Đô Thị Tàng Kiều

Chương 13482 : Đây mà là chúc sao!(2)

Ngày đăng: 11:07 18/04/20


- Không có gì, chỉ là anh đột nhiên nghĩ thông suốt một số chuyện thôi. Tình Đình, chúng ta đi ăn trưa đi, nếu như chiều nay em không có việc gì, vậy thì cùng anh đến tòa thị chính thành phố dạo chơi đi, anh nghĩ có một số việc phải tới tòa thị chính mới có thể giải quyết thỏa đáng!



- Ông xã, em không hiểu ý anh lắm!



Bạch Tình Đình cau mày, trên mặt vẫn có vẻ không hiểu, nói:



- Tại sao lại phải đến tòa thị chính, nếu như có việc gì đó thì bảo người khác đi làm là được rồi, chúng ta không cần tự mình đến đó!



- Có một số việc, phải tự chúng ta ra mặt xử lý, nếu không thì sẽ không thể hiện được thành ý của chúng ta!



Diệp Lăng Phi nói tới đây, lại bổ sung thêm một câu:



- Bây giờ anh thật sự rất có hứng thú tìm hiểu chuyện này, rốt cuộc trên tỉnh cử tổ điều tra xuống làm gì, có lẽ anh còn biết ai đó trong tổ điều tra ấy chứ!



Trước kia Diệp Lăng Phi từng vì chuyện của Chu Hồng Sâm mà đến tỉnh thành, cũng biết mấy người làm quan trên tỉnh. Bạch Tình Đình không hỏi tiếp, cô và Diệp Lăng Phi đi ra khỏi phòng làm việc, đến thẳng chỗ thang máy, trong lúc chờ thang máy, Diệp Lăng Phi nhớ tới Minako, Minako hẳn là phải bảo vệ Bạch Tình Đình, lần này hắn và Bạch Tình Đình đi ra ngoài ăn cơm, cũng phải gọi cả Minako nữa.



- Minako đâu?



Diệp Lăng Phi hỏi.



- A... Minako, chuyện này....!



Bạch Tình Đình nghe Diệp Lăng Phi nhắc tới Minako, cô chần chư, nói:



- Minako hai ngày nay.... hai ngày nay không ở thành phố Vọng Hải!



- Không ở thành phố Vọng Hải sao?



Diệp Lăng Phi sửng sốt, hắn liếc nhìn Bạch Tình Đình, nói:



- Minako không ở thành phố Vọng Hải thì có thể ở đâu được chứ? Tình Đình, anh đến tỉnh thành có mấy ngày thôi mà, sao Minako lại không ở thành phố Vọng Hải nữa, chẳng lẽ là em bảo Minako đi làm việc gì đó à?




- Cô sắp đi sao? Khụ, tôi thật sự không biết đó, nếu như tôi biết, nhất định sẽ tự mình đi tiễn cô!



Diệp Lăng Phi cười nói,



- Chu Ngọc Địch, cô cũng biết tính tôi rất nhớ tình bạn cũ, nhất là cô cũng đã từng chết một lần, dù thế nào tôi cũng phải đi tiễn cô mới được, ai biết cô sẽ gặp phải chuyện gì trên đường, do đó không thể trở về thì sao!



Chu Ngọc Địch nghe Diệp Lăng Phi nói mấy câu xui xẻo như quạ đen, không hề tỏ ra tức giận, cô ta vẫn cười nói:



- Diệp Lăng Phi, anh không thể thay đổi được cách ăn nói đó của anh, nhưng mà tôi cũng không tức giận, bởi vì tôi đã sớm quen với kiểu ăn nói đó của anh rồi. Bây giờ tôi sắp phải lên máy bay, Diệp Lăng Phi, chúng ta cứ nói thẳng ra đi, anh có chuyện gì thì mau nói với tôi, tôi tuyệt đối sẽ không tin anh gọi điện thoại cho tôi chỉ vì muốn nghe giọng nói của tôi!



- Quả đúng là một người thông minh!



Diệp Lăng Phi nghe những lời này của Chu Ngọc Địch, hắn cười nói:



- Tôi rất thích nói chuyện với những người thông minh, vì nói chuyện với họ không làm cho tôi cảm thấy mệt mỏi. Chu Ngọc Địch, bây giờ tôi có người bị cảnh sát bắt vào trại giam, là bởi vì chuyện ở hội sở Đại Phú Quý của cô đây, giữa hai chúng ta có mâu thuẫn, có phải là nên giải quyết riêng thì tốt hợn không?



- A, người của anh bị bắt, chuyện đó thì có liên quan gì đến tôi?



- Chu Ngọc Địch, cô nói cũng đúng, quả thật chuyện đó không liên quan gì tới cô. Xem ra, tôi đây đã lãng phí thời gian gọi điện thoại cho cô rồi, cô đã thích nói chuyện của người khác ra bên ngoài, tôi đây tấy nhiên không ngại đem chuyện của cô kể cho mọi người nghe, đến lúc đó, tôi không biết sau khi chuyện của cô được công khai, các phương tiện truyền thông có cảm thấy hứng thú không, sau đó giúp cho một loạt các cơ sở của hội sở giải trí Đại Phú Quý trên cả nước trở thành tâm điểm chú ý của công chúng? Cô thử nghĩ mà xem, nếu có chuyện như thế thì nhất định sẽ rất thú vị, Chu Ngọc Địch, cô thấy thế nào?



Đầu dây bên kia không có ai lên tiếng, một lát sau Chu Ngọc Địch cuối cùng cũng mở miệng:



- Diệp Lăng Phi, tôi biết rồi, đúng như anh nói, chuyện giữa chúng nên giải quyết riêng, không nên để cho cảnh sát tham dự vào, về phía cảnh sát tôi sẽ phái người đi xử lý, không biết như vậy có làm anh thỏa mãn không?



- Ừ, như vậy là hay nhất!



Diệp Lăng Phi nghe Chu Ngọc Địch nói như vậy, hắn cảm thấy rất hài lòng, nói:



- Chu Ngọc Địch, tôi cũng biết cô hiểu làm thế nào thì có lợi với cô nhất. Được rồi, tôi không muốn nói nhiều, chỉ chúc cô đi chuyến này thuận buồm xuôi gió, cho dù bị tai nạn máy bay cũng giữ được tính mạng!