Đô Thị Tàng Kiều
Chương 1152 : Ngầm giở trò sau lưng
Ngày đăng: 11:03 18/04/20
Trương Lộ Tuyết vừa nói xong, Diệp Lăng Phi bèn nhìn Trương Lộ Tuyết nói:
- Lộ Tuyết, em đến thử xem.
Trương Lộ Tuyết bĩu môi nói:
- Em không thèm thử. Em không muốn anh bị gục, được rồi, đừng gây nữa, em còn có việc.
Trương Lộ Tuyết không gây với Diệp Lăng Phi nữa, rời khỏi phòng xép đi ra bàn làm việc của mình. Diệp Lăng Phi từ trong phòng xép đi đến sau lưng Trương Lộ Tuyết, nói:
- Lộ Tuyết, ban nãy anh thật sự không nói gì.
- Em cũng không phải vợ anh, em không quan tâm chuyện của anh.
Trương Lộ Tuyết nhìn màn hình máy tính, không quay đầu lại. Hai tay Diệp Lăng Phi ôm lấy Trương Lộ Tuyết từ phía sau, hắn kề miệng hôn Trương Lộ Tuyết.
Diệp Lăng Phi để tay vào ngực Trương Lộ Tuyết, chỉ khẽ động nhưng Trương Lộ Tuyết đã có chút không chịu nổi rồi, hôn Diệp Lăng Phi xong, Trương Lộ Tuyết khẽ nói:
- Được rồi, anh đừng có nghĩ nhiều, em thật sự không có ý gì khác chỉ là muốn nhắc nhở anh, đừng có làm bừa ở đây, hôm nay anh mệt rồi, đừng để mình bị mệt quá.
Diệp Lăng Phi nghe thấy Trương Lộ Tuyết nói vậy xong, hắn khẽ nói:
- Lộ Tuyết, anh biết là em tốt với anh mà.
Trương Lộ Tuyết nói:
- Được rồi, được rồi, em thật sự phải làm việc rồi. Anh đi làm việc của anh đi, em biết là anh rất nhiều việc.
Diệp Lăng Phi cười gật đầu nói:
- Em không cần nói, anh đúng là có việc, ừ, Lộ Tuyết anh không ở đây nữa, anh phải đi xem xe của anh đã đến chưa, không có xe thật là không tiện chút nào.
- Mau đi đi. Trương Lộ Tuyết giục.
Khi Diệp Lăng phi ra khỏi văn phòng của Trương Lộ Tuyết bèn nhìn thấy Trịnh Khả Nhạc đã ngồi ở bàn làm việc của cô ta đang trang điểm qua loa. Diệp Lăng Phi ghé vào bàn làm việc của Trịnh Khả Nhạc, thò tay véo má Trịnh Khả Nhạc rồi cười nói:
- Khả Nhạc, khi nào em có thời gian anh muốn mời em ăn cơm?
Trên mặt Tịnh Khả Nhạc hằn đỏ lên, nghe thấyDiệp Lăng Phi nói vậy, khuôn mặt xinh tươi của Trịnh Khả Nhạc hơi ngẩng lên khẽ nói:
- Em không biết khi nào có thời gian, thường thì đến cuối tuần em mới có một chút thời gian.
Diệp Lăng Phi cười đầy ẩn ý nói:
- Vậy sao? Vậc cuối tuần anh tìm em. Anh muốn xem em…Diệp Lăng Phi không nói hết nhưng Trịnh Khả Nhạc đã hiểu ý của Diệp Lăng Phi, cô ta khẽ gật đầu không nói gì.
Diệp Lăng Phi đi taxi đến chợ xe, hắn muốn xem xem, xe của mình đã có chưa, mặc dù lúc đặt xe đã nói phải một tuần sau mới giao hàng, nhưng Diệp Lăng Phi lại cho rằng không cần đến một tuần. Quả nhiên không sai, chiếc xe Mescedes màu trắng bạc mà Diệp Lăng Phi đặt hàng đã có rồi.
