Đô Thị Tàng Kiều

Chương 1044 : Vĩnh viễn rút khỏi

Ngày đăng: 11:02 18/04/20


Tưởng Thiên Dương bật cười. Vương Thần và Tùy Trường Hồng đều sững sờ, không rõ Tưởng Thiên Dương cười cái gì. Tưởng Thiên Dương vỗ tay nói:



- Anh nói dối y như nói thật ấy, tôi rất thích loại người nói dối không chớp mắt như anh!



Câu nói này của Tưởng Thiên Dương vừa dứt thì Vương Thần có chút luống cuống nhìn Tùy Trường Hồng một cái. Tùy Trường Hồng vốn không có hiểu rõ lắm con người của Tưởng Thiên Dương, Tưởng Thiên Dương luôn cho rằng con người Tưởng Thiên Dương này chính là con cháu nhà quyền quý, suy nghĩ đơn giản. Nhưng sau khi nghe mấy câu nói này của Tưởng Thiên Dương, Tùy Trường Hồng mới ý thức được Tưởng Thiên Dương cũng không đơn giản, không phải là con cháu nhà quyền quý có đầu óc đơn giản.



- Thiên Dương, ý cháu là gì?



Tùy Trường Hồng hỏi.



Tưởng Thiên Dương quay đầu qua nhìn Tùy Trường Hồng cười nói:



- Bác Tùy, không có gì. Cháu chỉ cảm thấy nhà báo này rất thú vị, nhưng lời hắn nói đều là giả nhưng nếu như hắn kiên quyết thì lại không có vấn đề gì cả!



Tùy Trường Hồng không hiểu ý của Tưởng Thiên Dương, ông ta trơ mắt nhìn Tưởng Thiên Dương. Tưởng Thiên Dương đứng lên nói:



- Bác Tùy, như vậy đi, cháu gọi điện cho tam thúc của cháu, nói với tam thúc của cháu chuyện bên này. Ừm, tổ điều tra không phải đang ở thành phố Vọng Hải đó sao, vừa khớp có thể cùng đến điều tra chuyện này, như vầy đi, bác Tùy, cháu đi gọi điện đây!



- Vậy được. Thiên Dương, việc này cháu nhất định phải cẩn thận!



- Không sao đâu, bác Tùy, cháu tính toán hết cả rồi!



Tưởng Thiên Dương nói xong, không có ý định gọi điện trước mặt Tùy Trường Hồng mà là rời khỏi văn phòng làm việc, đợi Tưởng Thiên Dương vừa đi Vương Thần liền sát đến trước mặt Tùy Trường Hồng, hắn ta dè dặt hỏi:



- Thị trưởng Tùy, chuyện này!



Vương Thần còn chưa nói xong thì bị Tùy Trường Hồng cắt ngang:



- Vương Thần, cậu về trước đi, đến lúc đó tôi sẽ tìm cậu. Nhớ kỹ, nhất định phải cắn chết. Giờ cậu đã rơi vào rồi, nếu lúc này không cắn chết thì xem như cậu toi rồi, ngay cả tôi cũng không thể cứu cậu được, tôi hy vọng cậu có thể hiểu được mối quan hệ lợi hại ở trong đó!



- Tôi hiểu, tôi hiểu!



Vương Thần liên tục gật đầu.



Vương Thần vừa rời khỏi văn phòng của Tùy Trường Hồng. Tùy Trường Hồng liền nhấc điện thoại lên gọi đến điện thoại văn phòng Chu Hướng Thiên nói:



- Hướng Thiên, ông qua đây chút!



Chu Hướng Thiên đi qua. Tùy Trường Hồng ra hiệu cho Chu Hướng Thiên đóng cửa phòng lại. Tùy Trường Hồng thấp giọng nói:



- Hướng Thiên, ông phái người theo dõi tên nhà báo đó, đừng để cho hắn đến đây lung tung. Tôi luôn có cảm giác nhà báo này làm việc không được ổn định!



- Thị trưởng Tùy, tôi biết rồi. Tôi sẽ sắp xếp người đi!



Chu Hướng Thiên nói.



