Đô Thị Tàng Kiều

Chương 522 : Để anh ấy mắc nợ cậu

Ngày đăng: 10:55 18/04/20


Diệp Lăng Phi nhìn thấy Vu Tiêu Tiếu làm ra động tác hôn gió, gần như bị Vu Tiêu Tiếu làm cho tức điên lên, thầm nghĩ:



- Tiểu nha đầu này, thật là thấy người gặp nguy thừa cơ hãm hại, có phải muốn xem trò cười của mình đúng không, cô hãy đợi đó, đừng để để tôi bắt được cô, đến lúc đó sẽ có chuyện hay cho cô xem.



Tuy Diệp Lăng Phi bị Vu Tiêu Tiếu làm cho tức điên cả người nhưng hắn lại không biểu hiện ra điều gì cả. Lúc đang tính nên giải thích với Bạch Tình Đình như thế nào về Vu Tiêu Tiếu thì thấy Bạch Tình Đình một câu cũng không nói gì quay người bước đến cửa phòng.



Diệp Lăng Phi nhìn thấy không xong rồi vội đứng lên đuổi theo đến cửa thì nghe một tiếng rầm, Bạch Tình Đình đóng sập cửa lại.



Bạch Tình Đình tức hồng hộc đi vào phòng ngủ của mình, Chu Hân Mính vừa đi lên liền nhìn thấy Bạch Tình Đình đang tức hồng hộc, Chu Hân Mính vội hỏi:



- Tình Đình, sao thế? Có phải tên tiểu tử đó lại làm cậu giận rồi đúng không?



- Cậu đi hỏi hắn ấy!



Bạch Tình Đình nói xong đi qua bên người Chu Hân Mính. Chu Hân Mính sững sờ, cô do dự một lúc rồi quay người về phía phòng ngủ của Diệp Lăng Phi.



Diệp Lăng Phi lúc này đã mở cửa phòng, nhìn thấy Bạch Tình Đình đã bước đến trước cửa phòng ngủ, Diệp Lăng Phi thầm than không xong rồi, nhấc chân đuổi theo. Lúc Chu Hân Mính còn chưa kịp chạy đến hỏi Diệp Lăng Phi rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì thì Diệp Lăng Phi đã giống như cơn gió chạy bay qua người Chu Hân Mính.



Tuy tốc độ của Diệp Lăng Phi rất nhanh nhưng vẫn còn chậm một bước, lúc Diệp Lăng Phi đến trước cửa phòng, Bạch Tình Đình đã dùng lực đóng cửa lại, tiếp theo là tiếng khóa cửa.



Diệp Lăng Phi đứng ngoài cửa nói:



- Tình Đình, em nghe anh giải thích đi.



- Em phải ngủ rồi, anh đừng có làm phiền em!



Giọng của Bạch Tình Đình từ bên trong vọng ra.



Diệp Lăng Phi giải thích nói:



- Mối quan hệ giữ anh với cô gái đó vốn không như em tưởng tượng đâu!



Cho dù Diệp Lăng Phi có thể nói thế nào đi nữa thì Bạch Tình Đình cũng không mở cửa, cuối cùng Diệp Lăng Phi cũng không còn cách nào nữa, đành buông lại một câu:



- Cô gái đó là Vu Tiêu Tiếu, em hỏi em họ của em là Điền Phong đi, nó biết chuyện cô gái đó là như thế nào.



Diệp Lăng Phi nói xong buồn bã đi về phòng ngủ của mình. Chu Hân Mính bước lên một bước chặn trước mặt Diệp Lăng Phi, thấp giọng hỏi:
Diệp Lăng Phi vốn định trực tiếp di thẳng vào Ký túc xá của Vu Tiêu Tiếu tìm gặp Vu Tiêu Tiếu, nhưng nghĩ đi nghĩ lại rồi thôi. Mình là một đại nam nhân, sao có thể trong đêm mà xông vào Ký túc xá nữ sinh chứ?



