Đô Thị Tàng Kiều
Chương 1052 : Không ai uy hiếp được anh nữa!
Ngày đăng: 11:02 18/04/20
Diệp Lăng Phi dẫn theo Hứa Tư Tư tới ủy ban thành phố gặp Điền Vi Dân. Diệp Lăng Phi không nhiều lời, bảo Hứa Tư Tư kể lại toàn bộ quá trình sự việc. Hứa Tư Tư vừa mất đi bạn trai, vành mắt đỏ bừng, nghẹn ngào kể lại đầu đuôi sự vụ. Tổ trưởng tổ điều tra do tỉnh cử xuống viện trưởng Kim nghe Hứa Tư Tư kể xong, quay sang phía Điền Vi Dân, nói:
- Bí thư Điền, tôi thấy chuyện này không được chậm trễ, thế này đi, đầu tiên bắt Tùy Trường Hồng, đồng thời tôi cũng sẽ báo cáo chuyện này lên trên tỉnh, tôi hy vọng các ông có thể phối hợp với chúng tôi!
- Chuyện này không thành vấn đề!
Điền Vi Dân thở dài, nói:
- Thật không ngờ thị trưởng Tùy lại là một người như vậy, tôi rất đau lòng. Tôi và thị trưởng Tùy vừa mới cùng làm việc, còn đang trong thời gian tìm hiểu làm quen, bây giờ lại xảy ra chuyện thế này. Tôi cảm thấy gánh nặng trên vai mình càng lúc càng nhiều đó!
- Bí thư Điền, có thể ông sẽ còn vất vả hơn đó, trong giai đoạn hiện này, cũng chỉ có thể như vậy thôi. Tôi nghĩ tỉnh sẽ nhanh chóng có ý kiến giải quyết, chúng ta cứ làm tốt công việc của mình đi đã!
Điền Vi Dân gật đầu, nói:
- Tôi biết chứ. ủy ban thành phố chúng ta sẽ toàn lực phối hợp với công tác của tổ điều tra!
Diệp Lăng Phi chẳng quan tâm đến những chuyện tiếp theo. Hắn thấy Tùy Trường Hồng sắp bị bắt, nhiệm vụ của mình cũng đã hoàn thành rồi. Diệp Lăng Phi gọi điện thoại cho Hứa Duy, bảo Hứa Duy đến chăm sóc chị họ của mình. Tình hình bây giờ của Hứa Tư Tư thật sự không ổn, dù ai gặp phải chuyện như thế này thì cũng sẽ trở nên yếu đuối. Diệp Lăng Phi chờ đến lúc Hứa Duy và Điền Phong tới đón Hứa Tư Tư đi, sau đó Diệp Lăng Phi mới lái xe trở về nhà.
Chu Hân Mính và mẹ của cô đã chuyển đến sống trong biệt thự. Chu Hồng Sâm đã đến tỉnh thành, bên này đã không còn chuyện gì nữa, tổ điều tra cũng không hề điều tra Chu Hồng Sâm, tự nhiên Chu Hồng Sâm có thể đến tỉnh thành nhậm chức thị trưởng. Lúc Diệp Lăng Phi trở về nhà thì Bạch Tình Đình đang nói chuyện phiếm cùng Chu Hân Mính, mẹ của Chu Hân Mính thì đang ngồi trong bếp ở tầng dưới, đàm luận về vấn đề ẩm thực với Trương Vân. Tuy mẹ của Chu Hân Mính đã công tác ở trong chính phủ nhiều năm, khi còn trẻ căn bản là không nấu cơm bao giờ, nhưng từ sau khi Chu Hồng Sâm lên làm thị trưởng thành phố Vọng Hải, bà đã lui về hậu phương, chuyên tâm lo liệu việc nhà. Mà từ lúc thoái lui, bà đã bắt đầu chú ý đến vấn đề ăn uống, chú ý phối hợp dinh dưỡng, mấy năm nay cũng đã rèn luyện được tay nghề khá cao.
