Đô Thị Tàng Kiều
Chương 1103 : Rất thê thảm
Ngày đăng: 11:03 18/04/20
Diệp Lăng Phi nhìn thấy Yamakawa Yonchien xuất hiện ở cửa biệt thự của mình. Hắn từ trong biệt thự đi ra, và bắt tay với Yamakawa Yonchien. Lập tức ngoài cười nhưng trong không cười hỏi:
- Yamakawa Yonchien tiên sinh. Không biết xương sườn của ông giờ đã tốt hơn chưa?
Những lời này của Diệp Lăng Phi vừa hỏi thì Yamakawa Yonchien không cười nổi, dồn hết nụ cười không dễ dàng đó cũng trở nên cứng ngắc ở trên mặt. Không khí hiện trường có vẻ trở nên hơi khẩn trương.
Đôi mắt vốn không lớn của Yamakawa Yonchien nhìn thẳng Diệp Lăng Phi, miệng chậm rãi nói:
- Satan, chúng ta có thể không nói chuyện của quá khứ được không?
- Đương nhiên có thể không nhắc đến!
Diệp Lăng Phi cười nói.
- Tôi chỉ là đã lâu không gặp tiên sinh Yamakawa Yonchien nên bất chợt nhớ đến chuyện năm đó, Yamakawa Yonchien tiên sinh, thẳng thắn mà nói, tôi thật không ngờ sẽ gặp được ông ở thành phố Vọng Hải này!
- Tôi cũng không ngờ!
Yamakawa Yonchien nói.
- Nếu có thể, tôi thật hy vọng cả đời này không gặp được anh!
- Xem ra, Yamakawa Yonchien tiên sinh đối với tôi vẫn luôn ghi hận trong lòng!
Diệp Lăng Phi cười nói.
- Yamakawa Yonchien tiên sinh, chẳng phải ông vừa mới nói đó sao, chúng ta không nhắc đến chuyện của quá khứ nữa, kết quả ông lại nhắc đến rồi!
Cơ bắp trên mặt Yamakawa Yonchien rung lên, miệng nói:
- Satan, tôi hy vọng anh giao con gái Suzu Yamakawa của tôi ra đây, tôi không muốn có một số việc liên lụy đến con gái của tôi!
- Suzu Yamakawa?
Diệp Lăng Phi sau khi nghe Yamakawa Yonchien nhắc tới Suzu Yamakawa, hắn cười nói:
- Yamakawa Yonchien, tôi thấy ông sống uổng phí quá rồi đấy. Ông xem tôi có hà tất phải cưỡng ép giữ con gái của ông ở đây không, ông yên tâm đi, tôi không có hứng thú với con gái của ông, cho nên nói, ông không cần lo lắng tôi sẽ đối phó với con gái của ông, giống như ông nói, chuyện quá khứ đã qua đi rồi, đương nhiên, nếu trong lòng ông vẫn còn bất mãn với tôi, tôi cũng sẽ không để ý mà tiếp tục chơi cùng ông!
- Satan, tôi biết chuyện của anh!
Yamakawa Yonchien trở mặt, nhìn Diệp Lăng Phi, nói:
- Tôi tàn nhẫn thế nào, tôi chỉ là suy nghĩ cho tương lai con gái tôi thôi!
- Chẳng lẽ lấy phương thức kết thúc người yêu của cô ấy là vì suy nghĩ cho tương lai của con gái ông!
Diệp Lăng Phi hừ lạnh một câu nói.
- Ông là người bố nhẫn tâm nhất mà tôi đã gặp!
- Người yêu của nó xảy ta tai nạn xe có cái quan hệ gì đến tôi chứ!
Yamakawa Yonchien nói.