Diệp Lăng Phi ở chợ xe thử x e cho đến khi Bạch Tình Đình gọi điện đến, Diệp Lăng Phi mới xem như thử xe xong, thấy chiếc xe này không có vấn đề gì, chỉ là do xe mới cần phải quen xe một chút, nhưng đối với một người lái xe lâu năm như Diệp Lăng Phi cho dù là xe mới đối với hắn cũng không có vấn đề gì to tát.
Diệp Lăng Phi đóng cửa xe, dựa về phía sau, nghe điện thoại của Bạch Tình Đình.
- Ông xã, anh đang ở đâu vậy?
- Anh đang ở chợ xe thử xe. Xe của anh có rồi, anh đang thử xe.
- Ồ, em muốn nhắc anh, đừng quên việc tối nay đấy. Em ở anh ở chỗ Trương Lộ Tuyết bận đến quên mất chuyện tối nay.
Bạch Tình Đình nói xong, Diệp Lăng Phi cười nói:
- Bà xã, em nghĩ nhiều rồi, anh sớm đã không ở chỗ Trương Lộ Tuyết rồi, chiều hôm nay anh quả thực có đến tập đoàn Tân Á, nhưng ở đó không có việc gì, anh ở đó một lát rồi đến chợ ô tô.
Bạch Tình Đình giải thích nói:
- Em đâu có nghĩ nhiều gì đâu. Em chỉ muốn nhắc nhở anh đừng quên đi ăn cơm.
- Bây giờ anh đang chuẩn bị qua đó. Bà xã, khi nào em đến?
- Em đang chuẩn bị, sắp rời khỏi công ty rồi.
- Vậy được, chúng ta gặp mặt rồi nói chuyện tiếp.
Diệp Lăng Phi cúp điện thoại, lắc đầu cười, xem ra Trần Ngọc Đình nói quả không sai, mặc dù bây giờ Bạch Tình Đình bên ngoài tỏ ra cho phép Diệp Lăng Phi có đàn bà ở bên ngoài, nhưng đó chỉ là trong trường hợp Bạch Tình Đình không còn cách nào phải nhượng bộ chứ trong lòng Bạch Tình Đình, vẫn rất để ý chuyện này, nếu không ban nãy Bạch Tình Đình cũng không nói vậy. Trong lòng Diệp Lăng Phi nghĩ thầm: Mình cứ nên cẩn thận một chút tốt hơn, không nên chọc giận Bạch Tình Đình.
Diệp Lăng Phi kiểm tra thêm một chút, xác nhận không có vấn đề gì trả nốt số tiền còn lại, làm xong các thủ tục liên quan, rồi lái chiếc xe mới ra khỏi chợ ô tô. Diệp Lăng Phi không dám lái nhanh quá, thực ra cho dù Diệp Lăng Phi muốn lái nhanh cũng không được, cứ đến tối, giao thông ở Vọng Hải trở nên rất đông đúc, đó là giờ cao điểm lúc tan sở, chỗ nào cũng có xe. Diệp Lăng Phi chỉ có thể lái chầm chậm, Diệp Lăng Phi vốn cho rằng chi cần mười phút là đến rồi, kết quả hắn phải đi hết gần bốn mươi phút mới đến nhà hàng gần đại học Vọng Hải mà Điền Phong nói.
Diệp Lăng Phi dừng xe xong, hắn không vội xuống xe mà lấy điện thoại ra, gọi cho Bạch Tình Đình. Đợi điện thoại kết nói, Diệp Lăng Phi nói:
- Bà xã, em đến chưa?
- Em đã đến từ sớm rồi, đang đợi anh nè. Ban nãy em còn nghĩ sao giờ này mà anh vẫn chưa đến, em đang định gọi điện cho anh, thì anh lại gọi điện đến.
Diệp Lăng Phi kêu ca nói:
- Hài, đừng nhắc nữa, anh bị tắc đường, anh muốn đến nhanh cũng không được. Bà xã, em không biết trên đường tắc đến mức nào đâu, ồ, đúng rồi, bà xã, em chuẩn bị quà chưa?
- Cái này anh không cần lo, em đã chuẩn bị hết rồi. Ông xã, anh mau đến đi.
