Đô Thị Tàng Kiều
Chương 1043 : Châu chấu trên sợi dây thừng
Ngày đăng: 11:02 18/04/20
Tùy Trường Hồng cũng đã chấp nhận phối hợp điều tra, người của tổ điều tra ngồi trong văn phòng làm việc của Tùy Trường Hồng, một người trong số đó cầm bút ghi chép lại.
Tùy Trường Hồng ngồi trên sô fa, bắt tréo chân, tay ông ta kẹp điếu thuốc nói:
- Các anh đến là muốn tìm hiểu tình hình với tôi, tôi cũng không biết nên nói thế nào cả, dù gì cũng là bí thư Chu. À, giờ nên xưng hô là thị trưởng Chu của tỉnh rồi, con người ông ta có chút độc đoán độc hành, vốn có một số việc đáng nhẽ ra là do tôi thẩm duyệt, nhưng thị trưởng Chu đều đem qua thẩm duyệt hết rồi, ây, tôi cũng không còn cách nào khác, lúc đó người ta là bí thư ủy ban thành phố, tôi chỉ là một thị trưởng, thực sự không có cách gì cả!
Trong đó có một người trong tổ điều tra nói:
- Thị trưởng Tùy, lần này chúng tôi đến là kiểm tra hạng mục có liên quan đến kinh tế sử dụng nhà ở thích hợp, ông có thể nói một số về chuyện này cho chúng tôi biết được không?
Tùy Trường Hồng nghe đến đây cười nói:
- À, anh xem tôi kìa, nói một hồi rồi lạc đề mất, tôi chỉ là muốn để cho các anh hiểu đối nhân xử thế của thị trưởng Chu.
Tùy Trường Hồng nói xong lại hút một hơi thuốc, hai ngón tay phải kẹp đầu thuốc. Phủi phủi trong gạt tàn thuốc ngay trước mặt, lập tức nói:
- Hạng mục có liên quan đến kinh tế sử dụng thích hợp nhà ở tôi cũng không rõ lắm, dù gì hạng mục này là do thị trưởng Chu một tay phụ trách, vốn nên do thị trưởng tôi quyết định, nhưng thị trưởng Chu lại đưa ra quyết định, tôi cũng không thể nhúng tay vào được, chỉ có thể nói cho các anh một số chuyện mà tôi biết được thôi!
Tùy Trường Hồng đương nhiên là sẽ không nói thật rồi, ông ta chỉ có thể đẩy cách nghĩ kinh tế sử dụng nhà ở thích hợp là do Chu Hồng Sâm trực tiếp quyết định cho tập đoàn quốc tế Thế Kỷ. Còn những chuyện khác thì không rõ đâu.
Đợi sau khi Tùy Trường Hồng nói xong người trong đội điều tra đó hỏi:
- Thị trưởng Tùy, còn có gì bổ sung thêm nữa không?
- Ừm, có!
Tùy Trường Hồng hèn tiện nói.
- Theo như tôi biết thì con gái của thị trưởng Chu có quan hệ rất gần với ông chủ tập đoàn quốc tế Thế Kỷ Diệp Lăng Phi, con gái của thị trưởng Chu hình như đã mang thai đứa con của Diệp Lăng Phi, à, đương nhiên chuyện này tôi cũng chỉ là nghe người ta nói, còn cụ thể có phải như vậy không thì tôi cũng không có tận mắt nhìn thấy, tôi không dám khẳng định đây là sự thật. Nhưng tôi lại tận mắt nhìn thấy con gái của thị trưởng Chu cùng đi dạo phố với Diệp Lăng Phi, hành động của hai người bọn họ rất thân mật. Ây, tôi không nói nhiều nữa, nói nhiều rồi, tránh phải có người nghi ngờ tôi bất mãn với thị trưởng Chu, thực ra tôi vẫn luôn hợp tác vui vẻ với thị trưởng Chu!
- Thị trưởng Tùy, cảm ơn sự hợp tác của ông!
Hai người trong tổ điều tra sau khi hỏi xong liền đứng dậy, lúc trước khi đi hai người lại nói:
- Thị trưởng Tùy, nếu ông còn cần bổ sung gì nữa thì hy vọng có thể thông báo cho chúng tôi, rất cảm ơn ông hợp tác với công việc của chúng tôi!
