Đô Thị Tàng Kiều
Chương 1079 : Bình dưỡng khí công nghiệp
Ngày đăng: 11:02 18/04/20
Diệp Lăng Phi không đoán được suy nghĩ của Bạch Tình Đình, nhưng không sao, Diệp Lăng Phi cũng không muốn tìm hiểu rõ tâm tư của Tình Đình. Người ta nói, bạn đừng bao giờ cố đoán tâm tư của phụ nữ, bởi vì bạn sẽ không thể biết được rút cuộc người phụ nữ muốn gì.
Diệp Lăng Phi nhìn thấy Bạch Tình Đình ngủ rất ngon, bèn nhẹ nhàng xuống giường, lặng lẽ ra khỏi phòng ngủ. Diệp Lăng Phi vẫn nhớ Vu Tiêu Tiếu và Trương Tuyết Hàn không ngủ cùng nhau, mà ở hai phòng riêng biệt. Diệp Lăng Phi mò mẫm đi đến phòng ngủ của Vu Tiêu Tiếu. Đèn hành lang ở đây đã bị tắt, Diệp Lăng Phi vừa đến phòng của Vu Tiêu Tiếu, thì thấy cửa phòng khép hờ.
Diệp Lăng Phi cười thầm trong bụng:
- Con nha đầu này, thật là nhanh nhạy, còn biết để cửa chờ mình, thật là tốt!
Diệp Lăng Phi nghĩ đoạn bèn đẩy cửa bước vào, vào xong liền khép cửa và khóa lại.
Trong căn phòng tối đen, mơ hồ có thể cảm nhận được Vu Tiêu Tiếu đang nằm trên giường. Diệp Lăng Phi lên giường, không nói gì, hắn đưa tay ôm lấy thân thể mềm mại kia và hôn.
Đôi môi mỏng làm Diệp Lăng Phi không thể chịu nổi đưa lưỡi ra. Diệp Lăng Phi nghĩ Vu Tiêu Tiếu cũng sẽ mở miệng đưa lưỡi ra cùng mình, không ngờ người phụ nữ kia lại tỏ ra vô cùng ngượng ngùng, Diệp Lăng Phi cố tình đưa lưỡi vào, làm phiền cái lưỡi nhỏ kia.
Diệp Lăng Phi trong lúc hôn, hai tay cũng không hề nghỉ ngơi, cởi hết quần áo trên người cô gái, rồi hôn xuống phía dưới.
Vu Tiêu Tiếu ngồi ôm bụng trong nhà vệ sinh, vừa đứng lên, kết quả lại phải ngồi xuống. Cô ta không biết hôm nay rút cuộc ăn phải cái gì, nằm trên giường một lúc thì bị đau bụng, ở trong nhà vệ sinh đã rất lâu rồi, không thể đứng dậy. Vu Tiêu Tiếu vốn mong tối nay có thể cùng Diệp Lăng Phi yêu đương một phen, nhưng bây giờ xem ra không thể được nữa rồi.
Cô ta khó khăn lắm mới ra khỏi nhà vệ sinh, rửa tay xong, tay phải ôm bụng đi về phòng, đến trước cửa phòng, Vu Tiêu Tiếu đẩy cửa, nhưng không mở được. Vu Tiêu Tiếu nhớ là khi đi mình chỉ khép hờ thôi, sao bây giờ lại khóa thế này?
Vu Tiêu Tiếu gõ cửa phòng, đã đêm rồi cô ta không muốn gây tiếng động đánh thức mọi người, chỉ còn cách nói nhỏ:
- Tuyết Hàn. Cậu làm gì mà khóa cửa vậy mau mở cửa cho mình.
Mặc dù tiếng gọi của Vu Tiêu Tiếu rất nhỏ, nhưng trong đêm khuya thanh vắng lại trở lên khá lớn. Tiếng gọi của Vu Tiêu Tiếu khiến tất cả dục vọng của Diệp Lăng Phi trong nháy mắt tan biến. Đúng lúc đó, Trương Tuyết Hàn nhẹ giọng nói:
- Tiêu Tiếu, cậu đợi một lát, mình mở cửa cho cậu.
Ngay lập tức, Trương Tuyết Hàn ngồi dậy, giọng của Trương Tuyết Hàn nhỏ đến không thể nhỏ hơn được nữa:
- Diệp đại ca, em phải mặc đồ lót.
- Ừ, để anh tìm.
Diệp Lăng Phi chưa bao giờ lúng túng như thế này, hắn luống cuống đưa đồ lót mà mình đã cởi ra đưa cho Trương Tuyết Hàn. Trương Tuyết Hàn rất nhanh liền mặc vào và đi mở cửa.
