Đô Thị Tàng Kiều

Chương 1104 : Năm vạn đồng

Ngày đăng: 11:03 18/04/20


Diệp Lăng Phi nhận lấy cốc cà phê mà Bạch Tình Đình đưa tới. Hắn nhấp một ngụm cà phê rồi nói:



- Anh đang nghĩ, nếu như Minako và Yamakawa Suzu bị Yamakawa Yonchien mang đi, kết cục cuối cùng của bọn họ sẽ như thế nào!



- Yamakawa Suzu chính là con gái của Yamakawa Yonchien, em tin rằng Yamakawa Yonchien sẽ không làm gì Yamakawa Suzu, nhưng về phần Minako thì khó mà nói được.



Bạch Tình Đình nói,



- Em cho rằng Minako có thể sẽ bị đuổi việc!



- Đuổi việc ư?



Diệp Lăng Phi vừa nghe Bạch Tình Đình nói vậy, liền lắc đầu cười nói:



- Bà xã, em tưởng rằng đây là ở công ty sao, còn có chuyện đuổi việc, kết cục cuối cùng của Minako rất có thể là cái chết!



- Chết sao?



Bạch Tình Đình bị dọa nhảy dựng lên, Diệp Lăng Phi gật đầu nói:



- Bà xã, còn nhớ những điều anh đã nói với em lúc trước không, tập đoàn Suzuki không đơn giản chỉ là một tập đoàn, Yamakawa Yonchien lại càng không đơn giản chỉ là một cổ đông. Hắn và Takeshi Kusamoto đều có danh tiếng trong phe cánh hữu ở Nhật, có một số người cánh hữu ủng hộ.



- Anh từng chạm trán với Yamakawa Yonchien, cũng đã rất lâu rồi, còn đánh gẫy vài cái xương sườn của Yamakawa Yonchien, anh hiểu rất rõ con người Yamakawa Yonchien, Minako nếu rơi vào trong tay hắn, cho dù ở thành phố Vọng Hải không có vấn đề, nếu trở lại Nhật Bản thì kết cục cuối cùng của Minako sẽ rất thảm. Dù không chết cũng sẽ phải chịu đủ loại hành hạ. Về phần Yamakawa Suzu, có tin đồn Yamakawa Suzu không phải là con gái ruột của Yamakawa Yonchien, nếu quả thật là vậy thì kết cục của Yamakawa Suzu cũng sẽ rất thảm!



- Không thể nào!



Bạch Tình Đình nghe Diệp Lăng Phi nói xong, trên mặt cô hiện ra vẻ kinh ngạc. Hiển nhiên Bạch Tình Đình cũng không ngờ rằng trong việc này lại có nhiều chuyện tình như vậy, Diệp Lăng Phi đưa tay cầm cốc cà phê, lại nhấp thêm một ngụm, rồi mới đặt cốc xuống bàn uống nước trước mặt. Hắn đưa tay kéo Bạch Tình Đình vào lòng, miệng nói:



- Sao lại không thể, trong những tầng lớp này vốn không có chuyện tình gì là tuyệt đối không thể xảy ra. Theo ý anh, chúng ta nên nghe xem ý kiến của Minako và Yamakawa Suzu thế nào, nếu bọn họ nguyện ý ly khai mà nói, anh sẽ đưa họ về Nhật Bản, còn nếu họ nguyện ý lưu lại thì có thể ở lại trong biệt thự. Dù sao thì biệt thự của chúng ta cũng có không ít phòng, quan trọng là xem ý kiến của bọn họ.



Bạch Tình Đình gật đầu, Diệp Lăng Phi lại cầm cốc cà phê lên, lần này vừa định uống một ngụm cà phê thì điện thoại của hắn đổ chuông. Diệp Lăng Phi cầm điện thoại di động lên, thấy là điện thoại của Tiểu Triệu, Diệp Lăng Phi liền bắt máy.



- Diệp ca. Em có một số việc muốn nói với anh, anh có thể ra ngoài không?



Tiểu Triệu hỏi.



- Chuyện gì mà thần bí như vậy, chẳng lẽ không thể nói qua điện thoại sao?



Diệp Lăng Phi hỏi.



Bên phía Tiểu Triệu ngập ngừng hồi lâu rồi mới nói:



- Diệp ca, em muốn vay anh ít tiền!



Diệp Lăng Phi vốn tưởng là chuyện vụ án. Nhưng thật không ngờ là Tiểu Triệu muốn vay tiền của mình. Diệp Lăng Phi cười nói:



- Anh còn tưởng chuyện gì, nói đi, mượn bao nhiêu?



- Khoảng chừng… khoảng chừng năm vạn!



Tiểu Triệu nói.



- Chuyện nhỏ!



Diệp Lăng Phi nói,
- Nhưng mà, bạn gái em lo rằng quần áo của em không phù hợp, cũng muốn mua quần áo cho em. Em tính nhẩm trong lòng nếu như mua quần áo mà nói, ít thì cũng phải một vạn tám nghìn, hơn nữa đồng nghiệp của bạn gái em cũng sẽ cùng đi dạo phố, em cũng không thể tỏ ra quá keo kiệt. Vậy nên ít ra cũng phải có ba bốn vạn, trong tay em không có tiền, mới muốn mượn của Diệp ca một ít!