Diệp Lăng Phi cười lạnh nói:
- Yamakawa Yonchien, ông ở trước mặt tôi cũng nói dối sao, chẳng lẽ tôi không rõ cái gọi là tai nạn xe cộ là từ đâu tới hay sao. Loại thủ đoạn này quá bình thường rồi, bình thường đến nỗi khiến cho tôi càng thêm khinh thường đối với ông, tôi còn tưởng ông sẽ có thủ đoạn khác, thì ra chính là dùng loại thủ đoạn bình thường này. Yamakawa Yonchien, giờ ông có thể đi rồi. Con gái ông sẽ ở lại chỗ tôi, ông cứ việc yên tâm, sẽ không ai làm tổn thương đến cô ấy, đương nhiên có loại trừ bản thân ông ra. Theo như tôi thấy, cũng chỉ có ông mới muốn làm tổn thương đến con gái của ông mà thôi.
Yamakawa Yonchien nhìn Diệp Lăng Phi, miệng nói:
- Satan, tôi chỉ là muốn nói với anh, bất cứ chuyện gì cũng không thể làm đến mức quá đoạn tuyệt, sẽ bức người đấy!
Diệp Lăng Phi nghe khẩu khí trong câu nói này của Yamakawa Yonchien, hắn bỗng nhiên cười ha hả, miệng nói:
- Yamakawa Yonchien, tên hỗn đản này, ở trước mặt tôi cũng dám nói như vậy, tôi phải cho ông nhớ kỹ, đây là thành phố Vọng Hải, không phải là Nhật Bản của ông. Năm đó. Ta dám cho ông gãy xương sườn ở Nhật Bản, giờ tôi vẫn dám cho ông chết ở thành phố Vọng Hải. Ta nghe nói hai đại cổ đông của tập đoàn Suzuki đều đã đến thành phố Vọng Hải rồi, tôi không biết các người rốt cuộc muốn làm gì. Nhưng mà, tôi có cảm giác các người tuyệt đối không phải tới để làm chuyện tốt đẹp gì cả. Ông trở về nói với Takeshi Kusamoto, nói là tôi nói, nếu các người dám xằng bậy ở thành phố Vọng Hải, tôi sẽ đến Nhật Bản hủy diệt đám khốn nạn các ngươi!
Yamakawa Yonchien bị Diệp Lăng Phi chửi đến nỗi mặt mũi xanh mét, hắn có chút hổn hển xoay người sang chỗ khác, đi thẳng đến ô tô của hắn. Diệp Lăng Phi mắt thấy Yamakawa Yonchien lên xe dẫn người của hắn rời khỏi. Diệp Lăng Phi xoay người lại, dìu Suzu Yamakawa từ trong tay của Minako, bồng Suzu Yamakawa lên đi vào trong biệt thự.
Sự việc quá đột ngột làm loạn mất kế hoạch lúc đầu của Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi vốn định đưa hai cô gái này về Nhật Bản thì xong việc rồi. Nhưng giờ xem ra, Suzu Yamakawa và Minako nếu quay về Nhật Bản, tình huống tuyệt đối sẽ rất không tốt. Minako ở lại trong phòng chăm sóc Suzu Yamakawa, Suzu Yamakawa sau khi tỉnh lại thì vẫn lẩm bẩm tên của Yuuda, xem ra tình cảm của Suzu Yamakawa và Yuuda rất tốt, bằng không Suzu Yamakawa cũng sẽ không mạo hiểm chạy trốn đi.
Diệp Lăng Phi ngồi ở trong phòng khách, đưa tay ra xoa vầng thái dương. BạchTình Đình bưng tách cà phê vừa mới pha đến trước mặt Diệp Lăng Phi, Bạch Tình Đình đưa cà phê cho Diệp Lăng Phi, rồi ngồi ở bên cạnh Diệp Lăng Phi, đưa đôi bàn tay trắng mịn ra xoa vầng thái dương của Diệp Lăng Phi, miệng nói:
- Ông xã, anh suy nghĩ gì thế?
- Anh đang suy nghĩ nếu Minako và Suzu Yamakawa rời khỏi biệt thự, có thể hai người đó sẽ có kết cục rất bi thảm!
---o0o---