Đô Thị Tàng Kiều
Chương 1049 : Lưới lớn vô hình!
Ngày đăng: 11:02 18/04/20
Điền Vi Dân khẩu khí rất cường ngạnh, trong lúc nói thỉnh thoảng lại nhìn về phía Tùy Trường Hồng. Tùy Trường Hồng ngoài mặt thì tỏ ra trấn định, nhưng trong lòng cũng đã cảm thấy bất an, ông ta thật không ngờ sự tình lại thay đổi nhanh như vậy, mới hai ngày trước ông ta còn tưởng rằng lần này mình đã nắm chắc phần thắng, thật không ngờ chỉ trong nháy mắt, tình thế lại thay đổi bất ngờ. Tùy Trường Hồng nghĩ tới Vương Thần, không biết Vương Thần có bán đứng mình không, nhưng suy nghĩ một lát, hình như mình cũng không để lại sơ hở gì để Vương Thần lợi dụng, nếu như thực sự Vương Thần nói là bị mình khích lệ làm vậy, mình cũng sẽ lên tiếng phủ nhận, dù sao thì lời của Vương Thần cũng chỉ là một phía, không có chứng cớ gì để có thể chứng minh mình là người đứng sau chỉ đạo, như vậy thì ít nhất mình cũng sẽ tránh thoát được lần này, về chuyện sau này sẽ như thế nào thì đó là chuyện của tương lai, tạm thời không nên suy xét nữa.
Tùy Trường Hồng giả vờ ngây ngốc, mãi cho đến khi tan họp. Tùy Trường Hồng mới thở phào nhẹ nhõm, tuy vậy trong lòng càng cảm thấy bất an, luôn cảm thấy lần này mình chọc phải một cái phiền toái lớn rồi, ông ta không biết đã xảy ra vấn đề ở đâu, lại nhớ tới Tưởng Thiên Dương. Tùy Trường Hồng vội vàng quay trở lại phòng làm việc của mình. Lúc quay về phòng, ông ta không thấy chủ nhiệm văn phòng của mình Chu Hướng Thiên đâu. Giờ phút này Tùy Trường Hồng chỉ muốn làm rõ xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, cũng không quan tâm đến Chu Hướng Thiên được, ông ta quay về phòng làm việc, khóa cửa phòng lại, sau đó mới bấm số của Tưởng Thiên Dương. Tên Tưởng Thiên Dương đó và Tùy Vũ còn đang ngủ trong khách sạn, tối hôm qua Tưởng Thiên Dương và Tùy Vũ đi ra ngoài chơi, mãi cho đến hừng sáng mới quay về khách sạn, sau đó đương nhiên không thể thiếu một phen triền miên, mãi cho đến tầm ba bốn giờ sáng, hai người mới đi ngủ.
Lúc Tùy Trường Hồng gọi điện thoại đến thì Tưởng Thiên Dương vừa rời giường, đang ở trong nhà tắm, nghe thấy điện thoại của Tưởng Thiên Dương reo chuông. Tùy Vũ mở mắt, vươn tay cầm lấy cái điện thoại. Thấy đây là do cha mình gọi tới. Tùy Vũ không nói cho Tưởng Thiên Dương, tự mình nhận nghe điện thoại.
- Cha à, chuyện gì vậy, anh ấy đang tắm!
Tùy Vũ vừa nói vừa ngáp, trông bộ dạng có vẻ còn chưa có tỉnh ngủ.
Tùy Trường Hồng nghe thấy giọng nói của Tùy Vũ, mới nhớ là tối hôm qua Tùy Vũ còn chưa về nhà. Tùy Trường Hồng chẳng quan tâm ngày hôm qua Tùy Vũ và Tưởng Thiên Dương chạy đi nơi đâu chơi, dù sao thì ở thành phố Vọng Hải này cũng sẽ không xảy ra chuyện gì đâu. Tưởng Thiên Dương đã nhắc qua là vài ngày nữa sẽ đưa Tùy Vũ về nhà để gặp cha mẹ hắn. Tùy Trường Hồng vốn trông cậy mình có thể trèo lên cái cây to là Tưởng gia, nhưng bây giờ ông ta không có tâm trí đâu để mà tìm cách dựa vào cái cây cổ thụ Tưởng gia này. Bây giờ phải xử lý xong chuyện của bên này đã, lúc đó mới có thể đi nghĩ chuyện khác.
- Tiểu Vũ, cha muốn tìm Thiên Dương!
Tùy Trường Hồng nói.
