Đô Thị Tàng Kiều

Chương 1102 : Nụ cười cứng ngắc

Ngày đăng: 11:03 18/04/20


Diệp Lăng Phi sau khi nghe Bạch Tình Đình nói vậy, cười nói:



- Tình Đình. Có cái gì đáng sợ chứ!



- Sao không sợ chứ!



Bạch Tình Đình chu môi. Nói:



- Em đâu có to gan như anh đâu, cái gì cũng không sợ hết.



Chu Hân Mính lúc này nói:



- Được rồi. Ông xã, đừng nói nữa, chúng ta xuống lầu ăn cơm thôi!



Diệp Lăng Phi và Chu Hân Mính, Bạch Tình Đình đi xuống lầu, đợt vừa xuống lầu thì thấy Suzu Yamakawa và Minako vẫn còn ngồi trên ghế sô fa ở phòng khách, Diệp Lăng Phi gọi:



- Tôi nói nè hai vị, phải ăn cơm rồi, hai người cũng đừng có ngồi ở đó nữa.



Suzu Yamakawa và Minako đối diện với thức ăn ngon của Trung Quốc, xem ra rất có khẩu vị. Diệp Lăng Phi nhìn tướng ăn của hai người, nhịn không được lắc lắc đầu. Miệng than thở nói:



- Nhật Bản chung quy vẫn là một tiểu quốc a. Đồ ăn đâu có phong phú như của Trung Quốc a!



- Ông xã, ngươi nói bậy gì thế hả!



Bạch Tình Đình nói.



- Người Nhật Bản thích ăn món ăn của Trung Quốc!



- Đương nhiên thích ăn rồi, món ăn Trung Quốc ngon như vậy, người Nhật Bản thì chỉ có biết ăn cá kình gì gì đấy, cá kình đó có ngon lành gì đâu chứ. À, còn có cá lát sống, anh thật chẳng thể hiểu nổi, mấy thứ đó thật sự ăn ngon đến vậy sao!



Diệp Lăng Phi nói.



Bạch Tình Đình cười duyên nói:



- Ông xã, đừng nói nữa, ăn cơm đi!



Chờ sau khi ăn cơm xong, Diệp Lăng Phi, Suzu Yamakawa và Minako đến phòng khách. Diệp Lăng Phi trực tiếp hỏi han:



- Hai người các cô rốt cuộc đến Trung Quốc làm gì?



- Diệp tiên sinh, câu hỏi này chúng tôi đã trả lời qua rồi!



Minako nói.



- Tiểu thư chúng tôi là tới Trung Quốc để đính hôn với Kusamoto Kisoku!



- Đến Trung Quốc để đính hôn với Kusamoto Kisoku?




- Hai người thật sự không muốn trở về?



- Tôi không muốn trở về!



Suzu Yamakawa nói.



- Như vậy đi, tôi có thể giúp hai người, nhưng mà tôi còn có một điều kiện!



Diệp Lăng Phi nói.



- Điều kiện?



Suzu Yamakawa sửng sốt, nói:



- Điều kiện gì?



- Điều kiện chính là hai người phải giúp tôi làm rõ rốt cuộc hai đại cổ đông của tập đoàn Suzuki đến thành phố Vọng Hải làm gì!



Diệp Lăng Phi nói.



- Tôi tin hai người sẽ có cách!



Suzu Yamakawa nhìn Minako, Suzu Yamakawa thật sự không biết tại sao hai đại cổ đông của tập đoàn Suzuki sẽ đến thành phố Vọng Hải. Nhưng trong lòng Minako đây lại biết được tí xíu, chỉ là Minako biết việc này không thể nói ra, nếu một khi nói ra, cô sẽ bị người ta thủ tiêu. Minako im lặng còn Suzu Yamakawa thì nói:



- Tôi sẽ nghĩ cách, xin anh giúp giúp tôi!



- Được rồi, cô đã nói như vậy thì ta đây giúp cô một lần!



Diệp Lăng Phi nói.



- Tôi bảo đảm với các cô, chỉ cần các cô ở chỗ tôi thì Yamakawa Yonchien cũng không dám cưỡng ép mang các cô đi đâu.



Diệp Lăng Phi và Yamakawa Yonchien có quen biết biết, hơn nữa từng còn có chút không thoải mái. Diệp Lăng Phi trong lòng rất rõ ràng, Yamakawa Yonchien ở bên thành phố Vọng Hải này tuyệt đối không dám thế nào với mình cả. Nhưng nếu ở Nhật Bản thì Diệp Lăng Phi cũng không dám bảo đảm Yamakawa Yonchien có thể làm vậy hay không.



Thì giống như Diệp Lăng Phi đã dự liệu, Yamakawa Yonchien thật sự đã đến. Yamakawa Yonchien nhận được điện thoại của cấp dưới mình. Nói cho Yamakawa Yonchien biết có sự tồn tại của một người như vậy. Yamakawa Yonchien nhất thời nghĩ mãi không ra ở thành phố Vọng Hải này còn có người quen của mình, hắn muốn gặp để biết rốt cuộc người này là ai nên mới đích thân đến đây. Sau khi Yamakawa Yonchien đến, hắn bước xuống xe thì thấy Diệp Lăng Phi từ bên trong biệt thự đi ra, Diệp Lăng Phi mặt nở nụ cười, nói:



- Yamakawa Yonchien, chúng ta đã lâu không gặp, thật không ngờ lại gặp nhau ở đây, thật sự là quá khéo rồi!



Sau khi Yamakawa Yonchien nhìn thấy Diệp Lăng Phi, biểu tình của Yamakawa Yonchien trở nên có chút cứng ngắc. Hắn vốn không ngờ sẽ gặp Diệp Lăng Phi, nhưng tận mắt nhìn thấy Diệp Lăng Phi đi ra, Yamakawa Yonchien cũng chỉ có thể buộc phải đi tới, Diệp Lăng Phi đến trước mặt Yamakawa Yonchien, đưa tay ra bắt tay với Yamakawa Yonchien, ngoài cười nhưng trong không cười nói:



- Yamakawa Yonchien tiên sinh, xương sườn của ông giờ đã tốt hơn chưa?



Yamakawa Yonchien sau khi nghe thấy những lời này của Diệp Lăng Phi, nụ cười mà hắn ta cố gắng nặn ra cứng ngắc đọng trên khuôn mặt.



---o0o---