Đô Thị Tàng Kiều
Chương 13191 : Liên tiếp! (1)
Ngày đăng: 11:07 18/04/20
Diệp Lăng Phi để điện thoại xuống. Hắn cảm giác chuyện bây giờ thật sự rất nhiều, chuyện này vừa xong thì chuyện khác lại đến.
Diệp Lăng Phi nghĩ đến thi thể người đó khi nãy vẫn còn ở dưới lầu thì hắn tạm thời gác những chuyện này sang một bên và đi vào trong thang máy. Khi Diệp Lăng Phi đi ra khỏi khách sạn thì cửa khách sạn đã sớm có rất nhiều người vây quanh, nhưng tất cả mọi người đều không dám lại gần thi thể, hiện trường vô cùng kinh khủng, mặc dù hiện trường có không ít người vây đến xem, nhưng không ai dám lại gần. Té từ trên lầu cao xuống thì cho dù không nhìn cũng có thể đoán được. Có người đã sớm gọi điện thoại báo cho cảnh sát biết, chỉ là cảnh sát vẫn chưa đến.
Diệp Lăng Phi đứng ở phía sau đám người, hắn đưa đầu nhìn vào bên trong thì thấy thi thể đó đang nằm trên mặt đất, thành hình chữ nhân, đầu không còn hình dáng gì cả, người đàn ông này lúc đầu khi té xuống thì đầu đụng phải mặt đất trước cho nên đầu của hắn trực tiếp bị đụng nát.
Diệp Lăng Phi nhìn thấy người này đã chết. Hắn có chút hối hận, Diệp Lăng Phi vốn không muốn nhìn thấy người đàn ông này chết, hắn còn hi vọng người này có thể nói cho hắn biết một ít chuyện, nhưng bây giờ thì rõ ràng người này căn bản không thể nói cho hắn biết bất kỳ đầu mối hữu ích nào rồi. Diệp Lăng Phi không thể làm gì khác hơn là xoay người định đón xe taxi đi về khách sạn trướcrồi hãy nói, ngay lúc đó, điện thoại của hắn vang lên, là Dã Thú gọi điện thoại đến.
Diệp Lăng Phi thấy Dã Thú gọi điện thoại tới thì hắn nghe điện thoại và hỏi thẳng:
- Dã Thú, tiểu tử này rốt cuộc làm gì vậy, anh khi nãy điện thoại cho cậu, nhưng không có ai nghe máy, chẳng lẽ cậu thật sự là ngủ như chết vậy à?
Diệp Lăng Phi vừa nói như vậy thì Dã Thú ở đầu dây điện thoại bên kia lộ ra vẻ có chút ngại ngùng, hắn cười nói:
- Lão Đại, em mới vừa đi ra ngoài, em để quên điện thoại ở trong phòng, em mới vừa về phòng, em gõ cửa phòng của anh nhưng không có ai mở, cho nên em mới điện thoại cho anh!
Khi Dã Thú nói chuyện, Diệp Lăng Phi nghe từ bên trong điện thoại có tiếng người nói:
- Mở cửa ra!
Diệp Lăng Phi sau khi nghe được câu này thì trong lòng hắn ngạc nhiên, hắn hỏi:
- Dã Thú, mở cửa cái gì thế?
- À, khi nãy em gõ cửa một lúc lâu, Lão Đại, phòng của anh không có ai hồi âm, em lo lắng Lão Đại xảy ra chuyện gì cho nên mới gọi người phục vụ khách sạn giúp để mở cửa!
Dã Thú nói xong thì nói thêm:
- Lão Đại, chẳng lẽ anh không có ở trong phòng à?
- Dã Thú, bây giờ cậu lập tức tới đây!
Diệp Lăng Phi thầm nói,
- Chẳng lẽ khi nãy Lão Đại đi tìm gái à?
Diệp Lăng Phi sớm biết Dã Thú sẽ không nói được câu nào tốt cả, hắn khi nãy cũng chỉ là tùy tiện hỏi mà thôi, sau khi nghe Dã Thú nói như vậy thì Diệp Lăng Phi khẽ lắc đầu và nói một cách lãnh đạm:
- Dã Thú, cậu sai rồi, anh không giống như cậu nói đâu!
- Điều này dĩ nhiên là em biết rồi!
Dã Thú vừa hút một hơi thuốc, sau đó nói với Diệp Lăng Phi:
- Lão Đại, em chẳng qua chỉ là đùa một chút mà thôi!
- Khi nãy anh mới vừa nhìn thấy người đặt bom!
Diệp Lăng Phi nói tới đây, hắn bèn nói thêm một câu:
- Phải nói rằng có lẽ là người đàn ông kia, anh không thể xác định được, dù sao thì hắn cũng đã chết!
Dã Thú hút thuốc, sau khi hắn nghe Diệp Lăng Phi nói những lời này thì Dã Thú khẽ dừng lại một chút, nhưng ngay sau đó hắn nói:
- Lão Đại, anh nói anh trông thấy tên khốn kia à?
Dã Thú lộ ra vẻ tâm trạng rất kích động, nhìn bộ dạng của hắn giống như là đang muốn xé xác người đàn ông đó.
Diệp Lăng Phi gật đầu và nói:
- Nhưng anh không thể xác định được có phải là hắn không!
Diệp Lăng Phi vừa nói vừa bỏ đầu thuốc xuống đất, hắn vừa ngẩng đầu nhìn về cửa khách sạn và nói:
- Dã Thú, chúng ta đổi khách sạn đi, xem ra, có nhiều thứ cần phải chuẩn bị thêm một lần nữa!