừa dịp Điền Vi Dân còn chưa hiểu rõ các mối quan hệ trong chuyện này để Điền Vi Dân đồng ý đi điều tra, một khi đã bắt đầu điều tra, tiến triển chuyện này có lẽ đã không còn do Điền Vi Dân khống chế nữa rồi.



- Các vị, các vị thấy thế nào?



Điền Vi Dân không tỏ thái độ gì mà hỏi các thường uỷ viên đang ngồi đây, có vài người lắc đầu, có vài người giữ im lặng, còn viên chính ủy ở phân khu quân đội lại nở một nụ cười khiến người ta khó phát giác. Tùy Trường Hồng thấy không có ai nói gì, ông ta nói:



- Bí thư Điền, để tôi nói mấy câu, tôi thấy chuyện này đã rất rõ ràng rồi, có các bức ảnh làm chứng cứ, chúng ta hoàn toàn có thể tiến hành điều tra, nếu như chúng ta tiếp tục chần chừ thì sẽ ảnh hưởng đến vấn đề trị an ở thành phố Vọng Hải, như vậy ảnh hưởng sẽ còn lớn hơn nữa đó!



Điền Vi Dân vẫn bất động thanh sắc, dường như ông ta cố ý để Tùy Trường Hồng nói. Tùy Trường Hồng thấy Điền Vi Dân không nói lời nào, bèn nói tiếp:



- Bí thư Điền, tôi cho rằng phải lập tức điều tra chuyện này. Nếu như bí thư Điền cảm thấy khó làm, vậy để phó bí thư thị ủy là tôi phụ trách được rồi. Xảy ra chuyện gì, tôi sẽ gánh chịu!



Mãi đến lúc này Điền Vi Dân mới lên tiếng, ông ta nhìn Tùy Trường Hồng, nói:



- Phó bí thư Tùy, chuyện này cứ giao cho bên ủy ban kỷ luật là được rồi, bí thư thị ủy như tôi dù sao cũng phải tổ chức báo cáo một chút, chuyện này không phải là chuyện nhỏ. ừm, nếu tất cả mọi người không có gì ý kiến khác, chi bằng thế này đi, để ủy ban kỷ luật đi điều tra, thị trưởng Tùy, tôi cũng không cho rằng chuyện này gióng trống khua chiêng điều tra là hay, không bằng để ủy ban kỷ luật nói chuyện với mấy đương sự, chờ sau khi có ý kiến sơ bộ, chúng ta lại họp tiếp!



- Bí thư Điền...!



Tùy Trường Hồng vừa muốn nói tiếp, chợt nghe đáo Điền Vi Dân thở dài, nói:



- Tôi thấy chuyện này không nên để cấp trên biết thì tốt hơn, chúng ta xử lý nội bộ thôi, nếu như thực sự có chuyện gì, vậy thì để tên cảnh sát hình sự kia luân chuyển công tác là được, không biết mọi người có ý kiến gì không?



Điền Vi Dân vừa nói ra những lời này, niềm hy vọng vừa mới dâng lên trong lòng Tùy Trường Hồng như bị dội một gáo nước lạnh. Xem ra Điền Vi Dân định làm trò chuyện lớn hóa nhỏ, căn bản là không định quản nữa, mà các thường ủy ủy ban lên tiếng cũng khiến cho Tùy Trường Hồng tâm ý nguội lạnh, ông ta đã nhìn ra, lời nói của mình không có sức nặng ở ủy ban, Điền Vi Dân làm như vậy, hoàn toàn là muốn ép hắn chết. Tùy Trường Hồng trong lòng thầm nghĩ: “Tổ điều tra của tỉnh sắp đến đây rồi, ta đợi tổ điều tra của tỉnh tới, đem chuyện này nói cho tổ điều tra biết, hừ, ta muốn xem Điền Vi Dân còn có thể làm gì!



Tùy Trường Hồng đâu ngờ được rằng, Điền Vi Dân còn ước gì Tùy Trường Hồng làm như vậy nữa, ông ta và Diệp Lăng Phi đã thương lượng với nhau, tạo đủ áp lực lên Tùy Trường Hồng để Tùy Trường Hồng phản ánh chuyện này lên tỉnh ủy. Như vậy, chuyện này sẽ càng lớn, đến lúc đó, mọi chuyện có lẽ không thể khống chế được nữa. Tùy Trường Hồng không biết đây là một cái bẫy đang chờ hắn ta nhảy vào. Cuộc họp thường ủy ủy ban nhanh chóng ra quyết định, chuyện này ủy ban kỷ luật đi điều tra, tạm thời không được làm lớn chuyện. Viên bí thư ủy ban kỷ luật kia hăn là biết phải làm như thế nào. Lúc này, người thất vọng nhất là thị trưởng Tùy Trường Hồng. Tùy Trường Hồng rất thất vọng, vốn tưởng rằng có thể nhân cơ hội làm lớn chuyện, nhưng không ngờ Điền Vi Dân lại đè xuống. Ngay khi ông ta chuẩn bị quay về phòng làm việc của mình thì nhận được điện thoại của Tưởng Thiên Dương. Tưởng Thiên Dương nói cho Tùy Trường Hồng biết, sáng ngày mai tố điều tra của tỉnh ủy sẽ tới thành phố Vọng Hải, đến lúc đó, hắn ta cũng sẽ đến thành phố Vọng Hải.