Đô Thị Tàng Kiều

Chương 1050 : Một màn thần bí!

Ngày đăng: 11:02 18/04/20


Tùy Trường Hồng đặt điện thoại xuống, nét mặt lộ rõ vẻ vui sướng, thầm nghĩ tên Hắc Tam này đến đúng lúc thật, mình còn đang lo không tìm được trợ thủ thì Hắc Tam lại tới. Tùy Trường Hồng không chào hỏi người nào, đi ra khỏi phòng làm việc của mình, ông ta lái xe tới ngân hàng, rút một trăm nghìn tiền mặt. Tùy Trường Hồng lo lắng mình bị người khác nhận ra, lúc đến ngân hàng còn cố ý đeo thêm một cặp kính, nhưng không ngờ mình vẫn có người phát hiện.



- Thị trưởng Tùy!



Giọng nói của một cô gái vang lên sau lưng Tùy Trường Hồng. Tùy Trường Hồng theo bản năng xoay người lại, thấy một cô gái đeo kính xinh đẹp đang chạy tới. Tùy Trường Hồng cũng không nhận ra cô gái này, ông ta lo lắng bị phát hiện, khoát khoát tay chặn lại, bảo:



- Cô nhận lầm người rồi!



Tùy Trường Hồng vừa nói vừa đi ra chỗ xe của mình, vừa mới mở cửa xe ra, cô gái kia đã đuổi theo.



- Thị trưởng Tùy, tôi là phóng viên của nhật báo Vọng Hải. Hứa Tư Tư!



Cô gái kia tự giới thiệu.



- Tôi đã từng phỏng vấn ngài rồi, lẽ nào ngài không nhớ sao?



Tùy Trường Hồng đang lo bị người ta bắt gặp, đúng lúc này lại gặp phải cô nhà báo quen mặt, ông ta nói:



- Tôi không phải là người mà cô muốn tìm, bây giờ tôi còn có việc, phiền cô không nên quấy rầy tôi nữa!



Tùy Trường Hồng nói xong liền lên xa, lái xe ròi đi. Hứa Tư Tư dõi mắt nhìn biển số xe đó, trong lòng bắt đầu thấy kì lạ. Cô dám chắc người này là thị trưởng Tùy Trường Hồng, nhưng vì sao Tùy Trường Hồng lại không thừa nhận ông ta là thị trưởng nhỉ? Hứa Tư Tư vốn định đến ngân hàng lấy tiền, bây giờ gặp phải chuyện này, bản năng mẫn cảm của nghề nghiệp khiến cô cảm thấy trong chuyện này có vấn đề. Hứa Tư Tư không đến ngân hàng lấy tiền nữa, vẫy tay gọi một chiếc xe taxi, đuổi theo xe của Tùy Trường Hồng.



Tùy Trường Hồng không có biết được minh đã bị theo dõi, lúc ông ta lấy tiền đã thông báo cho Hắc Tam. Sau khi Hắc Tam nói cho Tùy Trường Hồng biết địa điểm gặp mặt. Tùy Trường Hồng lái xe thẳng đến chỗ đó. Chỗ hẹn theo như lời Hắc Tam là một cái hẻm nhỏ trong khu vực nhà cũ. Tùy Trường Hồng tới cái hẻm đó, tay cầm một cái túi đựng tiền màu đen, xuống xe, ông ta đi thẳng vào trong cái ngõ nhỏ. Hứa Tư Tư cũng đuổi tới đây, cô xuống xe, cùng vào theo. Hứa Tư Tư trong lòng càng lúc càng nghi hoặc, sao thị trưởng Tùy lại đi đến nơi khi ho cò gáy này. Hứa Tư Tư cố hết sức không để cho Tùy Trường Hồng phát hiện, cô đi theo Tùy Trường Hồng, khoảng chừng hơn mười phút, đột nhiên nghe thấy tiếng một người đàn ông hô:



- Thị trưởng Tùy, đã lâu không gặp!



