Đô Thị Tàng Kiều

Chương 12512 : Hành động! (2)

Ngày đăng: 11:05 18/04/20


Bành Hiểu Lộ đi đến bên cạnh Diệp Lăng Phi, sau khi cô nghe Diệp Lăng Phi nói câu nói này thì Bành Hiểu Lộ nói:



- Diệp Lăng Phi, lẽ nào anh cho rằng quan chỉ huy của tổ chức lính đánh thuê của Khoa Nhung Hỏa Diễm dễ dàng đối phó như vậy sao? Em thấy hắn ta rất thận trọng, hắn ta làm sao có thể dễ dàng đối phó như vậy được!



- Anh cũng biết như vậy, tên đó không dễ đối phó nhưng anh không ngờ tên già đó sẽ giảo hoạt đến bước này, lại để hắn chạy thoát!



Diệp Lăng Phi nói đến đây lại nói thêm một câu:



- Anh nghi ngờ tên già đó đang ở đây, anh nhận ra tên chỉ huy trắng trẻo đó không phải là người phụ trách ở đây, theo anh thấy thì tên da trắng đó không có bản lĩnh như vậy đâu, nhưng vấn đề là nếu tên quan chỉ huy đang ở đây thì hắn trốn ở đâu?



- Ở đây nhiều người như vậy nói không chừng tên khốn đó đã đi ra rồi!



Bành Hiểu Lộ trong lòng không để ý đến phương diện này, trong đầu cô lúc này nghĩ đến chuyện khi nãy, khi nãy Diệp Lăng Phi chưa nói xong đã bỏ đi, còn Bành Hiểu Lộ thì cứ luôn nghĩ, bây giờ cuối cùng đã xong chuyện rồi, Bành Hiểu Lộ mới nói:



- Diệp Lăng Phi, khi nãy chuyện đó vẫn chưa nói xong, anh rốt cuộc là…!



Bành Hiểu Lộ chưa nói hết lời thì nghe thấy tiếng Diệp Lăng Phi:



- Đúng, Hiểu Lộ, em nói không sai, chính là những người đó!



Diệp Lăng Phi nói xong thì bước đi ra ngoài, Bành Hiểu Lộ vẫn chưa hiểu ý trong câu nói của Diệp Lăng Phi, cái gì mà gọi là nói không sai, cái gì mà những người đó. Bành Hiểu Lộ không hiểu gì cả, không biết Diệp Lăng Phi rốt cuộ là nghĩ ra chuyện gì nhưng Bành Hiểu Lộ nhìn thấy Diệp Lăng Phi đi ra ngoài thì cô chỉ có thể chạy theo ra. Diệp Lăng Phi chạy một mạch ra ngoài, hắn vẫy tay và gọi to:



- Không cho phép bất cứ một người nào rời khỏi đây, Quan chỉ huy, để ta xem thử ngươi lần này có thể chạy đi đâu được!




- Dã Thú, cậu nói đơn giản nhỉ, cậu biết lão già đó rốt cuộc có chuẩn bị gì không, anh không cho rằng tên già đó cam nguyện bị bắt như vậy đâu, hắn không phải là một tên ngoan ngoãn để mà bị bắt đâu. Dã Thú, không thể coi thường hắn!



Diệp Lăng Phi nói rồi đưa ánh mắt nhì n vào bên trong, cuối cùng hắn nói:



- Chúng ta đợi đi, tôi không tin tên khốn đó không chui ra!



Bành Hiểu Lộ nãy giờ không nói gì cả khi cô nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy cô nói một cách lạnh lùng:



- Diệp Lăng Phi, không phản là chúng ta khi nãy ở hiện trường đều đã trải qua rồi sao, lẽ nào đối mặt với tên đó anh lại sợ à, anh nếu sợ thì để em!



- Em đứng đó!



Diệp Lăng Phi nhìn Bành Hiểu Lộ định đi vào thì hắn kéo cánh tay Bành Hiểu Lộ và nói:



- Bành Hiểu Lộ, em đừng có phiền phức vậy chứ, em không biết nếu em xảy ra chuyện thì ông em sẽ tìm anh mà tính sổ, anh không dám chọc ông em, cho nên em cứ ngoan ngoãn ở đó cho anh!



Diệp Lăng Phi vừa nói những lời này thì Bành Hiểu Lộ dùng lực đẩy cánh tay của hắn ra, cô nói một cách lạnh lùng:



- Khi nãy sao anh không nói, bây giờ lại nghĩ ra, được rồi, Diệp Lăng Phi, anh cứ đứng ở đây đợi là được rồi, chuyện ở đây cứ giao cho em, em sẽ bắt Quan chỉ huy ra, như vậy sau này chuyện của Khoa Nhung Hỏa Diễm cũng dễ dàng rồi!



Khi Diệp Lăng Phi và Bành Hiểu Lộ đang đứng nói chuyện thì đột nhiên nghe thấy tiếng bom từ phía bắc vọng lại, sau đó lại nghe thấy tiếng súng. Diệp Lăng Phi và Bành Hiểu Lộ hai người nhìn nhau rồi vội vàng chạy về hướng bắc. Sau khi bọn họ chạy về hướng bắc thì phát hiện tường ở phía bắc đã bị nổ bom, quan chỉ huy ở đây chạy ra.