Đô Thị Tàng Kiều
Chương 1188 : Chuyện trùng hợp
Ngày đăng: 11:04 18/04/20
Diệp Lăng Phi cúp điệnthoại. Hắn ngả người dựa lưng vào ghế, gác tay lên trán, nhìn màn hìnhmáy tính. Diệp Lăng Phi cảm thấy chuyện lần này trở nên rất khó giảiquyết, đối phương ở chỗ tối, không biết khi nào sẽ ra tay, đây đúng làmột chuyện khiến hắn đau đầu.
Ngoài cửa văn phòng có tiếng gõ cửa vọng lại. Diệp Lăng Phi nhìn ra cửa văn phòng nói:
- Cứ vào!
Đường Hiểu Uyển mở cửa văn phòng đi vào, Đường Hiểu Uyển không đi đến gần Diệp Lăng Phi mà đứng ở chỗ cửa văn phòng, cười nói:
- Diệp đại ca, anh đã làm xong việc chưa?
Đường Hiểu Uyển vừa nói xong, Diệp Lăng Phi bèn cười nói:
- Ừ, làm xong rồi.
Diệp Lăng Phi nói rồi tắt máy tính, sau đó không có dụng ý tốt đẹp gì nói:
- Tiểu Uyển, đến đây.
Đường Hiểu Uyển đi đến, Diệp Lăng Phi bèn áp sát vào tai Đường Hiểu Uyển khẽ nói vài câu. Đường Hiểu Uyển nghe Diệp Lăng Phi nói xong hai má ửng hồng nũng nịu nói:
- Diệp đại ca, thật là…thật là xấu.
Đường Hiểu Uyển nói rồi ngượng ngừng đi ra khỏi văn phòng. Diệp Lăng Phi vươn vai, thì thầm nói:
- Xem ra cần thể hiện thân thủ một chút, ừm, không biết mình có thể đồng thời ứng phó với cả ba không đây.
- Đông người quá, chúng ta ăn cơm ở đây hả?
Đường Hiểu Uyển khoác tay Lý Khả Hân, cô ta cau mày nhìn phòng kháchcủa nhà hàng bèn thấy trong phòng khách của nhà hàng này đã không cònchỗ nữa rồi. Đường Hiểu Uyển thấy người đông quá, cô ta quay sang Lý Khả Hân nói:
- Chị Khả Hân, ở đây đông người quá, chi bằng chúng ta đến nhà ăn của công ty đi, ở đó nhất định là còn chỗ.
Vu Đình Đình khoác tay bên kia của Lý Khả Hân, Lý Khả Hân quay sang Vu Đình Đình hỏi:
- Đình Đình, em thấy thế nào?
- Chị Khả Hân, em không có ý kiến.
Với những chuyện này Vu Đình Đình tỏ ra không hề quan tâm, ở đây có Diệp Lăng Phi, có Lý Khả Hân, còn có cả Đường Hiểu Uyển, nói thế nào cũngkhông đến lượt Vu Đình Đình, mà Vu Đình Đình cũng không có ý kiến gì.Thực ra, trong lòng Lý Khả Hân biết rõ, cho dù cô ta có hỏi Vu Đình Đình thì cũng như không mà thôi, Vu Đình Đình cơ bản sẽ không đưa ra ý kiếngì, Lý Khả Hân cũng chỉ là thuận miệng hỏi mà thôi. Diệp Lăng Phi đi ởphía sau ba người bọn họ, đi từ công ty đến đây, Diệp Lăng Phi vẫn luônđi ở phía sau bon họ. Ban nãy ở công ty hắn tiêu tốn mất quá nhiều sứclực, cùng lúc phải ứng phó với cả ba người phụ nữ, đó là chuyện mà không phải người đàn ông nào cũng có thể làm được. Bây giờ Diệp Lăng Phi bắtđầu có chút hối hận, bản thân hắn không nên háo sắc như vậy, làm thế quá hao tổn sức lực. Bây giờ là thời điểm quan trọng, hắn cần phải giữ gìnsức lực, ai mà biết được khi nào sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn chứ, nếukhông có sức khỏe tốt làm hậu thuẫn thì tình cảnh của Diệp Lăng Phi sẽrất nguy hiểm.
Lúc này Diệp Lăng Phi bèn nói:
- Anh thấy cứ ở đây ăn là được rồi, chỗ này mặc dù đông người nhưng cứtìm thì sẽ có chỗ thôi, bây giờ bụng anh đói lắm rồi, ban nãy tiêu tốn…
Diệp Lăng Phi chưa nói hết câu thì mặt Đường Hiểu Uyển đã đỏ lên nói:
- Diệp đại ca, anh đừng nói nữa, ở đây đông người như vậy, bây giờ em đi tìm chỗ là được chứ gì.