Diệp Lăng Phi vô cùng ảo não. Ban nãy hắn nên nhận thức được vấn đề. Trương Tuyết Hàn và Vu Tiêu Tiếu mang hai thái độ hoàn toàn khác nhau, Vu Tiêu Tiếu khao khát được cùng Diệp Lăng Phi làm chuyện yêu đương, nếu người nằm trên giường kia là Vu Tiêu Tiếu, không cần Diệp Lăng Phi phải làm gì, Vu Tiêu Tiếu đã chủ động phối hợp rồi. Nhưng Trương Tuyết Hàn lại có thái độ ngại ngùng, xấu hổ. Khát vọng trong lòng này của Trương Tuyết Hàn, nhưng do sự ngại ngùng thiếu nữ và những vấn đề khác, khiến phản ứng của Trương Tuyết Hàn rất phức tạp nửa kín nửa hở, nửa lùi nửa tiến.
Mặc dù Diệp lăng Phi khi hôn cũng cảm nhận được có chút gì đó không bình thường, nhưng Diệp lăng Phi lại nghĩ rằng Vu Tiêu Tiếu trong long còn hơi buồn bực, từ lúc nào chỗ đó của Vu Tiêu Tiếu lại nhỏ như thế. Đến khi Diệp Lăng Phi nghe thấy tiếng của Vu Tiêu Tiếu, hắn mới biết mình đã nhầm, rõ ràng người nằm trên giường kia là Trương Tuyết Hàn.
Trương Tuyết Hàn chạy mở cửa, Vu Tiêu Tiếu vừa bước vào, liền lẩm bẩm:
- Tuyết Hàn, cậu làm gì mà chậm thế, lẽ nào cậu...
Vu Tiêu Tiếu vừa nói xong câu đó, liền vô cùng kinh ngạc khi thấy Diệp Lăng Phi ở trong phòng, Vu Khoái Tiếu liền “A” lên một tiếng, Diệp Lăng Phi lập tức bịt mồm Vu Tiêu Tiếu, nói:
Diệp Lăng Phi cúp điện thoại của Vu Chấn, gọi Vu Tiêu Tiếu đến. Vu Tiêu Tiếu ngồi xuống sa lông dựa vào Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi hỏi:
- Tiêu Tiếu, Thành phố Đông Hải xảy ra chuyện gì?
Vu Tiêu Tiếu nói:
- Xảy ra chút chuyện. Hơn nữa chuyện còn rất lớn, còn lên thời sự rồi.
- Lên thời sự?
- Ông xã, thời gian vừa rồi anh không ở trong nước, anh đương nhiên không biết rồi.
Bạch Tình Đình đi vào phòng khách, ngồi ở bên kia của Diệp Lăng Phi, cô ta đặt chân lên hai đùi của Diệp Lăng Phi. Nằm ra sa lông, ôm gối, nói:
- Bệnh viện nhân dân thành phố Đông Hải chết mất mấy người.
Diệp Lăng Phi nhẹ nhàng vuốt ve bàn chân Bạch Tình Đình, hắn “ồ” lên một tiếng, làm như không để ý nói:
- Ở bệnh viện người chết không phải là bình thường sao, có bệnh viện nào mà không có sự cố trong trị liệu.
Bạch Tình Đình thấy Diệp Lăng Phi không có phản ứng gì, cô ta tiếp tục nói:
- Ông xã, anh có biết đằng sau có vấn đề gì không?
- Đơn giản chỉ là sự cố trong điều trị mà thôi. Bây giờ có bệnh viện nào là không có sự cố đâu, anh cũng chưa bao giờ thấy thị trưởng vì một sự cố trong điều trị mà phải từ chức.
Bạch Tình Đình lắc đầu, nói:
- Ông xã, anh nghĩ quá đơn giản rồi, nếu thật sự chỉ là sự cố trong điều trị, thì đã không lên thời sự rồi, em nói cho anh biết, sau khi điều tra thì mới biết bệnh viện nhân dân thành phố Đông Hải sử dụng bình dưỡng khí không phải là loại dùng trong y học mà là bình dưỡng khí công nghiệp.
Bạch Tình Đình vừa nói xong, Diệp lăng Phi vô cùng sợ hãi, hắn không tin nổi, nhìn Bạch Tình Đình, nói:
- Tình Đình, em nói thật à?
Bạch Tình Đình nói:
- Đương nhiên là thật rồi. Hơn nữa, không chỉ có bệnh viện nhân dân thành phố Đông Hải, ở Đông Hải ngoài hai bệnh viện ra, các bệnh viện còn lại cũng sử dụng rất nhiều bình dưỡng khí công nghiệp, nhưng hai bệnh viện sử dụng bình dưỡng khí y học cũng có không ít bình dưỡng khí công nghiệp.
- Mẹ ơi, đúng là coi mạng người như cỏ rác mà. Bọn người ở bệnh viện đó đúng là đáng bắn chết.
Diệp Lăng Phi vừa nghe liền lớn tiếng chửi ầm lên.
---o0o---