Đô Thị Tàng Kiều

Chương 12513 : Hành động! (3)

Ngày đăng: 11:05 18/04/20


Diệp Lăng Phi chạy như bay đến đây. Vừa nhìn cái lỗ hỗng to hắn cười to lên. Bành Hiểu Lộ thấy Diệp Lăng Phi cười cô đẩy Diệp Lăng Phi một cái và nói: - Diệp Lăng Phi, anh điên sao? Sao nhìn thấy vậy mà lại cười? Em thật không hiểu anh rốt cuộc đang nghĩ gì nữa!



- Anh có thể nghĩ gì, anh chỉ nghĩ Quan chỉ huy tên già này thật không đơn giản, hắn mang theo thuốc nổ bên người. Em nói xem, có bao nhiêu thuốc nổ mới có thể phá được cái lỗ to như vậy. Khi nãy anh còn bực, tên già đó rốt cuộc là làm gì, vì sao lại ngốc đến mức này, bây giờ xem ra anh biết tên già đó định làm một con chuột chui từ trong này ra!



Diệp Lăng Phi nói đến đây hắn nhìn Bành Hiểu Lộ và nói:



- Chỉ đáng tiếc tên già đó không ngờ sẽ có kết cục như vậy, thật rất đáng tiếc, anh vẫn có nhiều lời định hỏi hắn!



Diệp Lăng Phi nói rồi nhìn Dã Lang và bộ đội đặc chủng chạy đến.



- Báo cáo, mục tiêu đã bị đánh gục!



Bành Hiểu Lộ nghe xong báo cáo thì nói với Diệp Lăng Phi một cách lạnh lùng:



- Lẽ nào đây chính là kết cục hắn muốn sao? Khi nãy xông vào sớm một chút thì Quan chỉ huy không có cơ hội chui ra cái lỗ này, cũng không vì chạy thoát mà bị giết chết, đều là do anh gây ra!



- Anh thật không ngờ tên già đó lại như vậy!



Diệp Lăng Phi xoay người cất bước đi về phía thi thể của Quan chỉ huy, hắn vừa đi vừa nói:



- Tên già này cũng thật là, anh nói để chúng ta bắt hắn sẽ không lấy mạng hắn, em nói xem hắn hà tất gì phải chạy trốn? Thật là nghĩ không thông!



- Việc anh nghĩ không thông còn nhiều lắm!



Bành Hiểu Lộ đi đến bên cạnh Diệp Lăng Phi, sau khi cô nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy thì Bành Hiểu Lộ nói một cách lạnh lùng:



- Diệp Lăng Phi lẽ nào anh cho rằng mỗi một người đều sẽ nghĩ giống như anh sao? Anh là ai chứ, anh là đại ác ma, ừ, quá ngán những ngày sống bên ngoài, muốn về nước tiếp tục sống, nhưng vốn không nghĩ như vậy, có những người không thích cuộc sống như vậy, anh cũng nhìn đi, lão già đó cũng là người như thế, muốn mau xuống đất nằm, chứ không muốn nhàn hạ, Diệp Lăng Phi anh nói có đúng không?



- Nói là nói như vậy nhưng Quan chỉ huy tên già này thực sự khiến anh cảm thấy rất khó hiểu!



Diệp Lăng Phi đi đến trước thi thể của Quan chỉ huy hắn ngồi xổm xuống, nhìn thi thể của lão già rồi lập tức đứng lên và nói:
- Anh nhìn cái gì?



- Anh nhìn em!



Diệp Lăng Phi nói khẽ,



- Hiểu Lộ, em vẫn chưa nói với anh chuyện em và Tình Đình, lẽ nào em không định nói với anh sao? Em yên tâm, anh sẽ không ép em, nếu em nhất quyết không nói thì anh cứ nhìn em như vậy, cho đến khi em chịu nói, Hiểu Lộ, em thấy đề nghị của anh thế nào?



- Biến thái!



Bành Hiểu Lộ nói ra câu nói này là Bành Hiểu Lộ thực sự hết cách với Diệp Lăng Phi, cái gì vô lại, lưu manh đều không thể hình dung bộ dạng của Diệp Lăng Phi lúc này, Bành Hiểu Lộ vốn không muốn nói ra nhưng nhìn thấy Diệp Lăng Phi đùa giỡn như vậy có lúc khiêu khích cô, khiến Bành Hiểu Lộ không chống đỡ được, cô chỉ hạ giọng và nói:



- Được rồi, được rồi, em nói là được chứ gì, em thật hết cách với anh, nếu ai gặp phải tên đàn ông như anh thật xui xẻo. Phải nói anh là người đàn ông điên rồ!



Bành Hiểu Lộ nói, rồi đưa môi lại gần tai Diệp Lăng Phi cô nói với Diệp Lăng Phi.



Serena và Dã Lang đi đến trước thi thể đó, Bành Hiểu Lộ đang cắn tai Diệp Lăng Phi. Serena nhìn Bành Hiểu Lộ một cái rồi lại nhìn lên thi thể. Cô vừa nhìn thi thể thì đã nhận ra thi thể này chính là quan chỉ huy chuyên phụ trách những hành động ở Vọng Hải của Tổ chức lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm. Chỉ là cô vẫn cần bước thêm một bước lại gần để xác nhận, dù sao trên thế giới này cũng còn có người tương tự, Serena hy vọng mình nhìn lầm người. Cô đi đến trước thi thể ngồi xổm xuống bắt đầu xem xét thi thể đó. Dã Lang đứng bên cạnh Serena, Dã Lang đã nhìn thấy Diệp Lăng Phi và Bành Hiểu Lộ khi nãy. Dã Lang muốn tránh đi, dường như mình ở đây thật rắc rối, Lương Ngọc còn không biết chuyện giữa hắn và Serena, Dã Lang không rõ ngộ nhỡ Lương Ngọc biết chuyện giữa hắn và Serena thì có phản ứng gì nữa không.



Nhìn thấy Serena đi tới, Diệp Lăng Phi chủ động giữ cự ly với Bành Hiểu Lộ. Khi nãy Bành Hiểu Lộ và Diệp Lăng Phi nói về chuyện giữa cô và Bạch Tình Đình, những chuyện này Diệp Lăng Phi sớm đã nghĩ đến. Diệp Lăng Phi làm như vậy chẳng qua là hy vọng có thể nghe được từ miệng Bành Hiểu Lộ những chuyện này mà thôi.



Diệp Lăng Phi tay phải vỗ vỗ nhẹ vào eo của Bành Hiểu Lộ biểu ý Bành Hiểu Lộ nhìn Serena. Bành Hiểu Lộ không biết Serena nhưng khi nãy cô nghe Diệp Lăng Phi nhắc đến Serena trong lòng cô cũng có hiểu một chút, đây là một phụ nữ người ngoại quốc thuộc vào tốp những người biết Quan chỉ huy. Bành Hiểu Lộ không quan tâm những điều này cô đưa môi lại gần tai Diệp Lăng Phi rồi lại hỏi:



- Diệp Lăng Phi, anh vẫn chưa nói cho em biết chuyện ở khách sạn!



- Không có gì, tên kia trước đây đắc tội với anh, anh cố ý làm như vậy đấy!



Diệp Lăng Phi trả lời một cách dứt khoát, sau đó Diệp Lăng Phi nói thêm một câu:



- Tên đó trước đây còn muốn cưới Tình Đình nữa!