Đô Thị Tàng Kiều
Chương 509 : Người con gái hạnh phúc
Ngày đăng: 10:54 18/04/20
Diệp Lăng Phi nghe xong câu nói này của Vu Đình Đình thì khẽ ngẩn người, hắn không ngờ quan hệ giữa Vu Đình Đình và Đường Hiểu Uyển đã thân thiết tới mức chuyện gì cũng có thể tâm sự cùng nhau, theo như Vu Đình Đình nói, thì không có lẽ nào mà Đường Hiểu Uyển không biết quan hệ giữa hắn với Vu Đình Đình, vậy từ nay về sau không cần phải giấu diếm quan hệ của hắn và Vu Đình Đình nữa.
Diệp Lăng Phi ôm Vu Đình Đình, miệng cười nham hiểm nói:
- Đình Đình, nói vậy là từ nay về sau anh có thể hôn em thân mật trước mặt Hiểu Uyển rồi.
Vu Đình Đình nghe xong tá hỏa, lòng biết Diệp Lăng Phi hiểu nhầm ý của mình, liền đỏ mặt vội vàng giải thích:
- Anh Diệp, anh đừng nói như vậy, anh hiểu lầm rồi, em chỉ nói với chị Hiểu Uyển là em chỉ yêu một mình anh Diệp Lăng Phi, cả đời này, anh là người đàn ông duy nhất của đời em.
Diệp Lăng Phi nghe xong, mới ngỡ ra là mình hiểu nhầm ý của Vu Đình Đình. Hắn vỗ mạnh vào mông cô, nói:
- Tiểu nha đầu này, lại còn biết chòng ghẹo anh.
- Anh Diệp, anh đừng như vậy, em đâu có chòng ghẹo anh.
Vu Đình Đình nở nụ cười tươi tắn như nắng sớm, ngọt ngào nói:
- Là do anh nghĩ nhiều thôi.
Nói xong, cô nhìn vào chiếc đồng hồ đeo tay của mình, vội vàng nói:
- Ôi không anh ơi, không nói chuyện với anh nữa. Giờ mà không đi, thì em sẽ bị muộn học mất.
Diệp Lăng Phi buông tay nói:
- Đi đi, đi đường cẩn thận đấy nhé.
Nhìn thấy Vu Đình Đình chạy ra phía cổng, hắn liền gọi với theo:
- Đình Đình, hay là anh chở em đến lớp nhé?
- Không cần đâu ạ.
Vu Đình Đình nhanh chóng đáp.
Diệp Lăng Phi giục cô:
- Xuống xe đi em, mình đến Tân Á xem trò hay, đã quên chuyện vừa nãy anh nói với em chưa? Tập đoàn Tân Á hôm nay sẽ có một chuyện rất lớn xảy ra.
- Nhưng tối qua em lại xin phép nghỉ làm rồi, em nói em bị ốm, hôm nay muốn nghỉ ngơi.
Đường Hiểu Uyển nói:
- Anh Diệp ơi, em ở trong công ty quả thật chẳng thoải mái chút nào, cả ngày chẳng có việc gì làm, mọi người suốt ngày bàn ra tán vào, em không muốn ngồi đó nghe họ bàn luận nữa đâu, em thấy rất phiền phức, không biết sau này còn có thể làm cùng bộ phận với anh không.
Diệp Lăng Phi cười đáp:
- Tiểu nha đầu, thế thì có gì mà phải lo lắng, yên tâm đi, anh bảo đảm sau này em vẫn có thể làm cùng phòng với anh.
Nói xong hắn đẩy cửa bước xuống xe, sau một hồi do dự, Đường Hiểu Uyển cũng tháo dây an toàn, theo hắn xuống xe.
Đường Hiểu Uyển đứng dựa vào thân xe, cô không muốn theo Diệp Lăng Phi vào công ty lắm. Diệp Lăng Phi cũng hiểu, theo như dáng vẻ xấu hổ này của Đường Hiểu Uyển, thì cô vẫn đang cảm thấy việc cùng hắn làm ban nãy có phần không thích hợp. Diệp Lăng Phi cũng không ép, hắn tiến nhanh lên phía trước. Đi được chục mét, hắn quay đầu lại nhìn thì mới thấy cô ngập ngừng tiến về đại sảnh Tân Á.
Diệp Lăng Phi làm mặt cười với Đường Hiểu Uyển, mồm nói:
- Thỏ xinh, nhanh lên nào!
Đường Hiểu Uyển giật mình, rồi bật cười bởi câu nói đùa của Diệp Lăng Phi, cô cười vui vẻ nói:
- Con gấu nhỏ xấu xa, ta không đi cùng ngươi nữa, ta đi một mình.
- Gấu nhỏ?
Diệp Lăng Phi nghĩ đến con gấu nhỏ mà Đường Hiểu Uyển tặng mình, hắn cũng bật cười ngay lập tức. Sau đó cũng không nhiều lời mà quay người lại, tiến vào đại sảnh của tập đoàn.
- Thỏ xinh, thỏ xinh.
Đường Hiểu Uyển vừa bước vừa lẩm bẩm thích thú, không biết tự lúc nào trong lòng cô dâng lên cảm giác ngọt ngào như đang ăn kẹo, tâm tình ngượng ngùng, xấu hổ ban nãy đã chuyển thành mật ngọt, cô gái Đường Hiểu Uyển lúc này đang cảm thấy mình là người hạnh phúc nhất thế gian