Từ sau khi Chu Hân Mính mang thai, mẹ của Chu Hân Mính kiên trì tự tay chuẩn bị cơm nước cho con gái, những thứ thuốc bổ cũng do chính bà pha chế. Diệp Lăng Phi từng nói là muốn đi mua một ít thuốc bổ cho Chu Hân Mính, mẹ của Chu Hân Mính lại kiên quyết không mua những thứ thuốc bổ đắt tiền bán ở bên ngoài, ở đây không phải là vấn đề giá cả mà mẹ của Chu Hân Mính cho rằng thuốc bổ tốt nhất là do chính tay mình làm ra. Mẹ của Chu Hân Mính rất lo lắng về mấy thực phẩm bán ở bên ngoài, ngay cả sữa bột Tam Lộc cũng đã xảy ra chuyện, vậy còn có chuyện gì mà không thể ra. Thời buổi bây giờ đồng tiền là trên hết, ai có tiền thì là cha mẹ, đừng nói mấy cái xưởng thủ công nhỏ, đến ngay cả một tập đoàn nổi tiếng như Tam Lộc còn có thể đang tâm hạ độc tương lai của đất nước, vậy còn có gì đáng để tin tưởng đây? Diệp Lăng Phi đi thẳng tới gian phòng của Chu Hân Mính, thấy trong phòng Chu Hân Mính và Bạch Tình Đình đang tán gẫu. Diệp Lăng Phi ngồi xuống bên giường, nắm tay Chu Hân Mính, nói:
- Hân Mính, em có muốn đi ra ngoài tản bộ không?
Bạch Tình Đình vừa nghe vậy, lên tiếng phụ họa:
- Đúng đấy. Hân Mính, cậu hẳn là phải vận động nhiều hơn, không thể ngồi cả ngày như vậy được!
Chu Hân Mính cười nói:
- Tình Đình, không phải là mình không vận động, vừa rồi không phải là mình đã đi bộ với cậu ư, sao bây giờ lại đi bộ nữa?
Bạch Tình Đình liếc nhìn Diệp Lăng Phi, sau đó lại nhìn Chu Hân Mính, nhẹ giọng nói:
- Là anh ấy muốn đưa cậu ra ngoài đi dạo mà, cậu không thấy anh ấy ở nhà không được tự nhiên như mọi khi sao. Mẹ cậu đang ở đây, ba người chúng ta không thể thân thiết như trước đây trước mặt mẹ cậu được. Hân Mính, cậu còn không hiểu tâm ý của anh ấy sao?
Chu Hân Mính nhìn về phía Diệp Lăng Phi, trong ánh mắt nhu tình như nước, cô nhẹ nhàng nói:
- Được rồi, chúng ta đi ra ngoài đi dạo vậy, chỉ là bây giờ mình không đi xa quá được, chỉ đi bộ trong hoa viên biệt thự thôi, thế nào?
- Vậy cũng được, đi bộ trong hoa viên là được rồi!
Diệp Lăng Phi tán thành.
Diệp Lăng Phi lấy một chiếc áo khoác khoác lên người Chu Hân Mính, hắn dìu Chu Hân Mính ra khỏi gian phòng. Bạch Tình Đình vốn định khoác tay Diệp Lăng Phi cùng nhau đi xuống, nhưng nghĩ tới việc mẹ của Chu Hân Mính còn đang ở đây, cô không làm như vậy nữa, chỉ đi phía sau Diệp Lăng Phi và Chu Hân Mính. Bọn họ đi xuống tầng một, mẹ của Chu Hân Mính nghe thấy tiếng bước chân, nhoài người ra từ trong bếp.
- Hân Mính, cẩn thận một chút, bên ngoài gió to lắm!
Mẹ của Chu Hân Mính dặn dò,
- Tiểu Diệp, con trông nom Hân Mính nhé, đừng làm con bé mệt đấy!
- Nhạc mẫu đại nhân, người cứ yên tâm đi, con sẽ chăm lo thật tốt cho Hân Mính, tuyệt đối sẽ không để Hân Mính mệt đâu!
Diệp Lăng Phi cười nói.
Chu Hân Mính cũng nói:
- Mẹ à, mẹ không cần lo lắng cho con đâu!
- Ừ, vậy chúng ta cứ quyết định như vậy đi!
Điền Vi Dân cười nói.
- Có gì chúng ta liên lạc qua điện thoại!
- Được!
Diệp Lăng Phi đáp.
