Đô Thị Tàng Kiều
Chương 1072 : Chưa chết chưa ngừng
Ngày đăng: 11:02 18/04/20
Sáng sớm Diệp Lăng Phi đã thức dậy, đầu đau như búa bổ, người thì nóng lên cảm giác như là có lửa đốt, cả người không có chút sức lực. Hắn nằm trên giường lấy tay xoa xoa thái dương. Định là cố bước ra khỏi giường, nhưng không thể đứng dậy được, đành phải nằm trên giường. Đến khoảng hơn 8 giờ. Tiêm Đao, Dã Lang và những người khác đã thức dậy rồi, họ thấy Diệp Lăng Phi vẫn chưa dậy. Theo tính cách của Diệp Lăng Phi thì không nên dậy trễ như vậy. Dã Lang đến trước cửa phòng Diệp Lăng Phi. Giơ tay gõ cửa, trong phòng không nghe âm thanh gì. Dã Lang lại gõ liên tục mấy tiếng, trong phòng vẫn im ắng.
Tiêm Đao và Dã Lang bước tới, Dã Thú hỏi:
- Dã Lang! Tôi nghĩ Lão đại chắc là mệt lắm cho nên mới không dậy được, hay chúng ta đợi một chút, đợi Lão đại dậy!
Dã Lang thấy lạ bèn hỏi:
- Không phải chứ! Satan không thể dậy muộn như vậy được!
Tiêm Đao không rõ lắm về thói quen sinh hoạt của Diệp Lăng Phi ở Trung Quốc, anh ta cũng không tiện nói. Dã Lang chau mày, luôn có cảm giác Diệp Lăng Phi không thể dậy muộn như vậy được, anh ta lại gõ cửa, lần này tiếng gõ cửa rất lớn, nếu như bình thường cứ cho là Diệp Lăng Phi ngủ thì cũng bị tiếng gõ cửa làm tỉnh giấc rồi. Nhưng điều khiến họ ngạc nhiên là tiếng gõ cửa lớn như vậy mà vẫn không thấy Diệp Lăng Phi thức dậy, lúc này, không chỉ Dã Lang, mà đến Dã Thú cũng thấy bất thường, Dã Thú cố sức đẩy cửa phòng khi cửa mở họ thấy Diệp Lăng Phi nằm trên giường. Dã Lang chạy đến trước Diệp Lăng Phi, lấy tay đặt lên trán thì thấy rất nóng.
- Mau đưa anh ấy đến bệnh viện!
Dã Lang vừa nói vừa xốc tấm chăn đắp trên người Diệp Lăng Phi lên. Dã Thú và Tiêm Đao vội mặc quần áo cho Diệp Lăng Phi, rồi lập tức đưa Diệp Lăng Phi đến bệnh viện.
Diệp Lăng Phi sốt rất cao, lần này đến bệnh viện khẩn cấp cáp cứu. Tự nhiên Diệp Lăng Phi không thể đến được tổng bộ. Hơn nữa Dã Lang, Tiêm Đao và những người khác cho là Diệp Lăng Phi ở đây không họp thủy thổ nên sinh bệnh. Tố chất cơ thể Diệp Lăng Phi không được như trước đây nữa, lần này mệt mỏi lại thêm sự bi thương, phẫn nộ, một loạt sự việc ập đến nên khiến Diệp Lăng Phi ngã bệnh. Dã Lang, Tiêm Đao tính là để Angel ở bệnh viện, anh ta và Dã Thú cùng vài người nữa đến tổng bộ. Có lẽ đây là ý trời, nếu Diệp Lăng Phi không bị bệnh thì hôm nay hắn đã đến tổng bộ theo kế hoạch rồi, đến lúc đó hắn sẽ bị hai tên sát thủ phục kích.
Dã Lang, Dã Thú, Tiêm Đao cùng vài người nữa đến tổng bộ, ở đây bị nổ đến mức đen cháy, Dã Lang. Dã Thú cùng vài người nữa xuống xe thì bị hai tên sát thủ trên nóc tòa nhà phục kích từ tối qua nhìn thấy, nhưng bọn chúng không thấy được mục tiêu mà chúng cần giết, chúng cho rằng Diệp Lăng Phi đang đi phía sau nên đợi Diệp Lăng Phi đến chuẩn bị ngắm bắn. Dã Lang, Dã Thú cùng vài người nữa xuống xe. Dã Thú đứng trước tổng bộ bị nổ đến mức đen cháy mà không bước vào, ngồi xổm trên đất hút thuốc.
Dã Lang và những người khác không vào mà đứng tứ phía. Dã Thú sau khi hút hết điếu thuốc đứng lên mắng:
- Bọn khốn nạn. ở đâu đến mà đánh bom như vậy, xem ra là kẻ nào không có mắt mà dám bán thuốc nổ cho chúng, mẹ nó, đi tìm kẻ bán thuốc nổ đó giết chết cho hả!