Đường Hiểu Uyển nói rồi rảo bước về vào trong, Lý Khả Hân liếc nhìn Diệp Lăng Phi khẽ nói:
- Ông xã, em xin lỗi, chuyện hôm nay đều tại em, em xin hứa lần sau sẽtuyệt đối không làm như vậy nữa, sau này ra ngoài em sẽ đưa Minako đicùng, đợi lát nữa em sẽ nói với Hiểu Lộ, nhờ Hiểu Lộ đưa em về nhà, ôngxã anh không cần phải lo lắng đâu.
Diệp Lăng Phi nghe Bạch Tình Đình nói vậy xong bèn nói:
- Ừ, như vậy là tốt nhất. Tình Đình, anh muốn em chú ý đến mình mộtchút, nếu em xảy ra chuyện gì, anh bảo em phải làm thế nào, có phảikhông?
- Vâng, em biết rồi!
Diệp Lăng Phi cúp điện thoại xong, bèn đi ra khỏi nhà vệ sinh. Khi hắnquay lại, Lý Khả Hân, Đường Hiểu Lộ đã ngồi sẵn rồi, thấy Diệp Lăng Phiquay lại, Lý Khả Hân kéo chiếc ghế ở cạnh mình để Diệp Lăng Phi ngồicạnh cô ta. Lý Khả Hân nói:
- Ban nãy bọn em đã gọi món rồi, vốn định đợi anh quay lại cùng gọinhưng thấy anh mãi không quay lại nên đã gọi luôn giúp anh rồi.
- Anh không phải đã nói rồi sao, các em gọi giúp anh là được rồi.
Diệp Lăng Phi nói rồi dang tay khoác vai Lý Khả Hân, hắn nhìn Đường Hiểu Lộ và Vu Đình Đình khẽ nói:
- Ừ, nói thế nào nhỉ, hôm nay là ngày cả nhà chúng ta cùng nhau ngồi ăncơm, sau này chúng ta nên tụ tập như thế này nhiều hơn nữa.
Diệp Lăng Phi nói đến cả nhà, Đường Hiểu Uyển và Vu Đình Đình tỏ ra cóchút ngượng ngùng, cúi mặt xuống. Chỉ còn lại một mình Lý Khả Hân nhìnDiệp Lăng Phi, lạnh lùng nói:
- Con người anh sao lại như vậy chứ, cả nhà chúng ta? Bọn em làm sao được coi là người nhà của anh chứ, không danh không phận.
Lý Khả Hân vừa nói xong Diệp Lăng Phi lại phá lên cười, Lý Khả Hân bịDiệp Lăng Phi cười đến mức không hiểu gì cả, cô ta nhìn Diệp Lăng Phinói:
- Anh cười gì vậy?
- Anh không cười gì cả. Diệp Lăng Phi nói.
- Diệp Lăng Phi, con người anh thật là kỳ lạ, anh muốn cười thì cũngphải nói rõ lý do anh cười chứ, làm gì mà giống như đánh đố nhau, khôngchịu nói chứ.
Diệp Lăng Phi nhìn Lý Khả Hân nói:
- Khả Hân, vậy anh nói là được chứ gì, sao anh cảm thấy em giống như một người vợ bé chịu tủi nhục, ngồi ở đây kêu than vậy.
Lý Khả Hân nghe Diệp Lăng Phi nói vậy xong, nhìn thẳng về phía Diệp Lăng Phi nói:
- Anh nói em cái gì cơ?
Diệp Lăng Phi thấy Lý Khả Hân như vậy vội vàng nói:
- Anh không nói gì, chỉ là đùa với em thôi, ấy, lạ thật sao mãi mà vẫn chưa mang đồ ăn lên nhỉ?
Trong lúc Diệp Lăng Phi và Lý Khả Hân ở bên này nói chuyện với nhau, từngoài cửa nhà hàng có một nam một nữ đi vào. Hai bọn họ có vẻ như đếnđây ăn cơm, nhưng vì người đông quá hai bọn họ bèn đứng ở cửa nhìn vàotrong. Diệp Lăng Phi vừa nói xong với Lý Khả Hân, hắn nhìn ra cửa, bấtthình lình bèn nhìn thấy hai người nột nam, một nữ đó. Diệp Lăng Phinhìn thấy hai người đó xong, hắn quay mặt sang phía Vu Đình Đình khẽnói:
- Đình Đình, bạn học của em.
Vu Đình Đình vẫn chưa nhìn thấy, khi cô ta nhìn ra phía cửa nhà hàng thì thấy Điền Tư đang đứng ở cửa nhà hàng.