Đô Thị Tàng Kiều

Chương 12551 : Lưỡi đao trong tương lai! (1)

Ngày đăng: 11:05 18/04/20


Diệp Lăng Phi vừa nói như vậy thì Mộ Văn trở người lại, xem ra lời nói của Diệp Lăng Phi đã kích động Mộ Văn. Cánh tay phải của Mộ Văn vẫn đang được truyền nước, cô ta cử động một cái khiến cho bình chuyền nước cũng động đậy theo.



Diệp Lăng Phi vội vàng giơ tay đè Mộ Văn xuống và nói:



- Mộ Văn, cô làm gì vậy, mau nằm xuống đi!



Mộ Văn bị Diệp Lăng Phi đè mạnh xuống giường thì cô ta không thể dậy nổ, cô ta thở phì phì và nhìn Diệp Lăng Phi nói:



- Tôi còn có thể làm gì, đương nhiên là đi tìm tên khốn nạn đó, tôi không thể bỏ qua như vậy được!



Diệp Lăng Phi trong lòng cũng biết, với tính khí của Mộ Văn chắc chắn cô ta sẽ không bỏ qua như vậy đâu. Nhưng tình hình bây giờ là Mộ Văn đã bị thương, hơn nữa còn nằm trên giường bệnh, Mộ Văn lực bất tòng tâm. Vốn dĩ không thể nào cô ta có thể tìm được tên kia để báo thù, cho dù có bình phục, lúc Mộ Văn gặp tên đó thì cũng không biết Mộ Văn có thể giết được tên kia hay không.



Diệp Lăng Phi nghe thấy Mộ Văn nói như vậy thì hắn an ủi:



- Mộ Văn, chuyện này cô không cần quan tâm, tôi sẽ giúp cô đối phó với tên đó, à, đúng rồi, cô vẫn chưa nói cho tôi biết tên đó rốt cuộc là nam hay là nữ, bộ dạng ra sao, khoảng chừng bao nhiêu tuổi…?



Diệp Lăng Phi lập tức hỏi Mộ Văn cả đống câu hỏi, Mộ Văn thật sự là trả lời không nổi, tối qua cô ta chạy đến trại giam thì nhìn thấy một chiếc xe, còn người ngồi trong xe có vẻ như là nữ, nhưng Mộ Văn lại không rõ lắm. Mộ Văn trừng mắt nhìn Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi vừa nhìn thấy bộ dạng của Mộ Văn thì trong lòng hắn biết mình không nên hỏi Mộ Văn nữa, Mộ Văn vốn cũng không biết gì. 



- Được rồi, Mộ Văn, tôi thấy tôi không nên làm phiền cô nữa thì tốt hơn!



Diệp Lăng Phi đứng bên cạnh giường, hắn nhìn Mộ Văn đang nằm trên giường và nói:



- Tôi còn phải đi xem hiện trường thế nào, sáng nay tôi mới biết tin này, tôi bèn lập tức đến đây thăm cô, Mộ Văn, thấy tôi quan tâm đến cô như vậy thì sao cô lại không chịu yên tâm mà dưỡng thương, cô đừng hồ đồ nữa, cô nghe rõ chưa?



Mộ Văn nhìn Diệp Lăng Phi một cái và nói:
- Mộ Văn, tôi thấy cô rất thông minh, tôi xin kể cho cô nghe một truyện cười, câu chuyện nhỏ của tôi hoàn toàn không bậy bạ tí nào, là một câu chuyện cười rất bình thường, nếu cô nghĩ sai thì cũng đừng trách tôi!



Mộ Văn nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy thì trong lòng cô ta hiểu Diệp Lăng Phi muốn làm gì. Theo hiểu biết về Diệp Lăng Phi hiện nay thì Mộ Văn cho rằng những lời từ miệng Diệp Lăng Phi chắc chẳng có gì tốt đẹp đâu. Cô ta không muốn mình bị Diệp Lăng Phi đùa giỡn, Mộ Văn nghĩ đến đây thì lạnh lùng nói:



- Diệp Lăng Phi, anh biết kể truyện cười sao?



- Mộ Văn, cô hỏi vậy là có ý gì?



Diệp Lăng Phi nghe thấy Mộ Văn nói như vậy thì hắn nói:



- Sao mà nói tôi không biết kể truyện cười, Mộ Văn, cô có biết ban đầu tôi làm sao mà theo đuổi Tình Đình không?



Mộ Văn lắc đầu và nói:



- Tôi làm sao mà biết được, tôi không có hứng thú đối với chuyện giữa anh và Bạch Tình Đình, làm sao có thời gian đi quan tâm ban đầu anh theo đuổi Bạch Tình Đình như thế nào!



Sau khi Mộ Văn nói như vậy thì cô nhìn Diệp Lăng Phi muốn xem Diệp Lăng Phi có phản ứng thế nào thì thấy Diệp Lăng Phi khi nghe Mộ Văn bĩu môi nói như vậy thì hắn lạnh lùng nói:



- Tôi nói cho cô biết, ban đầu tôi nhờ vào chuyện cười mà khiến Bạch Tình Đình mắc câu đấy, tôi kể chuyện cười cho cô ấy nghe kết quả là lấy được Tình Đình, thế nào, Mộ Văn, cô còn muốn nói tôi không biết kể chuyện cười sao?



Mộ Văn nghe đến đây thì cô ta hừ lạnh, nói:



- Diệp Lăng Phi, anh đã nói như vậy thì tôi không thể nghe anh kể chuyện cười được, khi nãy anh mới nói ban đầu anh cưới Bạch Tình Đình là nhờ vào chuyện cười của anh, bây giờ nếu anh kể chuyện cười cho tôi nghe lẽ nào ở đây còn có ý khác sao, ví dụ như anh cũng muốn cưới tôi…?