Diệp Lăng Phi dập máy, nhấn phím khóa máy, tắt di động đi, sau đó mới trở lại bên người Chu Hân Mính và Bạch Tình Đình. Diệp Lăng Phi nói với Bạch Tình Đình:
- Tình Đình, ngày mai lúc em đến tập đoàn thì thu xếp người tiếp tục thi công hạng mục nhà ở giá rẻ, vừa nãy anh đã đáp ứng Điền Vi Dân rồi, sẽ hoàn thành hạng mục nhà ở giá ưu đãi đó!
- Ông xã, sẽ không có chuyện vài ngày lại có người đến điều tra tập đoàn chúng ta chứ!
Bạch Tình Đình hiển nhiên rất bất mãn với việc tổ điều tra của tỉnh ủy đến điều tra tập đoàn Quốc Tế Thế Kỷ, lầu bầu:
- Tập đoàn chúng ta chẳng kiếm được tiền từ cái hạng mục đó, phải nói cái hạng mục này là hạng mục tốn tiền mới đúng, chính quyền thành phố nói sẽ có chính sách ưu đãi cho tập đoàn Quốc Tế Thế Kỷ gì gì đó, nhưng mà tập đoàn chúng ta lại không đầu tư xây dựng những công trình dân dụng, mấy cái chính sách đó đối với tập đoàn chúng ta mà nói thì cũng chẳng có ích gì cả. Nếu như ưu đãi về thuế thì còn được, nhưng thuế cũng không ưu đãi, đây là cái gì, nghĩ tập đoàn Quốc Tế Thế Kỷ chúng ta coi tiền như rác sao?
Diệp Lăng Phi cười nói:
- Tình Đình, không cần phải tiếp tục so đo việc này nữa, tập đoàn chúng ta không thiếu mấy đồng lẻ ấy!
Diệp Lăng Phi bỗng nhiên nói:
- Tình Đình, em có muốn làm ăn thật kiêu ngạo không?
- Làm ăn thật kiêu ngạo ư? Làm như thế nào?
Bạch Tình Đình hỏi.
- Tham dự càng nhiều các hạng mục đầu tư của chính phủ đi!
Diệp Lăng Phi nói.
- Chuyện của tập đoàn IPA đã mở lối cho anh, công trình dân dụng liên quan đến việc lớn dân sinh, anh đã nói qua với em rồi, anh có một lượng tiền nhàn rỗi vẫn để ở bên kia, nếu như chúng ta tham dự thật nhiều vào các công trình dân dụng, em bảo có được không?
- Chuyện đó em không có ý kiến!
Bạch Tình Đình nói.
- Chỉ là em thấy không hiểu, ông xã, sao anh lại đột nhiên thay đổi chủ ý, em nhớ là trước đây anh lại muốn tập đoàn Quốc Tế Thế Kỷ chúng ta thu hẹp nghiệp vụ lại, sao bây giờ lại muốn chúng ta mở rộng sản nghiệp thế?
- Một người ở những lúc khác nhau sẽ có suy nghĩ khác!
Diệp Lăng Phi cười nói.
- Trước đây sở dĩ anh không nghĩ đến việc này, đó là bởi vì hoàn cảnh lúc đó không cho phép anh thực hiện, nhưng tình huống bây giờ không giống như trước nữa. Tùy Trường Hồng đã chết rồi, mà thị trưởng tân nhiệm nhất định sẽ nghe lời Điền Vi Dân, anh chính là muốn nhân cơ hội này không chế toàn bộ thành phố Vọng Hải, nếu không, một khi Điền Vi Dân cũng rời khỏi thành phố Vọng Hải, thay bằng một bí thư thị ủy khác, vạn nhất hắn ta bất mãn với anh thì sao?
- Ông xã, anh nói cái gì. Tùy Trường Hồng đã chết rồi ư?
Bạch Tình Đình sửng sốt, cô cho là mình nghe lầm.
Diệp Lăng Phi gật đầu, nói:
- Tùy Trường Hồng đã chết rồi, là vì tai nạn giao thông, đương nhiên đây là Điền Vi Dân nói cho anh biết thôi, rốt cuộc sự tình như thế nào thì ai biết được. Chuyện sống chết của Tùy Trường Hồng chẳng liên quan gì đến anh cả, anh chỉ cần biết bây giờ ở thành phố Vọng Hải không có ai uy hiếp đến anh nữa, như vậy là đủ rồi!