Đô Thị Tàng Kiều
Chương 1080 : Nhớ về quá khứ
Ngày đăng: 11:02 18/04/20
Diệp Lăng Phi nghe Bạch Tình Đình giải thích xong, lập tức lớn tiếng mắng chửi:
- Những bệnh viện đó đều đáng bắn chết hết, đều là một lũ súc sinh, không, súc sinh còn hơn lũ khốn nạn đó, súc sinh ít nhất còn có tính người, lũ người đó đúng là không có tính người, coi sinh mạng con người không là gì, còn được gọi là người sao?
Diệp Lăng Phi mắng xong mới cảm thấy tốt hơn một chút. Bạch Tình Đình và Vu Tiêu Tiếu đều sợ hãi trước thái độ của Diệp Lăng Phi. Bạch Tình Đình thậm chí không dám nói ra những điều định nói.
Đợi Diệp Lăng Phi mắng xong, Bạch Tình Đình mới nói:
- Ông xã, đằng sau vẫn còn chút chuyện nữa!
Diệp Lăng Phi nhìn Bạch Tình Đình nói:
- Việc gì? Lẽ nào sự việc đó vẫn chưa xử lý xong?
- Vâng! Hình như có kỷ luật vài người nhưng đều là người trong bệnh viện.
Diệp Lăng Phi nói:
- Hiểu rồi! Trong chuyện này nhất định có con cá lớn. Anh đoán thị trưởng Vu vì chuyện này mà ăn không ngon ngủ không yên.
Bạch Tình Đình nhìn Vu Tiêu Tiếu, nhưng không nói gì. Diệp Lăng Phi lạnh lùng, hừ nói:
- Ở đây có gì đâu, anh thấy, việc này đối với thị trưởng Vu là một cơ hội hiếm có, do vậy có thể bắt kẻ đứng đằng sau ra, bây giờ là lúc thị trưởng Vu ra uy!
Vu Tiêu Tiếu vừa nghe, liền cười nói:
- Diệp đại ca, ý anh là sẽ giúp bố em!
- Tại sao lại không giúp. Anh sớm đã đồng ý với bố em rồi! Lần này anh không những giúp bố em, mà còn đích thân giúp. Nhìn cách làm của mấy bệnh viện đó, anh cũng muốn...!
Vu Tiêu Tiếu hân hoan nói.
- Vậy tốt quá rồi!
- Nhưng, hôm nay anh phải nghỉ ngơi. Bố em ngày mai mới đến, hôm nay anh muốn ra ngoài dạo một chút!
Diệp Lăng Phi nhìn Bạch Tình Đình nói:
- Bà xã, hôm nay mình cùng đi một chuyến du lịch về quá khứ được không, chúng ta cùng ôn lại những ngày tháng trước đây.
- Vâng ạ!
Khi Bạch Tình Đình nói, cô ta đưa bàn tay nhỏ nhắn của mình ra, cầm lấy tay của Diệp Lăng Phi. Hắn cầm chặt tay của Bạch Tình Đình, hắn nhìn Bạch Tình Đình và nói:
- Bà xã, chúng ta sẽ bắt đầu từ nơi anh ở được không?
Vu Tiêu Tiếu không biết chuyến du lịch về quá khứ là gì, nhưng nhìn thái độ của Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình, Vu Tiêu Tiếu có thể đoán được nhất định là có liên quan đến Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình.
Bên trong vốn có liên quan đến Chu Hân Mính, nhưng Chu Hân Mính đang mang thai, không thể đi được, Diệp Lăng Phi chỉ còn cách từ bỏ ý định đưa Chu Hân Mính đi cùng.
Diệp Lăng Phi lái xe đưa Bạch Tình Đình và Vu Tiêu Tiếu đi đến chung cư mà hắn đã ở khi đến Vọng Hải.
Sau khi xuống xe, Bạch Tình Đình và Vu Tiêu Tiếu đứng ở cửa chung cư. Đây là chung cư Bạch Lĩnh, giá thuê nhà rất đắt. Bạch Tình Đình và Diệp Lăng Phi giờ đã kết hôn rồi, nhưng cô ta chưa từng đến nơi mà Diệp Lăng Phi trước đây từng ở. Đây là lần đầu tiên Bạch Tình Đình đến đây. Cô ta đứng trước cửa tòa chung cư, nắm chặt tay Diệp Lăng Phi, nói:
- Ông xã, đây là nơi anh ở phải không?
- Ừ, anh ở đây cho đến khi về sống thử với em!
Diệp Lăng Phi vừa nói xong, Vu Tiêu Tiếu liền nói chen vào:
- Diệp đại ca, anh chưa từng nói với em chuyện của anh và chị em, em lần đầu nghe thấy anh và chị em lại còn trải qua sống thử, kể cho em nghe đi!