- Đây là việc tôi nên làm mà!
Tùy Trường Hồng đích thân tiễn hai người trong tổ điều tra rời khỏi văn phòng làm việc, gọi Chu Hướng Thiên:
- Chủ nhiệm Chu, tiễn hai vị đồng nghiệp của tổ điều tra!
- Vâng!
Chu Hướng Thiên vội đáp. Chu Hướng Thiên chạy tới tiễn hai người của tổ điều tra. Tùy Trường Hồng không có đi theo, ông ta quay trở vào lại văn phòng làm việc của mình, ngồi trước bàn làm việc của mình rồi lại đốt thuốc. Trên mặt Tùy Trường Hồng nở nụ cười nhạt đắc ý, ông ta không tin lần này san bằng không được Chu Hồng Sâm. Lúc này điện thoại của Tùy Trường Hồng lại vang lên.
Tùy Trường Hồng rút điện thoại ra, vừa nhìn thấy hiển thị cuộc gọi đến ông ta liền nhíu mày, không lập tức nghe máy mà là đến trước cửa phòng làm việc khóa cửa phòng lại rồi mới nghe máy.
- Chúc mừng thị trưởng Tùy đã được thăng chức rồi, thị trưởng Tùy, tôi không ngờ ông có thể đảm nhận được chức thị trưởng thành phố Vọng Hải. Ông xem tôi kìa, đã lâu không có liên lạc với ông rồi, cũng chẳng biết là ông đang ở thành phố Vọng Hải!
Sau khi Tùy Trường Hồng nghe thấy giọng nói này liền nhíu mày nói:
- Hắc Tam, chẳng phải mày đã chạy ra nước ngoài rồi sao, sao lại gọi điện cho tao?
- Thị trưởng Tùy, tôi chẳng phải là xuôi theo chiều gió đó sao, giờ chạy về lại rồi? Thị trưởng Tùy, ông làm việc không chân chính, huynh đệ tôi ban đầu giúp ích ông không ít, kết quả vừa xảy ra chuyện này ông liền bán tôi đi, tôi sống ở nước ngoài không thoải mái, nghĩ thấy ở trong nước vẫn tốt hơn, đợi đến lúc tôi trở về mới biết được ông đã là thị trưởng thành phố Vọng Hải rồi. Thế nào, thị trưởng Tùy, cho huynh đệ tôi một miếng cơm no chứ!
Tùy Trường Hồng chau mày nói:
- Hắc Tam, ngày đó không phải tao không giúp mày, mà là giúp không được, không phải mày không biết lúc đó cấp trên phái người đi đánh xã hội đen, tao cũng là mạo hiểm mới báo cho mày chạy đi đó, chẳng lẽ tao không đủ ý đối với mày sao?
- Thị trưởng Tùy, xem ông nói kìa. Ông đối với huynh đệ quả thật rất tốt, nhưng giờ tôi phải tìm thị trưởng Tùy kiếm miếng ăn rồi!
Hắc Tam nói.
- Cho dù tôi có bị bắt rồi thì cũng chỉ có thể chấp nhận số phận, ở nước ngoài quả thật không phải là nơi cho người ta ở, tôi cảm thấy trong nước vẫn tốt hơn nhiều, tôi đã suy nghĩ kỹ rồi, giờ tôi có thể dựa dẫm vào ông rồi, tôi tin ông nhất định sẽ tìm được chỗ cho tôi kiếm miếng cơm!
- Hắc Tam, mày là do tỉnh hạ lệnh bắt, giờ bên công an vẫn đang thông báo truy nã mày đó, nếu như mày đến chỗ tao để người khác thấy được tao có quan hệ với mày thì chúng ta đều chết chắc rồi!
Tưởng Thiên Dương đột nhiên cười nói:
- Chỉ cần có chứng cứ, cháu có cách khiến cho Diệp Lăng Phi phải bị bắt, cháu và Diệp Lăng Phi vốn dĩ đã có mâu thuẫn, đang sầu não không tìm được cơ hội đây. Không ngờ tự Diệp Lăng Phi đã vác thân đến, cháu cũng không muốn bỏ qua cơ hội này. Bác Tùy, lúc nãy bác có nhắc đến nhà báo Vương Thần đã viết bài báo này, cháu muốn gặp hắn ta, đến lúc đó cháu sẽ nói chuyện với tam thúc của cháu, bảo tam thúc của cháu giúp một tay, cháu tin cho dù bên ủy ban thành phố của tụi bác có người chịu giúp đỡ Diệp Lăng Phi thì cũng không có tác dụng đâu, nói không chừng còn có thể móc được một số thứ từ miệng của Diệp Lăng Phi nữa!
