Đô Thị Tàng Kiều
Chương 508 : Người đàn ông duy nhất
Ngày đăng: 10:54 18/04/20
Chu Hân Mính cùng Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình cùng đi đến gặp Chu Hồng Sâm, đường xá lúc nửa đêm có phần vắng vẻ. Diệp Lăng Phi vừa lái xe vừa dặn dò Bạch Tình Đình:
- Bà xã à, khi gặp thị trưởng Chu em phải kể tường tận một chút. Anh nghĩ thị trưởng sẽ nhanh chóng hiểu ra nguyên cớ của sự việc thôi.
Bạch Tình Đình và Chu Hân Mính ngồi trên băng ghế sau xe, Bạch Tình Đình lo âu nói:
- Nhưng ông xã này, anh nói việc này thị trưởng Chu có thể tìm ra cách giải quyết được không?
- Nếu thị trưởng Chu không tìm ra cách giải quyết thì quả thật cái ghế thị trưởng mà ông đang ngồi sẽ không vững chắc được đâu.
Chu Hân Mính vẫn đang rất tức giận, nghe thấy Diệp Lăng Phi nói thế, cô bất mãn nói:
- Cái gì mà ghế thị trưởng ngồi không vững? Ba em dựa vào năng lực để làm thị trưởng, anh dựa vào cái quái gì mà nói như thế?
Diệp Lăng Phi cười nói:
- Hân Mính, em không nghĩ xem, dự án nhà máy hóa chất là do ba em đề xướng, bây giờ dính phải phiền phức lớn, chẳng nhẽ ba em không bị ảnh hưởng. Hơn nữa, chẳng nhẽ không có ai nhòm ngó vào cái ghế thị trưởng của ba em, có biết bao nhiêu người đang để ý mọi hành động của ông, họ lại chẳng ước ba em vướng vào rắc rối nào đó quá ấy chứ. Anh thấy chuyện nhà máy hóa chất không còn đơn giản nữa, em nghĩ xem Lâm Tuyết có quan hệ gần gũi nhất với ai, chẳng phải Từ Hàn Vệ hay sao. Tại sao khi ba em đưa ra dự án này, Từ Hàn Vệ lại đồng ý, chính là vì muốn đưa ba em vào tròng thôi.
Chu Hân Mính nghe xong, bĩu môi, giữ im lặng. Mặc dù cô rất muốn tìm ra một lý do phản bác, nhưng lại tìm không ra, thực ra những lời Diệp Lăng Phi nói không hề sai, Chu Hân Mính cũng nghĩ mọi việc rất có thể đúng như suy đoán của Diệp Lăng Phi. Chu Hồng Sâm một mực ngồi trong thư phòng đợi Diệp Lăng Phi, những lời Diệp Lăng Phi nói ban nãy qua điện thoại làm ông ta nhận thức được rằng vấn đề đã trở lên vô cùng nghiêm trọng, bản thân ông ta có thể đã bị Từ Hàn Vệ đâm lén sau lưng.
Chu Hồng Sâm nhìn đồng hồ, đã sắp 11 giờ đêm mà Diệp Lăng Phi vẫn chưa tới. Chu Hồng Sâm nôn nóng phiền muộn đi đi lại lại trong thư phòng. Khi nghe thấy tiếng bước chân từ ngoài vọng vào, Chu Hồng Sâm vội vàng đi đến cửa phòng, giơ tay mở cửa.
Ông ta chỉ nhìn thấy Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình đang đi về hướng thư phòng, còn đằng sau lưng họ, Chu Hân Mính đang nói chuyện với vợ ông ta. Có một khoảng thời gian Chu Hân Mính không về nhà, nhìn thấy mẹ mình đương nhiên cô rất muốn tâm sự vài câu. Tạm thời Chu Hồng Sâm không có thời gian nói chuyện phiếm với con gái mình, ông ta chỉ đang bận tâm đến con đường hoạn lộ trước mắt của mình.
- Tiểu Diệp, đến rồi à?
Chu Hồng Sâm không che giấu được sự nôn nóng trong nội tâm của mình, rồi sau đó lại cố tỏ ra bĩnh tĩnh, điềm nhiên như không, gọi Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình vào thư phòng.
Lúc này Chu Hân Mính mới theo vào. Cô cũng muốn nghe tường tận mọi việc. Chu Hồng Sâm nhìn sang vợ mình nói:
Vu Đình Đình hôm nay mặc chiếc áo T- shirt, mái tóc dài ngang vai buông xõa xuống hai vai, phần cổ áo tinh tế làm lộ ra phần da trắng ngần mê hoặc. Bên dưới cô mặc chiếc váy ngắn, chiếc eo nhỏ nhắn, trông vô cùng thanh xuân mỹ lệ.
Diệp Lăng Phi đi đến, giơ tay kéo cô vào lòng, hôn cô mạnh bạo rồi mới nói:
- Đi học hả em?
- Vâng!
Vu Đình Đình đỏ bừng mặt, cô vội nhìn trộm lên cửa sổ phòng phía bắc trên tầng hai của biệt thự, dịu dàng nói:
- Chị Hiểu Uyển vẫn đang ngủ.
- Vẫn ngủ?
Diệp Lăng Phi ngẩn người, sau đó cười ngay lập tức hỏi:
- Tối qua bọn em làm gì mà Hiểu Uyển bây giờ vẫn đang ngủ?
- Không, bọn em không nói chuyện gì cả.
Vu Đình Đình mặt vẫn thẹn thùng, nói:
- Bọn em nói đến anh.
Vu Đình Đình nói đoạn cúi gằm mặt xuống, nhẹ giọng thầm thì:
- Em…em nói với chị Hiểu Uyển… nói em rất yêu anh, anh Diệp, anh là người đàn ông duy nhất em yêu.