- Cha có việc gấp muốn tìm Thiên Dương. Tiểu Vũ, con mau đi gọi Thiên Dương đi!
- A, con biết rồi!
Tùy Vũ vừa nói vừa cầm điện thoại bước xuống giường, đi tới trước cửa phòng tắm, nói với Tưởng Thiên Dương đang ở bên trong:
- Thiên Dương, cha em tìm anh này!
Tưởng Thiên Dương không mặc gì đi ra khỏi phòng tắm, hắn ta cầm lấy điện thoại, vừa dùng khăn lau khô thân thể mình, vừa nói:
- Bác Tùy, có chuyện gì vậy?
- Thiên Dương, đã xảy ra chuyện!
Tùy Trường Hồng nói.
- Xảy ra chuyện ư?
Tưởng Thiên Dương hơi dừng lại, lập tức hói:
- Bác Tùy, rốt cuộc là chuyện gì vậy?
- Thiên Dương, cháu có biết tổ điều tra do tỉnh cử xuống bây giờ đang làm gì không?
Tùy Trường Hồng hỏi.
Tưởng Thiên Dương làm sao mà biết được, hắn cũng không quan tâm đến việc này. Theo Tưởng Thiên Dương thấy thì chỉ cần chú ba của mình nói chuyện này không có vấn đề, đó chính là không có vấn đề. Tưởng Thiên Dương còn đang chờ xem Diệp Lăng Phi xảy ra chuyện kia. Tưởng Thiên Dương cười nói:
- Bác Tùy, làm sao cháu biết được tổ điều tra đang làm gì. Nếu như để cháu đoán thì người của tổ điều tra đã điều tra Chu Hồng Sâm và Diệp Lăng Phi thôi!
- Chỉ cần thị trưởng Tùy cho tôi tiền, để tôi chờ lâu hơn nữa cũng không có vấn đề!
- Hắc Tam, anh có muốn lấy nhiều tiền hơn không?
Tùy Trường Hồng hỏi.
- Lấy nhiều tiền hơn ư?
Hắc Tam thật không ngờ Tùy Trường Hồng lại hỏi như vậy, hắn nói:
- Thị trưởng Tùy, ông nói vậy là có ý gì, tôi không hiểu!
- Nói như thế nào nhỉ, là bây giờ tôi đang gặp phiền phức!
Tùy Trường Hồng hạ thấp giọng, nói:
- Cái phiền toái này rất khó giải quyết, nói không chừng tôi cũng sẽ bị cuốn vào. Nếu như anh có thể giúp tôi giết chết một người, tôi sẽ cho anh hai trăm nghìn, hơn nữa sau đó tôi còn có thể để anh sống tự do tự tại ở thành phố Vọng Hải. Hắc Tam, điều kiện này thế nào?
- Thật vậy sao?
Hắc Tam hỏi.
- Đương nhiên là sự thật!
Tùy Trường Hồng nói.
- Không phải anh đã nói rồi sao, hai người chúng ta cùng ở trên một chiếc thuyền, anh xảy ra chuyện, tôi cũng không chạy được. Cho dù là vì mình, tôi cũng phải giúp anh bình an. Hắc Tam, anh nói đúng hay không?
- Ừ, thị trưởng Tùy, ông nói rất đúng, hai người chúng ta quả là ở trên cùng một chiếc thuyền, nếu như tôi bị tóm, ông cũng sẽ bị vào ngục giam!
Hắc Tam nói.
- Nếu như ông vào tù, đối với tôi cũng không có chỗ gì tốt, xem ra khoản làm ăn này rất có lời. Chỉ là tôi không biết người mà ông muốn giết là ai, hiện nay đang ở đâu, ông bảo tôi phải ra tay thế nào?
- Hắc Tam, chuyện này dễ thôi!
Tùy Trường Hồng nói.
- Bây giờ tôi phải đi ngân hàng lấy tiền, đến lúc đó, chúng ta sẽ gặp mặt. Tôi cho anh một trăm nghìn đã, số tiền còn lại sẽ giao lúc anh xử lý xong chuyện này, đồng thời, tôi sẽ chuyển ảnh và tư liệu của kẻ đó cho anh, việc anh cần làm là giết chết người đó!
- Đồng ý!
Hắc Tam nói.
- Thị trưởng Tùy, chúng ta cứ quyết định như vậy đi, chờ khi nào ông chuẩn bị tiền xong thì gọi điện thoại cho tôi, đến lúc đó tôi sẽ nói với ông gặp tôi ở đâu, chúng ta gặp mặt nói chuyện!