Đô Thị Tàng Kiều
Chương 498 : Thân phận thần bí
Ngày đăng: 10:54 18/04/20
Tư lệnh Trương Dược năm nay cũng đã 60 tuổi, nhưng nhìn vào ông người ta chưa thấy có cảm giác tuổi già bóng xế. Trên người ông ta mặc quân phục, khi nhìn thấy lão già thì hành lễ đúng mực kiểu nhà binh.
Lão già nhìn thấy tư lệnh Trương Dược, bèn cười nói:
- Ông Trương, ông nghe tôi nói này, sao ông cứ khách sáo với tôi như vậy, vẫn còn hành lễ gì kia chứ.
Vừa nói, ông vừa có ý gọi Trương Dược lại, nói:
- Ngồi xuống đi!
Đợi Trương Dược ngồi xuống xong đâu đấy, lão già mới nói:
- Hôm nay tôi vốn định bàn tiếp với ông chuyện của quân khu, nhưng vừa hay tôi lại có một vị khách, vậy chúng ta tạm thời không đề cập đến chuyện này nữa, dù gì thì ông cũng phải ở lại Bắc Kinh một thời gian, hôm nay chúng ta nói chuyện phiếm chút đi.
Lão già nói một thôi một hồi xong, mới nhớ ra mình chưa giới thiệu Diệp Lăng Phi, ông ta bèn cười nói:
- Xem cái trí nhớ của lão già này này, tôi cứ huyên thuyên nãy giờ mà quên không giới thiệu mọi người với nhau. Tiểu Diệp, vị này là tư lệnh Trương Dược của quân khu xx.
Lão già vừa giới thiệu đến Trương Dược, tim Diệp Lăng Phi hắn bỗng nhảy lên một hồi, chẳng trách ngay từ đầu hắn thấy cái tên Trương Dược nghe thật quên tai, hóa ra lại là tư lệnh quân khu trực thuộc thành phố Vọng Hải. Nơi mà quân khu xx đóng chính là thành phố thủ phủ trực thuộc tỉnh của thành phố Vọng Hải. Mà đương nhiên hắn không thể không biết đến đại danh vị tư lệnh này.
Khi giới thiệu Diệp Lăng Phi, lão già cũng không giới thiệu tường tận, chỉ nói hắn đang làm việc tại Vọng Hải, và là bạn của ông ta.
Diệp Lăng Phi chỉ còn biết lắc đầu, thật nhìn không ra lão già tư lệnh này mặc dù tuổi tác đã cao nhưng phong cách làm việc thì vẫn rất hùng hổ, xem ra hiện nay tốt nhất là nên tìm cách chữa khỏi bệnh cho cháu của ông ta. Diệp Lăng Phi trong lòng đang rất băn khoăn, vì hắn cũng mới chỉ nói sẽ giúp tìm xem ở nước ngoài liệu có loại thuốc nào có thể chữa được bệnh tim, chứ nào đã khẳng định sẽ tìm ra. Nhìn thấy nét mặt hoan hỉ của Trương Dược, mà Diệp Lăng Phi hắn không nén được tiếng thở dài trong bụng. Nếu sớm biết Trương Dược vồn vã như vậy hắn đã không nói ra những lời ban nãy.
Nhưng giờ có hối hận thì cũng đã muộn, hắn nghĩ bụng lần này không thể không nhờ đến sự giúp đỡ của Angel. Ban đầu thì rõ ràng đã hẹn sẽ không gặp lại Angel trong một năm tới, thế mà bây giờ đột nhiên lại liên lạc với người ta, không biết Angel sẽ nghĩ như thế nào.
Sau khi ăn xong cơm bên chỗ lão già, thì chiều đến Diệp Lăng Phi đáp máy bay về Vọng Hải. Trước khi hắn dời đi thì Trương Dược đã kịp gọi cho hắn, nói rằng ông ta cũng sẽ đến Vọng Hải, đến lúc đó sẽ bàn chuyện chi tiết.
Diệp Lăng Phi đồng ý rồi cúp điện thoại, hắn lại quay số gọi cho Vu Đình Đình, hắn muốn đưa quần áo mà đích thân hắn chọn mua ở Bắc kinh cho Vu Đình Đình. Nhưng đúng lúc này thì cô đang ở trên lớp, ra không kịp. Diệp Lăng Phi nghĩ, thôi thì vẫn nên về nhà nghỉ ngơi trước đã, ngồi lên ngồi xuống máy bay mấy ngày trời, quả thực rất mệt, mấy ngày nay hắn không có những giờ phút nghỉ ngơi thực sự
Vừa về đến biệt thự, hắn ngâm mình trong làn nước ấm, gột bỏ những mệt mỏi của cơ thể. Sau đó chỉ mặc độc chiếc quần con rồi trèo lên giường nằm, ước chừng khi nào thì John David có thể đến Trung Quốc.
Theo những lời nói ban đầu của John David, thì tuần này hắn sẽ đến Trung Quốc. Diệp Lăng Phi vốn định gọi Từ Oánh, hỏi thăm tình hình công ty, nhưng suy nghĩ một hồi, hắn lại ngắt cuộc gọi, nằm mơ màng ngủ.
Tập đoàn Tân Á hiện nay nằm hoàn toàn trong tay Tiền Thường Nam, Trương Khiếu Thiên vừa mới tỉnh lại, nhất thời vẫn chưa thể nói, Trương Lộ Tuyết thì cả ngày ở trong bệnh viện chăm sóc ba mình. Tập đoàn Tân Á coi như giao lại cho Tiền Thường Nam quản lý, tên này sau khi tiến hành điều chỉnh một số chức vụ trong công ty, lại quay ra can thiệp vào công việc của phòng tổ chức, lật đổ hoàn toàn ý định xây dựng phòng tổ chức thành bộ phận quan trọng nhất của tập đoàn lúc ban đầu của Trương Khiếu Thiên.
Công việc của phòng tổ chức bị cắt giảm nghiêm trọng, từ nay về sau phòng tổ chức cũng không được chịu trách nhiệm về bộ phận sản xuất và bộ phận thị trường nữa, mà chỉ là bộ phận tổng hơp, chịu trách nhiệm về mặt công văn giấy tờ cho hai phòng kể trên.
Nói trắng ra, phòng tổ chức hiện nay chỉ như một văn phòng nhỏ chuyên lo mấy thứ giấy tờ vặt vãnh. Vẫn còn chưa đủ Tiền Thường Nam còn tiến hành điều chỉnh nhân sự cho phòng này. Mặc dù hắn vẫn chưa dám động đến giám đốc Diệp Lăng Phi nhưng tuy nhiên hắn đã có thể hạn chế hoạt động của Diệp Lăng Phi.
Còn về Trần Ngọc Đình, Tiền Thường Nam đã hoàn toàn loại trừ cô ra khỏi công việc thực tế, chỉ để cô phụ trách mảng thiết kế kỹ thuật. Đối với Tiền Thường Nam hắn, nếu coi như Trương Lộ Tuyết biết rõ ý định của hắn, nhưng hắn cũng đã kiểm soát được cô rồi. Trương Lộ Tuyết chỉ còn có thể giương mắt nhìn Tiền Thường Nam từng bước từng bước một nuốt trọn Tân Á, tập đoàn mà bố cô dày công gây dự