Diệp Lăng Phi nghe Tiểu Triệu nói xong, hắn nhếch miệng cười nói



- Tiểu Triệu, anh còn tưởng là chuyện gì đâu, nói hết nửa ngày, lại là cậu muốn đi dạo phố cùng bạn gái cậu, trên người không có tiền, lại muốn khoe của một chút chứ gì, chuyện này chỉ là chuyện nhỏ.



Diệp Lăng Phi nói.



- Vậy thì lấy tiền có tác dụng gì, cậu có thấy ai vác mấy vạn đồng trên lưng đi dạo phố không, đều dùng thẻ tín dụng hết. Trên người anh lại không mang chi phiếu, chỉ mang vài chiếc thẻ tín dụng quốc tế, anh đưa cho cậu một chiếc, cậu cứ cầm dùng là được.



- Diệp ca, em nghe nói muốn dùng thẻ tín dụng phải kí tên!



Tiểu Triệu nói,



- Em chưa từng dùng thẻ tín dụng bao giờ.



- Tiểu Triệu này, bây giờ anh thật sự cảm thấy cậu bị xã hội này vứt bỏ, sao mà đến thẻ tín dụng cũng chưa từng dùng.



Diệp Lăng Phi vừa nói đến đây thì điện thoại của Tiểu Triệu đổ chuông, Tiểu Triệu vừa nhìn là bạn gái hắn gọi tới, vội vàng nói:



- Diệp ca, anh chờ em một chút, bạn gái của em gọi điện, em tiếp điện thoại trước đã!



- Được rồi Tiểu Triệu, cho dù sau này cậu kết hôn thì cũng chỉ là một anh râu quặp thôi, bây giờ đã vậy rồi, sau này lấy vợ rồi không biết còn ra sao nữa!



Diệp Lăng Phi nói với Tiểu Triệu.



- Cậu cứ ở đây chậm rãi mà nói chuyện điện thoại, anh đi mua chai nước đã, khát chết mất, cậu có muốn uống gì không?



- Dạ, Diệp ca, mua em loại Coca giá hai đồng là được!



Tiểu Triệu cầm điện thoại nói.



- Được rồi, cậu cứ chậm rãi gọi điện thoại đi!



Diệp Lăng Phi đáp.



Bên cạnh ngân hàng trên đường Sơn Tây này vậy mà lại không có chỗ nào bán nước, Diệp Lăng Phi phải sang cửa hàng tạp hóa bên kia đường mua nước. Diệp Lăng Phi vừa đi, Tiểu Triệu đã nói:



- Tiểu Như, anh vừa mới cùng một bằng hữu của anh nói chuyện, em hỏi anh đang ở đâu ư, anh đang ở bên đường Sơn Tây, cái gì, em và đồng nghiệp đã tới rồi, nhanh như vậy sao? Anh tưởng còn phải chờ em thêm một hồi nữa. Em muốn qua à, cái này anh. Anh đang đứng ở trước cửa ngân hàng đường Sơn Tây, anh đi lấy chút tiền. Ừ, được rồi. Em qua đây đi, anh ở bên này chờ em.



Lúc Tiểu Triệu dập máy xong thì Diệp Lăng Phi còn chưa quay lại. Tiểu Triệu bắt đầu lo lắng, sớm biết bọn họ đến sớm như vậy, lúc nãy đã không cùng Diệp Lăng Phi nói chuyện phiếm trước cửa ngân hàng rồi. Vay tiền Diệp Lăng Phi sớm một chút không phải xong việc rồi sao, bây giờ thì phiền phức rồi. Tiểu Triệu có chút sốt ruột, nhìn về phía cửa của cửa hàng tạp hóa, nhưng vẫn không thấy Diệp Lăng Phi từ bên trong đi ra. Tiểu Triệu lấy điện thoại di động ra, vừa muốn gọi cho Diệp Lăng Phi, liền thấy Diệp Lăng Phi tay xách một chiếc túi nilon từ bên trong cửa hàng đi ra. Tiểu Triệu thấy Diệp Lăng Phi ra khỏi cửa hàng mới yên lòng, đứng đợi Diệp Lăng Phi đi tới, hắn hi vọng sớm mượn được của Diệp Lăng Phi chút tiền, dù là hai ba vạn cũng được. Ngay khi Tiểu Triệu chờ Diệp Lăng Phi đi qua đường cái, một chiếc xe Mercedes-Benz màu trắng đỗ lại ở lề đường, Cửa xe vừa mở ra, bạn gái hắn từ trên xe bước xuống. Bạn gái của Tiểu Triệu, Thái Tiểu Như tay cầm một cái túi, đi tới trước mặt Tiểu Triệu, Thái Tiểu Như nói:



- Tiểu Triệu, anh xem cái gì đây?



- A, làm sao em đến nhanh như vậy!



Tiểu Triệu có phần bất ngờ nói.



- Là do giám đốc lấy xe đưa chúng em qua đây, đúng dịp, ông ấy cũng muốn đi qua trung tâm thương mại mua chút đồ, liền đưa bọn em đi cùng luôn!



Lúc Thái Tiểu Như nói, cửa chiếc Mercedes Benz mở ra, ba người hai nữ một nam từ trên xe bước xuống.



---o0o---