Đô Thị Tàng Kiều
Chương 1254 : Đi bệnh viện!
Ngày đăng: 11:05 18/04/20
Ngày hôm sau Diệp Lăng Phi mới biết tin Mộ Văn bị thương, tin này là Triệu Đào thông báo cho Diệp Lăng Phi. Trong điện thoại Diệp Lăng Phi không hỏi tỉ mỉ rốt cuộc chuyện là thế nào vì Triệu Đào cũng không hiểu rõ chuyện này. Diệp Lăng Phi khi nghe Triệu Đào nói Mộ Văn đã được đưa vào bệnh viện hắn lái xe rời khỏi biệt thự.
Bạch Tình Đình đến Tòa nhà Tập đoàn, cô muốn nói chuyện với Trương Lộ Tuyết về chuyện của công ty. Hôm nay lúc sáng sớm, Bạch Tình Đình và Diệp Lăng Phi nói chuyện khiến Diệp Lăng Phi trong lòng rất cảm động cho đến tận bây giờ. Trong lòng Diệp Lăng Phi vẫn cảm thấy rất ấm áp. Tuy chuyện Angel hôm nay nói với Diệp Lăng Phi khiến hắn cảm thấy trong lòng có chút không yên. Hắn không biết khi nào bệnh cũ của hắn tái phát nhưng bây giờ Diệp Lăng Phi phải xử lý xong chuyện ở Vọng Hải đã rồi mới suy nghĩ đến căn bệnh cũ của mình.
Diệp Lăng Phi đang lái xe trong lòng hắn lại nghĩ đến chuyện Bành Hiểu Lộ. Tối hôm qua nếu không có sự xuất hiện của Bành Hiểu Lộ và bộ đội đặc chủng Lang Nha đến giúp đỡ, chỉ dựa vào một mình Diệp Lăng Phi, Dã Lang và những người khác thì muốn diệt trừ tổ chức lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm, chính xác là không thể được.
Nghĩ gì thì sẽ đến như vậy. Diệp Lăng Phi đang nghĩ đến chuyện của Bành Hiểu Lộ, kết quả Bành Hiểu Lộ lại gọi điện thoại đến. Diệp Lăng Phi nhìn thấy số của Bành Hiểu Lộ gọi đến thì hắn ấn điện thoại để nghe, không đợi Bành Hiểu Lộ nói, Diệp Lăng Phi lại nói trước:
- Hiểu Lộ, em dậy sớm như vậy à?
Bành Hiểu Lộ nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy cô gắt giọng:
- Diệp Lăng Phi, bây giờ là mấy giờ rồi, sớm gì nữa?
- Mấy giờ rồi?
Diệp Lăng Phi nghe thấy Bành Hiểu Lộ nói như vậy thì hắn nói:
- Bây giờ vẫn chưa đến trưa thì vẫn là còn sớm, khi nãy trong lòng anh đang nghĩ là đến thăm em, à, đúng rồi, những người Lang Nha đều ở chỗ em sao?
- Hôm nay sáng sớm đã rời khỏi Vọng Hải rồi!
Bành Hiểu Lộ nói,
- Vốn dĩ em định nói cho anh biết vào sáng sớm, nhưng nghĩ đi nghĩ lại hay là thôi, ai biết sáng nay anh làm gì. Nếu anh muốn đến thăm bọn em thì đến căn cứ, Diệp Lăng Phi anh thực sự là nên về xem, ở đó vẫn có người của Tổ chức quân hỏa Lang Nha, lẽ nào anh không muốn về xem thử sao?
- Sao lại không muốn đi xem chứ!
Diệp Lăng Phi nói,
Diệp Lăng Phi khi vào trong phòng bệnh gặp Mộ Văn thì nhìn thấy trên đầu Mộ Văn quấn miếng gạc trắng, cô ta nằm trên giường, nước thuốc từ trong bình truyền nước chạy theo dây dẫn chảy vào cánh tay của cô ta.
Diệp Lăng Phi đến bên giường của Mộ Văn, hắn đặt mông ngồi trên ghế và nói:
- Mộ Văn, cô làm sao mà thành như vậy, sao mà trở nên như vậy thế?
Diệp Lăng Phi khi nói ra câu nói này thì trên mặt hắn dường như chẳng có chút gì đồng tình với Mộ Văn ngược lại còn pha trò chọc Mộ Văn. Mộ Văn nằm trên giường, cô ta sớm đã nhìn thấy Diệp Lăng Phi đi vào, chỉ là cô không nói gì. Mộ Văn tối qua bị ngất xỉu sau đó cô được người ta đưa đến bệnh viện, trong lòng cô lúc đó vẫn thầm oán hận tên đã tập kích trong trại giam. Chỉ là bây giờ Mô Văn không thể nào điều tra tên đó được, trong lòng Mộ Văn cảm thấy đầy bụng giận dữ không cách nào phát tiết, sau khi nghe thấy Diệp Lăng Phi nói như vậy, Mộ Văn không để ý, cô ta nằm dài trên giường và lạnh lùng nói:
- Diệp Lăng Phi, anh là tên khốn nạn, rốt cuộc anh có ý gì đây, anh đến đây lẽ nào chỉ để nói mấy câu này thôi sao?
Diệp Lăng Phi nghe thấy khẩu khí trong câu nói của Mộ Văn hắn cuời to lên sau đó thấy gương mặt của Mộ Văn đầy sự giận dữ. Diệp Lăng Phi nói:
- Mộ Văn, cô đừng giận, tôi chỉ là đùa với cô mà thôi, làm cho bầu không khí bớt căng thẳng thôi mà, tôi đến đây cảm thấy không khí ở đây hơi nặng nề, cho nên tôi mới nói như vậy, được rồi, được rồi, cô nói cho tôi biết tối qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?
Mộ Văn vừa nghe Diệp Lăng Phi nhắc đến chuyện tối qua thì cơn phẫn nộ của cô lại lên đến não, cô lạnh lùng nói:
- Tên khốn nạn đó ra tay quả thật rất nhanh, khi tôi đến Cục cảnh sát thì Hoàng Việt đã bị cô ta giết chết rồi. Tôi đuổi theo đến trước cửa thì phát hiện tên khốn nạn đó…!
Mộ Văn vừa nói đến đây thì cô ta khẽ dừng lại một chút, rồi lập tức nói thêm:
- Tên khốn nạn đó có thể là người của Ám bộ, mục đích cô ta làm như vậy là khả năng chỉ là giết người diệt khẩu, vốn dĩ hôm nay người ở bên Bắc Kinh đến, họ sẽ mang Hoàng Việt về Bắc Kinh để điều tra, nhưng bây giờ…!
Mộ Văn khẽ thở dài, lúc này Mộ Văn không nói thì Diệp Lăng Phi cũng hiểu Mộ Văn đang muốn nói gì.
Diệp Lăng Phi nói:
- Có lẽ chuyện này là ý trời, có những chuyện không phải con người có thể thay đổi được, dường như trong coi u minh đã có sự sắp đặt. Giống như Hoàng Việt chẳng hạn, tôi đoán hắn ngờ được mình lại có kết cục thế này, nếu hắn sớm biết kết cục của hắn thì hắn sẽ không thể nào dính dáng đến Ám bộ. Đương nhiên, bây giờ tất cả đã không còn có ý nghĩa gì nữa rồi. Mộ Văn, bây giờ cô cứ yên tâm mà dưỡng bệnh, người ở bên Bắc Kinh sẽ đưa cô về Bắc Kinh, chuyện ở đây cô không cần nghĩ nữa, nó đã kết thúc rồi!