Dã Lang quay lại nói với Dã Thú:
- Dã Thú, thằng nhóc này, sao mà cả ngày chỉ biết chém chém giết giết mà không nghe lời Satan, làm việc gì cũng phải suy nghĩ đã. Tôi nhớ trước đây cậu rất thông minh sao giờ lại ngốc thế?
- Cậu mới ngốc đó, tôi chỉ là cảm thấy động não mệt quá, chỉ bằng động thủ đơn giản hơn!
Dã Thú ngẩng mặt lên xoa xoa cổ nói:
- Tôi bây giờ càng thích...!
Dã Thú bỗng nhiên nhìn thấy một vật sáng lên trên nóc tòa nhà đối diện và hắn nhìn kỹ. Dường như đó là súng ngắm... những tên chơi súng này, là súng kiểu gì mà ngắm như vậy, gác trên nóc nhà thì nhất định là đang ngắm bắn rồi.
- Mẹ nó! Có một tên bắn tỉa kìa!
Dã Thú rống lên, những người Lang Nha lập tức tìm chỗ ẩn nấp, rút súng ra và rất nhanh chóng bọn họ đã đứng trên nóc tòa nhà nơi có hai tên bắn tỉa. Lúc này hai tên sát thủ hiển nhiên là biết được mình bị phát hiện nên lấy hai khẩu súng ở phía sau ra cầm lên chuẩn bị chạy trốn. Dã Thú và những người khác vội đuổi theo.
Dã Thú nghe vậy lập tức đứng lên nói:
- Dã Lang, cậu đều biết rồi thì chúng ta mau đến bệnh viện bảo vệ Lão đại đi!
- Dã Thú, tôi phải nghĩ kỹ đã mà!
Dã Lang đứng lên, vội vàng đi với Dã Thú ra ngoài
Khi Dã Thú và Dã Lang cùng những người khác đi đến bệnh viện. Diệp Lăng Phi vẫn chưa tỉnh lại.
Sau khi điều trị, Diệp Lăng Phi đã đỡ rồi nhưng chưa tỉnh lại. Dã Lang nói những suy nghĩ của mình cho Angel và những người khác biết, họ cũng cảm thấy chuyện này là âm mưu của Câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ. Tiêm Đao lúc này nói:
- Tôi thấy hay là đợi Satan tỉnh lại rồi quyết định hành động thế nào, Lang Nha chúng ta đều ở Anh rồi. Nếu Satan quyết định hành động thì chúng ta chuẩn bị nhanh chóng và đến lúc đó thì hành động!
Dã Lang và những người khác đều gật đầu, trước khi Diệp Lăng Phi chưa đến Anh. Lang Nha năm bè bảy mảng. Tiêm Đao và những người khác ai cũng lãnh đạo không được. Tiêm Đao chỉ là quản lý, dùng tình cảm anh em đê khiến những người Lang Nha tạm thời bình tĩnh lại. Đồng thời anh ta cũng biết Diệp Lăng Phi và báo cho Diệp Lăng Phi mau đến Anh. Diệp Lăng Phi khi đến Anh thì người Lang Nha đều đợi lệnh hắn, giống như lúc đầu khi Diệp Lăng Phi lãnh đạo Lang Nha vậy. Diệp Lăng Phi sáng lập ra Lang Nha, tuy hiện tại hắn đã rời khỏi tổ chức này nhưng trong lòng người Lang Nha thì hắn vẫn là lãnh đạo, chuyện này không thể thay đổi. Đây chính là sức mạnh hiệu triệu của Diệp Lăng Phi.
Trước khi Diệp Lăng Phi tỉnh lại, người Lang Nha đều bảo vệ hắn. Bệnh viện này cũng tăng cường cảnh giới, toàn bộ lầu ba mà Diệp Lăng Phi đang điều trị đều không cho bác sĩ, y tá vào. Do đó khi ai muốn vào thì phải qua kiểm tra thật kỹ lưỡng và tăng cường hệ thống bảo an.
Diệp Lăng Phi đến tối mới tỉnh lại. Diệp Lăng Phi vốn không biết những chuyện xảy ra khi hắn nằm viện. Khi Dã Lang kể lại thì hẳn nói một cách hài hước:
- Xem ra tôi thật may mắn thoát khỏi tay thần chết rồi, bệnh thế này cũng tốt nhỉ, nếu tôi không bệnh thì có lẽ cũng chầu Diêm Vương rồi!
- Satan, anh nói bậy gì thế?
Angel đỡ Diệp Lăng Phi dậy nói:
- Anh không chết nổi đâu!
- Người ai cũng chết thôi!
Diệp Lăng Phi cười
- Nhưng tôi thấy ông trời chưa muốn tôi chết, nếu không tôi sao lại có may mắn thoát chết vậy được!
Dã Lang lúc này lại nói với Diệp Lăng Phi suy nghĩ của mình. Diệp Lăng Phi nghe xong cười nói:
- Chuyện này theo dự tính, xem ra chúng ta cũng nên chuẩn bị đi, chúng ta và Câu lạc bộ Hỏa Lực Mỹ chắc chắn sẽ chưa chết chưa ngừng đâu!