Diệp Lăng Phi nói:
Bạch Tình Đình nói thêm vào:
- Ông xã, ý kiến này cũng không tồi, chúng ta có thể ăn cơm xong, tìm một quán cà phê nói chuyện, anh không phải nói cả ngày hôm nay dùng để nhớ về những kỷ niệm sao, vậy chúng ta hãy vừa nghỉ ngơi vừa ôn lại kỷ niệm!
- Tiểu nha đầu, em cuối cùng cũng đưa ra được một ý kiến không tồi!
Diệp Lăng Phi gật đầu nói:
- Vậy được, chúng ta đi ăn cơm, sau đó tìm một quán cà phê ngồi nói chuyện.
Ăn trưa xong, bèn tìm một quán cà phê gần đó. Diệp Lăng Phi vừa ngồi xuồng, chiếc máy hát bèn được mở lên.
Diệp Lăng Phi dường như rất hiếm khi như vậy, hắn kể lại mọi chuyện trước đây. Trong đó, có rất nhiều việc Vu Tiêu Tiếu không biết, Vu Tiêu Tiếu cảm thấy rất thú vị.
Vu Tiêu Tiếu hôm nay nhẽ ra phải lên lớp, kết quả Vu Tiêu Tiếu lại không đi mà cùng Diệp Lăng Phi, Bạch Tình Đình cả buổi chiều ở trong quán cà phê. Diệp Lăng Phi đưa Vu Tiêu Tiếu về trường sau đó mới đưa Bạch Tình Đình về biệt thự.
Sau khi Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình về nhà, hắn và Bạch Tình Đình đến phòng của Chu Hân Mính. Chiều hôm nay, không ít lần nhắc đến Chu Hân Mính. Vừa về nhà, đương nhiên cùng Chu Hân Mính nói chuyện. Chu Hân Mính cảm thấy có chút kỳ lạ, cô ta nhìn Diệp Lăng Phi, giọng hiếu kỳ hỏi:
- Ông xã, anh đang bình thường sao lại nhắc chuyện cũ vậy?
Diệp Lăng Phi nói:
- Anh phải ghi nhớ những thời khắc đã qua. Bởi vì thời khắc đó đều là 3 chúng ta cùng trải qua, anh không thể quên, cũng không muốn quên.
Chu Hân Mính nghe Diệp Lăng Phi nói xong, chỉ cười không nói gì. Bạch Tình Đình cười nói:
- Hân Mính, mình hôm nay thấy vô cùng hạnh phúc, thật không ngờ bọn mình lại có những thời khắc ngọt ngào đến thế!
Bạch Tình Đình nói đến đây bèn nhìn Diệp Lăng Phi, mỉm cười nói:
- Mình trước đây cứ nghĩ, giữa mình và anh ấy chỉ biết cãi nhau không có những phút giây ngọt ngào.
- Nếu không có những phút giây ngọt ngào anh làm sao yêu em được.
Câu nói của Diệp Lăng Phi làm má Bạch Tình Đình ửng hồng. Cô ta véo Bạch Lăng Phi một cái, nói:
- Không nói với anh nữa, em đi tắm nước nóng đây, ngủ sơm một chút, hôm nay em nhất định phải mơ một giấc mơ đẹp.
Chu Hân Minh nhìn theo Bạch Tình Đình cho đến khi Bạch Tình Đình ra khỏi phòng, Chu Hân Mính mới nhìn sang Diệp Lăng Phi, hỏi:
- Ông xã, anh nói thật với em, anh hôm nay tại sao lại muốn nhớ lại những chuyện đã qua?
Diệp Lăng Phi nói:
- Chỉ là muốn nhớ lại một chút. Không có gì, chỉ là đột nhiên muốn như vậy.
Chu Hân mính khẽ lắc đầu, nói:
- Ông xã, em là cảnh sát, em có thể nhìn thấy được tâm sự của anh. Lần này anh từ Anh Quốc về, em đã cảm thấy anh có tâm sự.
Diệp Lăng Phi nhìn Chu Hân Mính, nói:
- Hân Mính, em đừng nghĩ lung tung, anh có tâm sự gì?
Chu Hân Mính nhìn vào mắt Diệp Lăng Phi nói:
- Ông xã, em vừa nói rồi, anh có lo lắng, có thể nói với em được không? Nếu anh không nói với em, chỉ càng làm em lo lắng cho anh.
Diệp Lăng Phi lặng đi, thở dài, nói:
- Việc này…Thực ra, chỉ là một cảm giác lo lắng, bất an của anh mà thôi, câu lạc bộ Hỏa lực Mỹ vẫn chưa hoàn toàn bị phá hủy, có bốn nhân vật cốt yếu đã bỏ trốn.
---o0o---