- Thiên Dương, như vậy có được không?
Tùy Trường Hồng hỏi.
Tưởng Thiên Dương cười nói:
- Sao không được, cháu thấy hoàn toàn không có vấn đề. Bác Tùy, bác yên tâm đi!
Tưởng Thiên Dương nói.
- Không biết tên nhà báo Vương Thần đó sống ở đâu, cháu muốn gặp hắn ta!
- Việc này giao cho bác đi!
Tùy Trường Hồng nói.
- Bác gọi điện thoại tìm nhà báo đó!
Phản ứng của Tưởng Thiên Dương nằm y trong dự đoán của Tùy Trường Hồng. Tùy Trường Hồng cố ý nói vậy chính là muốn Tưởng Thiên Dương nhúng tay vào chuyện này. Giờ xem ra Tưởng Thiên Dương lập tức bị dính líu vào rồi.
Tùy Trường Hồng lập tức gọi điện thoại phái người đến tìm Vương Thần và đã dẫn Vương Thần đến văn phòng thị trưởng, đợi lúc Vương Thần đến thì Tùy Vũ và Tưởng Thiên Dương đang đùa giỡn nhau. Tùy Vũ muốn đi ra ngoài chơi, nhưng Tưởng Thiên Dương lại nói có việc cần phải làm, bảo Tùy Vũ đợi chút. Thế là Tùy Vũ đùa giỡn bám chặt lấy Tưởng Thiên Dương.
Lúc Vương Thần đến đúng lúc nhìn thấy Tùy Vũ đang ngồi trên đùi Tưởng Thiên Dương làm nũng. Vương Thần nhìn thấy bộ dạng gợi cảm đó của Tùy Vũ thì thầm nuốt nước bọt. Vương Thần đến giờ vẫn còn độc thân, nhìn thấy cô gái gợi cảm như Tùy Vũ đương nhiên là động lòng rồi, đương nhiên Vương Thần cũng rõ được loại con gái giống vậy đều không phải là người mà không phải những kẻ như mình có thể nuôi được. Nhưng nếu như hắn có thể vào được quan trường thì tình thế sẽ khác xa rồi.
Lúc Vương Thần vừa bước vào. Tùy Trường Hồng nói với Tùy Vũ:
- Tiểu Vũ, con ra ngoài đi!
- Con lại phải ra ngoài!
Tùy Vũ rất không hài lòng lẩm bẩm:
- Tại sao cứ phải bảo con ra ngoài!
Sau khi Tùy Vũ đi ra. Tùy Trường Hồng nói với Tưởng Thiên Dương:
- Thiên Dương, đây chính là nhà báo mà bác nói, cháu có chuyện gì có thể hỏi anh ta!
Tưởng Thiên Dương quan sát Vương Thần nói:
- Vương Thần, bài báo anh viết đều là thật!
- Đương nhiên là thật!
Vương Thần nói đến đây nhìn Tùy Trường Hồng, rồi quay qua Tưởng Thiên Dương nói:
- Tôi dám viết đăng lên báo thì tôi bảo đảm đây đều là sự thật!
Tưởng Thiên Dương đột nhiên bật cười lên lạnh lùng nói:
- Đáng tiếc, những thứ này đều là giả, tôi đã xem qua rồi, lỗ hỏng trong đó còn rất nhiều, cuối cùng tôi hỏi lại anh một câu, những gì anh nói đều là thật sao?
- Đương nhiên đều là thật!
Vương Thần nói.
- Tôi dám lấy nhân cách của tôi bảo đảm, những gì tôi nói hoàn toàn đều là sự thật!
Tưởng Thiên Dương sau khi nghe xong cười ha ha nói:
- Không ngờ con người này của anh có thể nói những lời giả dối đến mức y như nói thật vậy, có điều, tôi thích vậy!