Đô Thị Tàng Kiều

Chương 1086 : Xen vào việc của người khác (2)

Ngày đăng: 11:02 18/04/20


- Vâng, quý khách!



Ông chủ quán đáp một tiếng, quay trở lại chỗ nấu ăn, tay cầm gói mì, còn chưa kịp bóc ra bỏ vào trong nồi, chợt nghe thấy "rắc" một tiếng, sau đó là một tiếng “bịch”, Dã Thú đã ngồi bệt dưới đất. Dã Thú vừa đặt mông ngồi xuống thì lập tức khiến cho cái ghế nhựa kia gãy luôn. Dã Thú đứng dậy, xoa xoa cái mông vẫn còn đau nhức, mắng:



- Cmn, đây là ghế kiểu gì vậy, chẳng chắc chắn tí nào cả!



Ông chủ quán kia vừa nhìn thấy bộ dạng hùng hùng hổ hổ của Dã Thú. ông ta luôn miệng nói lời xin lỗi:



- Xin lỗi, xin lỗi ngài!



Diệp Lăng Phi cười nói:



- Không liên quan gì đến ông cả, là do thằng bạn này của tôi nặng quá, ngồi hỏng cả ghế của ông, tiền này chúng tôi sẽ bồi thường, ông yên tâm đi!



- Tôi không cần, tôi không cần!



Ông chủ quán kia liên tục xua tay, nhìn có vẻ hơi sợ hãi. Điều này làm cho Diệp Lăng Phi cảm thấy rất quái lạ. Diệp Lăng Phi nhìn ông chủ quán kia, nói:



- Cái ông này lạ thật đó nhỉ, cái ghế này là đồ của ông bị chúng tôi làm hỏng, đền tiền là chuyện thiên kinh địa nghĩa, sao trông ông có vẻ như sợ quá vậy, cái ông chủ này lạ thật đấy!



Ông chủ quán cẩn thận quan sát Dã Thú và Diệp Lăng Phi hồi lâu, sau đó hỏi với vẻ không được chắc lắm:



- Các anh không phải người ở đây đúng không?



- Đúng vậy, hôm nay chúng tới mới tới thành phố Đông Hải đấy!



Diệp Lăng Phi lấy hai đôi đũa từ trong cái ống đũa ra, ném cho Dã Thú một đôi, hắn cầm một đôi, vốn định tách hai chiếc đũa ra, nhưng không ngờ làm gẫy luôn cả chiếc đũa. Diệp Lăng Phi đành phải lấy một đôi khác, lần này hắn đã chú ý hơn, không dùng lực quá lớn, tách hai chiếc đũa ra. ông chủ kia vừa nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy, thở phào nhẹ nhõm, nói:



- Tôi còn tưởng hai anh là những người đó nữa chứ!



Diệp Lăng Phi sửng sốt, hỏi:



- Những người đó là những người nào?



Ông chủ quán kia bỏ mì vào trong nồi, thêm mấy nhánh hành vào trong nồi, bỏ thêm thịt đã được đun chín vào trong nồi. ông chủ quán nhìn xung quanh một chút, thấp giọng nói:



- Vị tiên sinh này, ngài đừng hỏi nữa!
- Bộ quần áo này mà đắt à? Tôi thấy chưa chắc!



Diệp Lăng Phi đặt đôi đũa đang cầm lên bàn, đứng dậy, nở một nụ cười, nhìn tên đầu trọc kia, hừ lạnh nói:



- Cái bộ quần áo giẻ rách này có cho tao cũng sợ bẩn đấy, hơn nữa vừa rồi tao cũng thấy khi đặt bát xuống chú ấy rất cẩn thận, không hề làm bẩn y phục của mày. Mày cố ý như vậy đúng không, mục đích là muốn xin đểu hả. Bọn mày làm gì chả được, sao cứ dùng cái cách này mà xin tiền thế, lẽ nào bọn mày không cảm thấy mất mặt sao?



- Mày muốn làm gì hả, quản chuyện riêng của bọn tao à!



Tên kia đầu trọc buông tay ra, mắng:



- Mày có biết tao là ai không?



- Không biết, và cũng không muốn biết!



Diệp Lăng Phi nói.



- Tao chỉ biết tao vừa nhìn thấy mấy tên khốn nạn mà thôi!



- Mày nói cái gì!



Tên đầu trọc hơn 40 tuổi kia bị những lời này của Diệp Lăng Phi chọc giận, vươn tay định tóm lấy cổ áo của Diệp Lăng Phi, nhưng Diệp Lăng Phi nào chịu đế hắn tóm được, tay phải nắm lại thành quả đấm, đánh một quyền về phía cằm gã kia, dưới một quyền này, tên đầu trọc kia lập tức phun máu, hàm răng cũng bị đánh nát, phun từ trong miệng ra. Hai gã đầu trọc kia thấy tình cảnh như vậy cũng chuẩn bị tiến lên. Dã Thú vừa rồi đã giận sôi máu mà còn chưa được phát tiết, thấy Diệp Lăng Phi đã động thù rồi, Dã Thú cũng nhảy tới, giơ nắm đám cứng như chùy sắt lên, bắt chước đánh quyền, đánh cho hai tên kia lăn ra đất. Diệp Lăng Phi tay phải túm lấy cổ áo của gã trọc hơn 40 tuổi, nhấc hắn đến trước mặt mình, hừ lạnh nói:



- Chỉ có thể này mà đòi đi ra lăn lộn, bọn mày tưởng rẳng chỉ cần cạo trọc đầu là có thể làm xã hội đen được sao!



- Mày có bản lĩnh thì để lại tên đi, tao…!



- Cút mẹ mày đi!



Diệp Lăng Phi lên gối, đánh mạnh vào chỗ hạ thân của tên đầu trọc kia, thả tay ra, tên đầu trọc đó vô lực ngã xuống đất.



- Cút đi, nếu như còn để tao trông thấy bọn mày lần nữa, tao sẽ phế bọn mày đó!



Diệp Lăng Phi khoát khoát tay, hai gã đầu trọc kia vội vàng đi tới đỡ tên bị Diệp Lăng Phi đánh nằm trên mặt đất chạy biến đi như bay.



---o0o---