Đô Thị Tàng Kiều
Chương 507 : Gan cũng to quá
Ngày đăng: 10:54 18/04/20
Nghe giọng điệu của Diệp Lăng Phi, Bạch Tình Đình cảm thấy Diệp Lăng Phi lại muốn làm ầm lên. Mặc dù cô rất căm phẫn Lâm Tuyết nhưng cô cũng chỉ muốn đường đường chính chính đánh bại Lâm Tuyết trên thương trường chứ không muốn dùng thủ đoạn nào khác.
Bạch Tình Đình vội kéo tay Diệp Lăng Phi, nói:
- Ông xã à, anh đừng làm ẫm ỹ lên nhé. Em nghĩ chuyện này coi chư xong đi. Dù gì thì không có Lâm Tuyết nhúng tay vào thì chuyện nhà máy hóa chất kia cũng không thể giải quyết trong ngày một ngày hai được. Hôm nay công nhân nhà máy còn làm tắc đường. Ông xã ơi, anh không biết những công nhân đó hung dữ như thế nào đâu. Hai bên đường dán đầy biểu ngữ lời lẽ hỗn tạp, không biết họ nghe ai xúi giục mà mọi cơn tức giận của họ đều dồn hết lên Thế Kỷ Quốc Tế của chúng ta. Chiều nay, tầng lầu kinh doanh giao dịch của chúng ta ở khu vực nhà máy đó còn bị họ đập phá. Có hai nhân viên đã bị thương.
Diệp Lăng Phi nghe xong, trợn mắt phẫn nộ nói:
- Những tên nhân công đó loạn rồi, có căm tức bất mãn gì thì đi tìm chính quyền thưa gửi. Họ hành động bạo lực như thế, ắt hắn là vì cái gì đó.
- Ông xã à, điều này cũng không lấy làm lạ. Tóm lại họ đều không đơn giản. Haizz. Em không biết ban đầu có nên có cái quyết định này không nữa.
Bạch Tình Đình nói,
- Tình Đình, chuyện này anh đã có dự tính rồi. Em đi ngủ trước đi. Anh thấy chuyện này không chỉ để như vậy là xong. Chẳng nhẽ họ không hiểu pháp luật.
Diệp Lăng Phi tức giận. Hành động của những nhân công nhà máy hóa chất thật quá khích. Lại còn dám đập phá tầng lầu giao dịch của Thế Kỷ Quốc Tế. Nếu cứ tiếp tục ẫm ỹ lên như vậy, bất động sản của Thế Kỷ Quốc Tế còn ai dám mua? Diệp Lăng Phi ra khỏi thư phòng, bước thẳng đến phòng ngủ của Chu Hân Mính. Bạch Tình Đình ngó thấy sắc mặt bừng bừng tiến đến phòng ngủ của Chu Hân Mính của hắn, cô dự cảm Diệp Lăng Phi tìm Chu Hân Mính không có chuyện tốt đẹp gì, bèn vội vàng chạy theo sau hắn.
Diệp Lăng Phi gõ cửa phòng Chu Hân Mính. Bên trong vọng ra tiếng hỏi của cô:
- Ai đó?
- Là anh, Hân Mính, anh tìm em có chút việc.
Chu Hân Mính lầm bầm nói:
- Đã mấy giờ rồi.
Dù mồm nói vậy nhưng Chu Hân Mính vẫn ra mở cửa, mơ mơ màng màng nhìn Diệp Lăng Phi đứng ở trước cửa phòng.
- Anh vào đi, giờ mấy giờ rồi. Ngày mai em còn phải đi làm nữa đấy.
