Đô Thị Tàng Kiều

Chương 13491 : Đài truyền hình!(1)

Ngày đăng: 11:07 18/04/20


Diệp Lăng Phi nói chuyện luôn luôn khiến cho người ta không lường được, nào có ai như hắn chúc người ta thuận buồm xuôi gió xong còn thêm một câu có gặp tai nạn máy bay thì cũng giữ được tính mạng, nhưng Diệp Lăng Phi lại là người như vậy, hắn cố ý nói như vậy với Chu Ngọc Địch. Chu Ngọc Địch hiểu rõ cá tính của Diệp Lăng Phi, nếu như cứ tiếp tục so đo với tên này, cuối cùng chỉ có mình chịu thiệt thôi, người như vậy căn bản là không nên so đo với hắn. Chu Ngọc Địch coi như không nghe thấy gì, trực tiếp dập máy. Diệp Lăng Phi nghe thấy đầu dây bên kia truyền đến một hồi “tút tút”, hắn bĩu môi, hừ lạnh nói:



- Cái ả đàn bà thúi.....à, người phụ nữ này thật quá quắt, dám dập máy luôn à, chẳng lẽ những gì tôi nói không tốt sao? Tôi đang chúc cô cơ mà!



- Ông xã, mấy cái anh nói là chúc à?



Bạch Tình Đình mỉm cười nói,



- Theo em thấy thì anh đây là đang trù ẻo người ta mới đúng, nào có ai muốn mình gặp phải tai nạn máy bay, cho dù có thể sống sót, nhưng tốt nhất là không nên gặp tai nạn máy bay!



- Anh chẳng đang cầu chúc cho cô ta đấy thôi, cái gì gọi là chúc phúc chứ, cũng giống như anh thôi mà!



Diệp Lăng Phi còn tiếp tục ngụy biện cho hành động của mình, Bạch Tình Đình biết rõ, nếu còn tiếp tục tranh cãi với Diệp Lăng Phi, có lẽ sẽ không biết bao giờ mới chấm dứt, cô đứng dậy, nói:



- Ông xã, em vào phòng vệ sinh, sau đó chúng ta rời khỏi đây đi!



Diệp Lăng Phi đã nói là chiều nay sẽ đến tòa thị chính, nhưng hắn và Bạch Tình Đình vừa mới ăn cơm trưa, không cần phải lập tức đến tòa thị chính, hai người dùng cơm trưa xong còn đi ra tản bộ ở một công viên gần đó, mãi cho đến hơn một giờ chiều, Diệp Lăng Phi mới cùng Bạch Tình Đình đi đến tòa thị chính.
- Điền bí thư, bởi vì dạo này luôn có cảnh sát đến tập đoàn của tôi yêu cầu tôi hỗ trợ điều tra, phối hợp với cảnh sát tất nhiên chúng tôi sẽ cố hết sức, nhưng cảnh sát cứ suốt ngày đến tận tập đoàn yêu cầu chúng tôi hỗ trợ điều tra, chuyện này ảnh hưởng rất lớn đến công việc của chúng tôi. Hơn nữa các cơ quan truyền thông cũng biết chuyện này, những chuyện đó còn chưa rõ chân tướng, khiến các phóng viên nhà báo còn cho là tập đoàn chúng tôi đã làm chuyện gì đó vi phạm pháp luật. Điền bí thư, chuyện này có ảnh hưởng rất lớn đến tập đoàn chúng tôi!



- Chuyện này tôi thật sự không biết, mấy ngày nay tôi khá bận, ngay cả báo chí cũng ít đọc!



Lúc Điền Vi Dân nói chuyện không nhìn về phía Bạch Tình Đình, vẻ mặt Điền Vi Dân chứng tỏ trong lòng ông ta không nghĩ như vậy, trong phần lớn các trường hợp, một vẻ mặt của người đó có thể biểu hiện suy nghĩ chân thực trong nội tâm của người này. Diệp Lăng Phi vừa lúc nhìn thấy trong lúc nói chuyện vẻ mặt Điền Vi Dân có điều khác lạ, trong lòng đã có chủ ý, sau khi hút được hơn nửa điếu thuốc, Diệp Lăng Phi để điếu thuốc vào trong cái gạt tàn, cười nói:



- Điền bí thư, hai chúng ta quen biết cũng không phải ngày một ngày hai, tính toi rất thích nói những chuyện mình biết cho bạn bè, dĩ nhiên, chỉ là tự tôi coi người khác là bạn, không biết người khác có coi tôi là bạn không đây!



Điền Vi Dân nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy, ông ta ngẩng đầu lên, nhìn về phía Diệp Lăng Phi, nói:



- Tiểu Diệp, cậu nói như vậy tôi vẫn chưa hiểu lắm, dường như cậu muốn ám chỉ điều gì đó. Quả thật, ngẫm lại hai chúng ta đã quen biết một thời gian khá lâu rồi, chẳng qua là.....!



Điền Vi Dân nói tới đây, dừng lại một chút, nói:



- Chẳng qua là, Tiểu Diệp à, cậu không ở trong chốn quan trường, những chuyện ở trong chốn quan trường thật sự không đơn giản!