Hứa Tư Tư tìm một chỗ ẩn thân, len lén thò đầu ra nhìn bên ngoài, thấy Tùy Trường Hồng và một gã đàn ông có một vết sẹo trên mặt đang nói chuyện. Hứa Tư Tư nín thở, nghe thấy Tùy Trường Hồng nói:



- Hắc Tam, quả là chúng ta đã lâu không gặp rồi!



- Hắc Tam ư?



Hứa Tư Tư hơi sửng sốt, cô không nghĩ ra được vì sao Tùy Trường Hồng lại gặp mặt người đàn ông tên là Hắc Tam kia ở chỗ này. Hứa Tư Tư mơ hồ cảm giác thấy việc này sẽ có chút tin tức, cô len lén lấy máy ảnh kỹ thuật số ra, bật chức năng quay phim. Tùy Trường Hồng hoàn toàn không biết ông đã bị Hứa Tư Tư theo dõi, hơn nữa Hứa Tư Tư còn đang định chụp ảnh ông ta. Tùy Trường Hồng đưa cái túi trong tay cho Hắc Tam, nói:



- Hắc Tam, đây là một trăm nghìn tệ, anh đếm đi, chờ sau khi xong việc, tôi sẽ đưa nốt một trăm nghìn còn lại cho anh!



Hắc Tam cầm lấy cái túi, hắn không xem bên trong có bao nhiêu tiền, cười nói:



- Thị trưởng Tùy. Hắc Tam tôi sao có thể không tin ông được, bây giờ tôi còn đang nhờ cậy vào ông mà!



- Nhờ cậy cái con khỉ, tôi đây đến bản thân còn chưa chắc đã bảo vệ được nữa đây!



Tùy Trường Hồng lấy một điếu thuốc ra, châm lửa hút, ông ta phì phèo điếu thuốc, nói:



- Bây giờ tôi đang bị điều tra. Hắc Tam, trong điện thoại tôi đã nói rất rõ ràng rồi, chỉ cần anh giúp tôi giết chết một người, tôi không chỉ đưa thêm cho anh một trăm nghìn nữa mà còn đảm bảo cho anh bình an vô sự ở thành phố Vọng Hải!




- Vâng!



Hứa Tư Tư đáp lời. Cô từ trên giường đứng lên, chỉnh trang lại y phục, đi ra phòng khách. Hứa Tư Tư lấy máy ảnh kỹ thuật số ra khỏi balô, lại quay về phòng ngủ. Trương Vĩ đã cởi áo ngoài ra, để mình trần. Hứa Tư Tư lầu bầu:



- Anh không sợ lạnh à, ừm, anh ra ngoài trước đi, em có chút việc!



- Tư Tư, anh muốn đi tắm!



Trương Vĩ nói.



- Ừ, em phải làm nốt việc của mình đã, anh cứ đi tắm đi!



Hứa Tư Tư nói.



- Được!



Trương Vĩ vừa nghe Hứa Tư Tư nói như vậy, thầm kết luận Hứa Tư Tư đã ngầm đồng ý quan hệ với mình, anh ta đã chờ cơ hội này lâu lắm rồi, hôm nay rốt cục đã tới. Trương Vĩ cảm thấy hưng phấn lạ thường, cởi quần áo ra, chỉ mặc mỗi cái quần soóc đi vào trong nhà tắm. Hứa Tư Tư vội vàng bật máy tính lên, cô muốn lưu mấy chứng cứ có liên qua đến thị trưởng Tùy vào trong máy. Cô bé Hứa Tư Tư này cũng rất cẩn thận, cô nghĩ nếu như Tùy Trường Hồng thông qua thủ đoạn nào đó tìm được mình, mình cũng có thể dùng những chứng cứ này để tự bảo vệ bản thân.