- Anh đã đến rồi, bây giờ sẽ xuống xe ngay.
Diệp Lăng Phi cúp điện thoại, xuống xe. Diệp Lăng Phi cầm chìa khóa xe đi vào trong nhà hàng. Khách hàng của nhà hàng này chủ yếu là sinh viên ở xung quanh, đi vào nhà hàng xong, bèn nhìn thấy Điền Phong, Hứa Duy, Vu Tiêu Tiếu và Bạch Tình Đình đã ngồi trước một chiếc bàn tròn trong phòng khách, bọn họ đang nói chuyện, nhìn thấy Diệp Lăng Phi, Điền Phong đứng lên chào: Anh rể họ, bên này.
Diệp Lăng Phi nhìn Điền Phong cười, đi qua đó. Diệp Lăng Phi đi đến trước mặt Diệp Lăng Phi, vỗ vai Điền Phong nói:
- Điền Phong, lâu rồi không gặp, em càng ngày càng đẹp trai.
- Vâng. Diêu Dao đồng ý.
Vu Tiêu Tiếu nói rồi nhìn Diệp Lăng Phi ngồi đối diện nói:
- Vậy được. Diệp đại ca, anh không sợ chứ?
Diệp Lăng Phi bĩu môi nói:
- Anh mà sợ, không đùa đấy chứ? Anh chưa từng biết sợ.
Vu Tiêu Tiếu trong lòng rất sung sướng, cô ta lo lắng Diệp Lăng Phi sẽ đổi ý, vội vàng nói:
- Vậy quyết định như vậy đi, đợi ăn xong, chúng ta đi tìm một cửa hàng internet, Diệp Lăng Phi, em muốn để anh biết một chút thế nào gọi là cao thủ.
Điệp Lăng Phi đồng ý nói:
- Được!Vậy ăn cơm xong rồi tính.
Vu Tiêu Tiếu nói rồi đứng dậy, nói:
- Diêu Dao, em đi ăn cơm trước đi…
Vu Tiêu Tiếu vừa nói với Diêu Dao vừa đi về phía trước, lần này Diêu Dao cùng ba người bạn cùng phòng đến đây ăn cơm. Ba người bạn cùng phòng kia đã chọn xong chỗ ngồi rồi, chỉ đợi Diêu Dao qua đó.
Diệp Lăng Phi quay đầu lại nhìn Vu Tiêu Tiếu, rồi lập tức quay đầu lại nói:
- Anh cảm thấy con nha đầu Tiêu Tiếu này định có âm mưu gì đó với anh?
Bạch Tình Đình nghe thấy Diệp Lăng Phi nói vậy bĩu môi lạnh lùng nói:
- Ông xã, ban nãy anh đã đích thân nói rồi, là anh nói muốn cùng người ta chơi trò starcraft, chứ không phải Tiêu Tiếu ép anh chơi starcraft. Tiêu Tiếu cũng là có ý tốt, thấy anh thích chơi trò starcraft, liền giúp anh tìm một cao thủ đến, ông xã, trò starcraft anh mới chơi bao lâu, đến lúc đó, anh không…
Bạch Tình Đình không nói hết, Diệp Lăng Phi nghe xong bèn quay sang phía Vu Tiêu Tiếu, vừa may, bèn thấy Vu Tiêu Tiếu cũng đang quay đầu nhìn sang bên này, trên mặt Vu Tiêu Tiếu hiện lên nụ cười mờ ám, Diệp Lăng Phi nhìn thấy thái độ đó của Vu Tiêu Tiếu, quay đầu lại nói:
- Quả nhiên có âm mưu, Tiêu Tiếu, con nha đầu này nhất định nói xấu mình với nha đầu kia.
Bạch Tình Đình nhìn Diệp Lăng Phi nói:
- Ông xã, anh đừng đoán lung tung nữa.
Điền Phong lúc đó cũng nói:
- Anh rể họ, đúng đấy, anh đừng nghĩ lung tung nữa, cùng lắm không chơi nữa là được.
