Đô Thị Tàng Kiều
Chương 13192 : Liên tiếp! (2)
Ngày đăng: 11:07 18/04/20
Khi Diệp Lăng Phi cùng Dã Thú tìm một khách sạn khác thì hắn đem những chuyện đã gặp kể cho Dã Thú nghe, sau khi Dã Thú nghe xong thì Dã Thú cũng hít một hơi lạnh, theo Dã Thúthấy thì lần này Diệp Lăng Phi thật sự là rất nguy hiểm, nếu như không phải kịp thời trốn chạy thì có thể Diệp Lăng Phi đã bị nổ chết rồi.
Diệp Lăng Phi và Dã Thú đang tìm một khách sạn gần đó, Diệp Lăng Phi ném hành lý vào trong khách sạn, vấn đề bây giờ là căn phòng lúc trước của Diệp Lăng Phi đã bị nổ tan tành rồi, cho dù bây giờ Diệp Lăng Phi muốn đến đó tìm hành lý thì cũng không thể tìm thấy được, thay vì như vậy thì chi bằng cứ đi mua một số đồ đạc. Diệp Lăng Phi mang theo đồ cũng không nhiều, đơn giản là chỉ có vài bộ quần áo thay qua thay lại mà thôi, chứ cũng không có gì nhiều.
Diệp Lăng Phi và Dã Thú hai người lại đi tìm một khách sạn nữa để thuê phòng, khi hai người bọn họ đang ở bên trong phòng trò chuyện thì điện thoại của Diệp Lăng Phi vang lên, Diệp Lăng Phi vừa nhìn số điện thoại đang gọi đến thì hắn ngạc nhiên, số điện thoại này hắn không biết là của ai, Diệp Lăng Phi nghe điện thoại, từ trong điện thoại truyền tới giọng nói của Tiểu Triệu mà Diệp Lăng Phi trước giờ vẫn không liên lạc được. Giọng nói của Tiểu Triệu lộ vẻ có chút yếu ớt, hắn nói:
- Diệp ca, em xảy ra chuyện rồi!
Câu nói này của Tiểu Triệu đã chính minh được suy đoán của Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi cũng vẫn đang suy đoán rằng Tiểu Triệu có thể đã xảy ra chuyện, bằng không nếu theo như phong cách làm việc của Tiểu Triệu thì sẽ không để cho Diệp Lăng Phi liên lạc hoài mà vẫn không được, cuộc điện thoại của Tiểu Triệu quả nhiên xác minh được suy đoán của Diệp Lăng Phi là đúng. Diệp Lăng Phi không rõ ràng lắm Tiểu Triệu vì sao lại xảy ra chuyện này, hắn vội vàng hỏi:
- Tiểu Triệu, rốt cuộc cậu đã xảy ra chuyện gì vậy?
- Diệp ca, em cũng không biết nữa!
Tiểu Triệu nói,
- Chuyện này nói ra thì rất dài, Diệp ca, nếu như anh có thể thì đến bệnh viện nhân dân của tỉnh thành phòng 302, em và bạn gái em đều ở đây, khụ, thiếu chút nữa thì em không thể gặp lại được Diệp ca rồi...!
Câu nói phía sau của Tiểu Triệu rất bi thương, câu nói này của Tiểu Triệu vừa nói ra, trong lòng của Diệp Lăng Phi có cảm giác kỳ lạ, theo Diệp Lăng Phi thấy, có lẽ lần này Tiểu Triệu đã gặp chuyện không may có liên quan đến mình rồi. Diệp Lăng Phi không hỏi nhiều, nếu Tiểu Triệu bảo hắn đến thì Diệp Lăng Phi cũng không cần nói nhiều ở trong điện thoại nữa, hắn trả lời:
- Tiểu Triệu, vậy cũng tốt, bây giờ tôi đến chỗ cậu!
Nói xong, Diệp Lăng Phi cúp điện thoại, hắn xoay mặt sang phía Dã Thú, hắn nói:
- Tiểu Triệu, chuyện này rốt cuộc là sao vậy?
Diệp Lăng Phi có chút mơ hồ, hắn ngồi ở bên cạnh giường bệnh của Tiểu Triệu, hắn nhìn Tiểu Triệu đang nằm trên giường bệnh, gương mặt hơi trắng bệch, hắn hỏi:
-Người phụ nữ nào?
- Một người phụ nữ tên là Chân Cơ!
Tiểu Triệu nói,
- Không biết người phụ nữ kia có phải tên thật là Chân Cơ hay không, tóm lại bên ngoài cô ta có vẻ giống như đàn ông!
- Chân Cơ à?
Diệp Lăng Phi nhíu mày, hắn tạm thời không nhớ nổi người phụ nữ tên là Chân Cơ là người nào. Nếu để cho Diệp Lăng Phi nhìn thấy Chân Cơ thì hắn sẽ biếthắn đã gặp người phụ nữ này ở đâu rồi, nhưng Tiểu Triệu chỉ nói tên là Chân Cơ mà thôi, Diệp Lăng Phi có thể không nhớ nổi Chân Cơ rốt cuộc là người nào.
Diệp Lăng Phi nhìn Tiểu Triệu và hỏi:
- Tiểu Triệu, cậu trước tiên cứ kể trước sau mọi chuyện cho anh nghe xem, có thể anh sẽ đoán ra được vài đầu mối đấy!
Tiểu Triệu nghe Diệp Lăng Phi vừa hỏi như vậy, hắn gật đầu, hắn đem mọi chuyện đã xảy ra ở đây vào tối nay kể một cách tỉ mỉ cho Diệp Lăng Phi nghe.