Trong lúc Hứa Tư Tư đang lưu mấy chứng cứ vào máy vi tính. Tùy Trường Hồng đã lái xe tới dưới nhà Hứa Tư Tư rồi. Tùy Trường Hồng sau khi thông qua phía tòa soạn báo biết được đại chỉ nhà của Hứa Tư Tư, ông lập tức cùng Hắc Tam chạy tới đây. Tùy Trường Hồng dừng xe lại, nói với Hắc Tam:



- Tôi không tiện ra mặt, anh xử lý đi. Sau khi giải quyết xong xuôi, tôi dẫn anh đến một nơi an toàn, chúng ta sẽ bàn bạc tiếp!



- Không thành vấn đề!



Hắc Tam lấy ra một con dao găm, nói:



- Loại chuyện này tôi làm thường xuyên! Thị trưởng Tùy, ông cứ ngồi chờ tin tốt của tôi đi!



Hắc Tam xuống xe, cầm dao găm đi vào trong tòa nhà. Tùy Trường Hồng thì lùi xe về phía sau, chuẩn bị quay đầu ra ngoài thì thấy một chiếc xe hơi đi qua bên cạnh mình. Tùy Trường Hồng thấy chiếc xe hơi đó dừng ở trước cửa tòa nhà mà Hắc Tam vừa mới đi vào, sau đó cửa xe mở ra, thân ảnh của một người rất quen thuộc xuất hiện trước mắt Tùy Trường Hồng. Tùy Trường Hồng sao có thể ngờ được rằng lại gặp phải Diệp Lăng Phi ở đây. Tùy Trường Hồng vừa nhìn thấy Diệp Lăng Phi, lại nghĩ tới tình huống khó khăn của mình lúc này là có liên quan đến Diệp Lăng Phi. Tùy Trường Hồng bây giờ hận Diệp Lăng Phi thấu xương, người mà Tùy Trường Hồng hận nhất lúc này là Điền Vi Dân, theo hắn thấy thì tất cả chuyện này đều là do Điền Vi Dân giờ trò quỷ, Điền Vi Dân đã bố trí một cái bẫy, chờ mình nhảy vào trong. Người mà ông ta hận thứ hai là Chu Hồng Sâm, người thứ ba chính là Diệp Lăng Phi. Tùy Trường Hồng cũng không biết vì sao mình lại hận luôn cả Diệp Lăng Phi, có lẽ do Diệp Lăng Phi là đồng lõa với Chu Hồng Sâm.



Tùy Trường Hồng cũng không biết ông ta trở nên như thế này là do Diệp Lăng Phi đã thiết kế một cái bẫy cho ông ta, muốn ép Tùy Trường Hồng phải chết. Tùy Trường Hồng vừa thấy Diệp Lăng Phi đến chỗ này, ông ta lo lắng bị Diệp Lăng Phi phát hiện mình cũng đang ở đây, vội vàng lái xe rời đi. Diệp Lăng Phi thật sự không để ý đến Tùy Trường Hồng, vừa xuống xe, hắn lấy di động bấm số điện thoại của Trịnh Khả Nhạc. Người bên kia vừa nghe máy, Diệp Lăng Phi đã oán giận nói:



- Khả Nhạc à, em quá đáng thật đấy, đường ống nước bị hỏng mà lại gọi điện thoại cho anh, lẽ nào anh giống công nhân công ty sửa chữa đường ống nước lắm sao?



- Diệp đại ca, anh đừng oán giận nữa, mau bắt đầu đi!



Trịnh Khả Nhạc nói.



- Nhà em sắp bị nước nhấn chìm rồi, em đã gọi điện thoại yêu cầu công ty cung cấp nước đến sửa chữa, chỉ là bây giờ còn chưa thấy ai đến. Diệp đại ca, cũng là có anh tới nhanh, anh mau lên gác giúp em đi!



- Cái nha đầu này!



Diệp Lăng Phi khẽ thở dài, không làm gì khác được đành dập máy, cất bước đi vào bên trong tòa nhà.