Diệp Lăng Phi nghe thấy Điền Phong nói vậy, lắc đầu, nói:
- Không chơi? Làm sao như vậy được, anh đã nói ra rồi làm sao có thể không chơi được, như thế không phải là để Tiêu Tiếu con nha đầu đó cười anh sao, anh tuyệt đối không thể không chơi.
Vu Tiêu Tiếu và Diêu Dao nói chuyện xong, bèn quay lại. Lần này, trên mặt Vu Tiêu Tiếu tỏ ra rất đắc ý, nói:
- Diệp đại ca, em vừa nói với cô ấy rồi, chơi tất cả mười trận, không có gì cả, người ta là cao thủ ngày ngày chơi starcraft, Diệp đại ca, anh có thể theo người ta học hỏi.
Diệp Lăng Phi tay cầm cốc bia,nhìn Vu Tiêu Tiếu nói:
- Tiêu Tiếu, sao anh cảm thấy em không hề có ý tốt. Em ngoan ngoãn nói thật ngay, có phải em ngầm chuẩn bị âm mưu nào đó không?
Vu Tiêu Tiếu nghe Diệp Lăng Phi nói vậy, bèn thề thốt phủ nhận:
- Không có. Em đâu có giống ngầm âm mưu gì với anh đâu. Diệp đại ca, ban nãy em nghe anh nói anh thích chơi starcraft, em cố ý giúp anh tìm một cao thủ, trò chơi đó em chơi không giỏi, không làm người luyện cùng với anh được, chỉ có thể tìm một người luyện cùng với anh, đây cũng là nể mặt chị, nếu là người khác, em cũng không thèm để ý.
Diệp Lăng Phi nghe Vu Tiêu Tiếu nói xong bĩu môi nói:
- Nói thì dễ nghe, sao anh cảm thấy chuyện này không đơn giản như vậy, Tiêu Tiếu, em ngoan ngoãn thẳng thắn đi, ban nãy em nói gì với cô gái đó, có phải định trong cho chơi ngầm hại anh?
Vu Tiêu Tiếu cầm cốc bia lên, một hơi uống hết sạch, cô ta đặt cốc xống, lau miệng, rồi nói:
- Diệp đại ca, sao anh có thể nói như vậy, anh thấy em có giống loại con gái đó không?
Diệp Lăng Phi nói:
- Giống! Anh thấy em giống. Diệp Lăng Phi nói đến đây, cũng uống hết cốc bia cầm ở tay, hắn đặt cốc xuống, Điền Phong ngồi bên cạnh Diệp Lăng Phi lại cầm một chai bia, rót đầy vào cốc của Diệp Lăng Phi.
Diệp Lăng Phi nhấp môi nói:
- Nhưng cũng không sao, anh cùng lắm bị người ta ngược đãi một chút, dù sao cũng là một cô gái xinh đẹp, cho dù bị…
Diệp Lăng Phi quen miệng nói ra, hắn quen rằng Bạch Tình Đình cũng ngồi ở đây, Diệp Lăng Phi vừa nói được một nửa, vội vàng không nói tiếp nữa, đổi giọng nói:
- Cho dù bị ngược đãi cũng không sao, coi như anh dỗ cho Tiêu Tiếu vui vẻ, anh biết trong lòng em luôn muốn báo thù anh, vậy lần này anh sẽ cho em một cơ hội tốt để báo thù.
Ban nãy Bạch Tình Đình nghe thấy những gì Diệp Lăng Phi nói, cô ta trừng mắt nhìn Diệp Lăng Phi, nhưng sau đó nghe thấy nói tiếp, sắc mặt Bạch Tình Đình mới tốt hơn.
Vu Tiêu Tiếu nghe thấy câu nói của Diệp Lăng Phi bèn cười nói:
- Diệp đại ca, không phải anh sợ chứ, nếu anh sợ, thì nói với em, em sẽ nói với Diêu Dao, không cùng anh chơi nữa.
- Ai sợ chứ? Anh sẽ sợ sao?
- Không sợ thì tốt!
Vu Tiêu Tiếu cười thầm trong bụng, cô ta nghĩ thầm:
- Xem lần này anh sẽ bị người ta hành hạ thế nào.