********************************************



Diệp Lăng Phi đang ăn cơm trưa ở nhà lão già, chiều sau khi Lão Hổ và Tiêm Đao đến Bắc Kinh, đã gọi điện hỏi Diệp Lăng Phi có tham gia hội nghị hay không. Diệp Lăng Phi nói với Lão Hổ và Tiêm Đao hắn sẽ không tham gia hội nghị, đợi bọn họ bàn xong với người bên Bắc Kinh thì hãy đến tìm Diệp Lăng Phi.




- Satan, vậy là anh không xuất hiện?



- Nên như vậy, anh đã không cần thiết phải xuất hiện rồi!



Diệp Lăng Phi nói.



- Biểu hiện của cậu khiến cho anh rất hài lòng, anh cần gì phải xuất đầu lộ diện nữa chứ?



- Sao lại không cần, em cho rằng anh rất cần cho sự tái xuất đó!



Phi Hổ nói.



- Satan, trước sau gì em cũng không hơn được anh, vì thế anh nên ra lãnh đạo Lang Nha, nếu lúc này anh mà ra lãnh đạo Lang Nha thì nhất định sẽ làm cho Lang Nha nhanh chóng khống chế được thị trường hỏa quân trên toàn cầu, cũng có thể thực hiện được những gì anh nói. Nhưng nếu như để em lãnh đạo, em cảm thấy mình không có năng lực này!



- Phi Hổ, không thử sao biết được chứ!



Diệp Lăng Phi cười nói.



- Anh rất coi trọng cậu, lúc nãy anh nói rồi, tất cả những gì cậu làm trước đây đều khiến anh rất hài lòng, anh cho rằng cậu hoàn toàn có năng lực lãnh đạo tốt Lang Nha. Giờ cậu nên có niềm tin vào bản thân mình, anh đã giao Lang Nha cho cậu rồi, tức là anh đã công nhận được năng lực của cậu!



Phi Hổ nhìn Diệp Lăng Phi cười nói:



- Satan, em cảm thấy áp lực lúc này rất lớn, anh làm vậy hoàn toàn là một thái độ không chịu gánh vác trách nhiệm, trước đây em và Tiêm Đao đã nghĩ rất nhiều cách chính là muốn anh quay trở lại Lang Nha, nhưng giờ xem ra em đã thấy không cần thiết nữa rồi, em cảm giác được anh chắc chắn sẽ không quay trở lại Lang Nha!



- Anh đã quen với cuộc sống hiện nay rồi, chẳng lẽ cậu bảo anh từ bỏ cuộc sống hiện nay để quay trở lại Lang Nha!



Diệp Lăng Phi cười nói.



- Tuy anh vẫn luôn nhớ những ngày sống cùng mọi người, nhưng anh càng hy vọng có một cuộc sống như người bình thường. Sau khi trải qua quá nhiều máu tanh, anh đã chán ngán cuộc sống đó rồi, anh thấy cậu hãy cứ để anh yên ổn với cuộc sống hiện tại của anh đi, đương nhiên, anh vẫn là câu nói đấy - Lang Nha có việc gì anh nhất định sẽ giúp!



Phi Hổ gật đầu nói:



- Vậy thì em cũng không khuyên anh nữa, có điều. Satan, có một số việc nhất định cần anh xuất hiện!



- Lúc thực sự cần anh ra mặt thì anh nhất định sẽ ra mặt!



Diệp Lăng Phi nói.



- Phi Hổ, yên tâm mà làm đi, anh ủng hộ cậu đánh bại câu lạc bộ Hỏa Lực Mỹ, nói thật anh đã muốn đánh bại câu lạc bộ Hỏa Lực Mỹ từ lâu lắm rồi, chỉ đáng tiếc anh vẫn chưa đợi được cơ hội, lần này xem như cơ hội đã đến rồi, cậu không thể mềm lòng từ tâm, nhân lúc thế lực câu lạc bộ Hỏa Lực Mỹ bị suy yếu lập tức ra tay, tuyệt đối không để cho câu lạc bộ Hỏa Lực Mỹ có cơ hội trở mình.



Phi Hổ gật đầu nói:



- Em biết rồi, anh có thể yên tâm!



Diệp Lăng Phi nhìn Phi Hổ cười cười, rồi lại nói thêm một câu:



- Nếu có khả năng thì tốt nhất làm cho mấy ủy viên quản trị của câu lạc bộ Hỏa Lực Mỹ vĩnh viễn rút khỏi!