Đô Thị Tàng Kiều

Chương 39 : Biểu đệ giá lâm

Ngày đăng: 10:49 18/04/20


Nhà hàng Toàn Cung ở trên đỉnh tháp truyền hình là một nơi ăn uống rất xa hoa. Nơi này cao tới vài chục mét, tòa tháp từ từ xoay có thể nhìn thấy phong cảnh của một nửa thành phố Thượng Hải.



Bạch Tình Đình cầm một ly nước chanh, vừa uống nước chanh vừa lật xem tạp chí. Khi nhìn thấy em họ của mình, nàng liền vẫy tay, Điền Phong sau đó liền đi về phía nàng.



- Chị, chị muốn em giúp đỡ chuyện gì vậy?



Điền Phong ngồi đối diện Bạch Tình Đình. Đến bây giờ hắn vẫn không hiểu rốt cuộc chị họ mình có ý gì đây.



Bạch Tình Đình hơi thở dài, đem mọi chuyện nói lại một lượt, nhấn mạnh Diệp Lăng Phi khi dễ mình như thế nào. Nàng nói rằng hôm đó là do Diệp Lăng Phi bắt mình phải làm cuộc thử hôn này.



- Chị họ, chị sớm nói cho em thì em đã nhờ bằng hữu đi giáo huấn hắn. Chỉ là nói đi thì cũng phải nói lại, tại sao ba chị lại đồng ý vậy?



Điền Phong đối với việc Bạch Tình Đình chịu ủy khuất thì bất bình nói. Nói thế nào, Bạch Tình Đình cũng là chị họ của mình, bây giờ chị họ đang bị ủy khuất, mình là em họ làm sao không thể không ra mặt được.



- Ba của chị cũng là không có biện pháp nào. Người kia chính là lão thủ trưởng của ba, ba nắm đó đã là cấp dưới nhiều năm cho nên cho dù bây giờ cho dù có công ty cũng phải chiều ý của ông ấy. Nếu như không đồng ý, lão thủ trưởng cảm thấy không thoải mái không chừng lại gây phiền toái tới tập đoàn Thế Kỷ quốc tế của chúng ta. Khụ, muốn trách thì trách ông già kia hồ đồ, tự nhiên chạy đến thành phố Vọng Hải làm gì không biết.



Bạch Tình Đình thở dài. Nàng cũng đã nghe ba ba của mình nói một chút chuyện, hồi đầu, khi thành lập tập đoàn Thế Kỷ Quốc Tế này, ông đã nhận được không ít sự trợ giúp từ lão thủ trưởng của mình.



Điền Phong gật nhẹ đầu. Gã không còn là một thằng nhóc nữa cho nên hiểu đạo lý trong chuyện này. Trong lòng gã cùng đồng ý với chị họ của mình, hôn sự này thật là vô duyên. Chị họ đã muốn mình hỗ trợ, thì dĩ nhiên mình không thể từ chối. Gã an ủi chị mình:



- Chị, chuyện này cứ giao cho em, không cần phải giả bộ làm xã hội đen. Nói thế nào em cũng có một số bạn liên quan đến xã hội đen. Nếu thích em có thể nhờ bọn hắn hù doạ người này, nếu như hắn vẫn ngoan cố không chịu từ bỏ thì em cũng không khách khí, tìm nguời giáo huấn hắn sơ sơ là được.



Vừa nghe nói em mình định tìm người giáo huấn Diệp Lăng Phi, Bạch Tình Đình liền xua xua tay. Nàng tuy chán ghét Diệp Lăng Phi nhưng cũng không muốn hắn phải gặp chuyện không may. Nói thế, nào Diệp Lăng Phi cũng không phải là một người xấu xa, đối với mình cũng không làm chuyện gì quá đáng, ngoại trừ cái chuyện thử hôn kia.



Bạch Tình Đình nghĩ đến chuyện phát sinh đêm đó. Mình vô duyên đem” nụ hôn đầu đời” trao cho tên lưu manh này thì tuy tức giận. Nhưng nghĩ đến miệng của mình cùng môi của hắn đã chạm vào nhau cảm giác tê dại này lần đầu tiên nàng mới có.
- Buổi chiều nay em đừng đi quay phim nữa, đi dạo cùng anh.



- Cái đó cũng được nhưng mà em đi chơi với anh, không đi làm thì không có tiền ăn cơm.



- Anh còn tưởng em lo lắng chuyện gì hóa ra là chuyện này.



Người thanh niên khinh thường nói:



- Em đừng quên, nhà của anh chính là một trong những nơi đầu tư ở đây. Chỉ cần anh nói với đạo diễn một câu, cho phép em thoải mái chọn kịch là được. Về phần chuyện chiều hôm nay có anh thì sẽ không xảy ra chuyện.



- Thật không?



Cô gái kia kiều mị nhìn hắn nói:



- Em cũng muốn được đảm nhiệm nhiều vai diễn mà mình thic, nhưng bây giờ lại không thiếu nữ diễn viên.



- Em tham lam quá, được rồi ha ha, chờ anh đi thương lượng với đạo diễn một chút, nói gì thì nói cũng phải để lại cho đạo diễn chút mặt mũi.



Người thanh niên mở cửa chiếc xe Ferrari ra.



- Được rồi, chúng ta đi ăn cơm, em xem trưa nay chúng ta nên ăn gì?



Cô gái đi xuống xe, định ôm lấy tay của người đàn ông. Nhưng sau đó nghĩ lại, đây chính là đài truyền hình, nói không chừng sẽ bị người quen trông thấy. Đến lúc đó mình lại bị báo chí khai thác tin tức, thế là nàng đành đi song song cùng với người thanh niên tới tòa tháp truyền hình.