Buổi tối Chu Hân Mính không mặc áo ngủ, cô chỉ tùy tiện mặc trên người mỗi chiếc quần tam giác. Mảng mông lớn bị lộ ra ngoài. Chu Hân Mính còn tưởng chỉ có một mình Diệp Lăng Phi, cô không để ý, nên vô tư chui tọt lên giường ngay sau khi mở của phòng cho Diệp Lăng Phi. Lúc cô ngóng ra ngoài đợi Diệp Lăng Phi bước vào thì mới nhìn Bạch Tình Đình đứng sau lưng Diệp Lăng Phi. Lúc này Chu Hân Mính chẳng có mảnh vải tử tế nào trên người, cô vội vàng kéo chăn lên, gấp gáp nói:
- Tình Đình, sao cậu cũng đến vậy?
Bạch Tình Đình ban nãy đương nhiên cũng nhìn thấy bộ dạng thiếu vải của Chu Hân Mính, nhưng cô không còn tâm trạng quan tâm đến việc rốt cuộc Diệp Lăng Phi và Chu Hân Mính đã phát triển tới mức độ nào. Cô bây giờ chỉ quan tâm xem Diệp Lăng Phi định tìm Chu Hân Mính làm gì.
- Tiểu Diệp, cậu có cách gì không?
- Cũng không dám gọi là cách, chỉ là cháu biêt được một chút tin tức nội bộ. Cháu tin nếu như thị trưởng nghe được thông tin này, nói không chừng sẽ hiểu tại sao nhà máy đó hiện nay sao lại khó rời đi đến vậy. Không biết thị trưởng Chu thích nghe lúc nào? Ngay bây giờ hay để sáng mai?
Chu Hồng Sâm chau mày, ông cầm điện thoại, nói:
- Tiểu Diệp, cậu nói đi. Tin tức gì?
Diệp Lăng Phi cười nói:
- Cũng không có gì đặc biệt quan trọng. Cháu cũng vừa mới biết thôi. Nội bộ tập đoàn Thế Kỷ Quốc Tế có nội gián. Hạng mục đầu tư đối với nhà máy hóa chất trước khi được thương lượng với Thị Trưởng Chu đã bị người khác biết rồi. Thị trưởng Chu, cháu cho rằng dự án nhà máy đó vốn là một cái bẫy. Cái bẫy đó do một người nào đó cố ý sắp đặt cho thị trưởng. Đợi thị trưởng vướng vào bên trong. Thị trưởng Chu, chú thấy thông tin cháu đưa ra như thế nào?
Chu Hồng Sâm vừa nghe xong, mặt mày nhăn nhó, ông ta nắm chặt lấy điện thoại, căng thẳng hói:
- Tiểu Diệp, câu khẳng định tin tức này chính xác chứ?
- Về cơ bản là sự thật.
Diệp Lăng Phi cười nói:
- Thị trưởng Chu. Cháu tin nếu thị trưởng nghe chính miệng Tình Đình nói ra chuyện này, thị trưởng sẽ hiểu tường tận hơn từ trước đến sau của sự việc.
Diệp Lăng Phi vẫn chưa dứt lời thì đã nghe tiếng Chu Hồng Sâm vội vàng nói:
- Tiểu Diệp, cậu bây giờ có tiên đến nhà tôi không? A, còn Tình Đình nữa, tôi muốn trực tiếp cùng cậu và con bé bàn về chuyện này.
Diệp Lăng Phi lại cười thầm trong bụng. Xem ra thị trưởng Chu còn gấp gáp hơn cả mình. Mình còn chưa nói gì, ông ta đã vội vàng bảo mình đến. Nhưng rất hợp ý hắn, hắn rất muốn giải quyết nhanh chóng việc này, muốn đưa ra được giải pháp hay càng sớm càng tốt.
Hắn không ngần ngại đáp:
- Không vấn đề gì thưa thị trưởng. Cháu sẽ cùng Bạch Tình Đình đến đó.
Ngắt điện thoại với Chu Hồng Sâm, Diệp Lăng Phi đưa lại điện thoại cho Chu Hân Mính, nói:
- Hân Mính, ba em muốn anh và Tình Đình qua bên nhà ông. Em có muốn đi không