Đô Thị Tàng Kiều
Chương 465 : Cho em chút thời gian
Ngày đăng: 10:54 18/04/20
Từ trước tới nay, Đường Hưng Cường là người bố vĩ đại nhất trong lòng Đường Hiểu Uyển, Đường Hiểu Uyển luôn nghĩ rằng mình có một gia đình hòa thuận, hạnh phúc, cô không dễ gì tha thứ cho người bố đã làm ra chuyện này.
Diệp Lăng Phi nghe thấy Đường Hiểu Uyển định chuyển ra khỏi nhà thì có chút sửng sốt, hắn không nghĩ tới điểm này. Diệp Lăng Phi quay lại nói với Đường Hiểu Uyển:
- Hiểu Uyển, anh thấy em vẫn nên ở nhà, việc gì phải chuyển ra ngoài chứ.
- Không, em nhất định phải chuyển ra ngoài.
Đường Hiểu Uyển hai tay ôm con thỏ trắng vừa mua, nước mắt ngắn nước mắt dài nói:
- Em không muốn sống ở nhà nữa.
Thái độ của Đường Hiểu Uyển kiên quyết tới lạ thường, khiến Diệp Lăng Phi không thể ngờ tới, hắn không thể nghĩ rằng một cô gái bình thường ngoan ngoãn, hiền dịu như Đường Hiểu Uyển hôm nay lại có thái độ cương quyết đến vậy. Diệp Lăng Phi thấy Đường Hiểu Uyển thế này thì gật đầu nói:
- Hiểu Uyển, anh thấy em cũng không nên khua chiêng đánh trống đòi chuyển đi như thế đâu, thế này nhé, để mẹ em đỡ nghi ngờ. Anh có một chỗ ở, bên trong không thiếu thứ gì, em chỉ cần mua tuýp đánh răng, thuốc đánh răng... những đồ dùng hằng ngày thôi là có thể ở được.
Diệp Lăng Phi nói tới đây, mắt liếc nhìn Vu Đình Đình. Nơi mà hắn nói chính là ngôi biệt thự mà hắn mới mua cạnh quảng trường Hải Tinh, ở đó là lâu đài tình ái của hắn và Vu Đình Đình, Diệp Lăng Phi muốn biết ý của Vu Đình Đình thế nào.
Vu Đình Đình âm thầm gửi lại Diệp Lăng Phi một ánh mát tỏ vẻ cô đồng ý. Diệp Lăng Phi thấy ánh mắt này của Vu Đình Đình xong lại quay đầu về phía Đường Hiểu Uyển, hỏi:
- Hiểu Uyển, em dọn qua đó ở vài ngày, còn về vấn đề sau này chuyển ra ngoài ở thì đợi tới lúc tính tiếp.
Đường Hiểu Uyển gật đầu, đồng ý nói:
- Vâng.
Diệp Lăng Phi lại quay người lại, bước về phía Đường Hưng Cường, đưa tay kéo Đường Hưng Cường tới một chỗ, Diệp Lăng Phi lại lấy thuốc ra, đưa cho Đường Hưng Cường một điếu, mình một điếu, châm thuốc, rồi Diệp Lăng Phi nói:
- Bác Đường, việc này cháu cùng hơi khó giải quyết, cháu chỉ lo mụ đàn bà đó sẽ tới nhà bác thôi, bác không nói với mụ ta địa chỉ nhà bác đó chứ.
Đường Hưng Cường vội vàng lắc đầu, nói:
- Bác không có nói.
- Thế thì tốt rồi, bác Đường, cũng là đàn ông, cháu có thể hiểu. Nhưng đợi chuyện này qua đi, bác Đường cũng không được lặp lại chuyện thế này đâu đó.
Diệp Lăng Phi chỉ nói một tiếng, rồi bước tới phía trước Đường Hiểu Uyển, gọi:
- Ngồi xuống đã rồi nói.
Diệp Lăng Phi vừa nói xong, liền vỗ vỗ đầu nói:
- Em nhìn thử vào mắt anh xem, em và Đình Đình ở đây đợi anh, anh đi ra ngoài lấy hai chiếc ghế qua đây.
- Diệp đại ca, không cần đâu, hay để em ra ngoài được rồi.
Đường Hiểu Uyển vội vàng nói.
- Sao phải ra ngoài chứ, cứ ở đây đi.
Diệp Lăng Phi nói:
- Mấy naày này em cứ ở đây đi, phòng khác không có chăn, căn phòng này anh mới ở có vài ngày thôi, cùng chưa dọn dẹp được, đợi khi nào có thời gian, anh sẽ dọn sau.
Diệp Lăng Phi nói.
- Diệp đại ca, em ở đây không tiện.
Đường Hiểu Uyển cương quyết nói. Theo Đường Hiểu Uyển thấy thì ngôi biệt thự này là nơi mà Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình ở, cô lo mình ở đây, sẽ mang lại phiền phức cho Diệp Lăng Phi, nhưng Đường Hiểu Uyển đâu nghĩ tới, đôi nam nữ ở căn phòng này lại chính là Diệp Lăng Phi và Vu Đình Đình.
Vu Đình Đình lo Đường Hiểu Uyển sẽ phát hiện ra mình và Diệp Lăng Phi ở đây, liên vội vàng nói:
- Diệp đại ca, em muốn đi vệ sinh.
Nói xong, Vu Đình Đình liền bước ra ngoài phòng ngủ.
Diệp Lăng Phi cười nói:
- Yên tâm đi, phòng này là do một mình anh mua, em ở đây không có gì là bất tiện hết, được rồi, cứ thế đi.
Diệp Lăng Phi nói xong liền cầm con thỏ mà Đường Hiểu Uyển đang ôm trong lòng ném lên đầu giường