Diệp Lăng Phi gọi điện cho Điền Phong, vừa đổ chuông liền nghe thấy tiếng Điền Phong nói:



- Anh rể, anh rốt cuộc là bị làm sao vậy, lúc nãy chị họ còn gọi điện thoại qua hỏi thăm em chuyện giữa anh và Vu Tiêu Tiếu, em đã nói từ lâu rồi, tốt nhất anh đừng có đụng vào tiểu nha đầu đó, không có đụng vào được đâu. Lúc đầu, anh còn khích lệ em theo đuổi cô ta, bây giờ em đã hiểu rồi, em không dám đụng vào tiểu nha đầu này đâu.



Nghe Điền Phong nói vậy, Diệp Lăng Phi nhíu mày sầu não nói:



- Sao anh biết được. Đều là tiểu nha đầu chết tiệt đó giở trò, nói chuyện chơi game với anh, kết quả vừa đúng lúc chị họ cậu nhìn thấy. Cậu nói xem thử, tiểu nha đầu đó đã không làm động tác gửi cho anh nụ hôn gió trước mặt chị họ cậu, anh không hề có một chút quan hệ gì với cô ta cả, đã bị tiểu nha đầu này hại chết như vậy đó. Bây giờ anh có nhảy xuống kênh Như Lộc cũng không rửa sạch được.



Điền Phong bật cười một tràng sảng khoái hắn cười nói:



- Anh rể ơi là anh rể, lần này là anh chấp nhận hình phạt thôi, theo như em biết tính khí của chị họ em, anh về nhà đợi lên giương quỳ đi. À, em nhớ ra rồi, lúc nãy chị họ có hỏi em, em đã nói anh và cái cô Vu Tiêu Tiếu đó không có chút quan hệ gì cả, chỉ là cô gái đó nói chuyện quả thật hơi quá đáng, tất cả cũng vì anh rể đó, anh rể, anh đừng có bán đứng em đó nha, cho dù có chuyện với tiểu nha đầu đó cũng không được nói thật đó.



- Dẹp cậu đừng có nói bậy, anh và tiểu nha đầu đó có thể xảy ra chuyện gì chứ!



Diệp Lăng Phi nói.



- Em cảm thấy ngữ khí của Tình Đình thế nào, có còn đang tức giận không?



- Chẳng nghe thấy ngữ khí gì cả, có điều, chị họ nói có thời gian muốn gặp Vu Tiêu Tiếu còn bảo em giới thiệu nữa. Cho dù có muốn giấu cũng chẳng được nữa rồi.



Diệp Lăng Phi thở một hơi lạnh ngắt, không biết Bạch Tình Đình muốn gặp Vu Tiêu Tiếu có dự tính gì không. Có điều, chuyện đã đến nước này rồi, Diệp Lăng Phi thật không đoán ra được tâm tư của Bạch Tình Đình, hắn nói:



- Điền Phong, cậu giúp anh nghe ngóng thử xem, tiêu nha đầu này giờ đang núp ở đâu, anh gọi cho cô ta mà cô ta không nghe máy. Cậu giúp anh hỏi thử, nếu có trong Ký túc Xá, thì lừa cô ta ra đây, anh phải dạy cho tiểu nha đầu này một bài học, suýt chút nữa làm anh tức hộc máu rồi.



- Anh rể, anh đừng có gây ra án mạng đó, nếu như vậy, em cũng là đồng mưu.



Điền Phong nói.



- Ừm, em cũng chỉ giúp anh hỏi Hứa Duy xem thử, cô ấy chắc ở bên Vu Tiêu Tiếu.



Sau thi Điền Phong nhận lời thì cúp máy, không lâu sau Điền Phong lại gọi qua, nói cho Diệp Lăng Phi biết hiện giờ Vu Tiêu Tiếu không có ở trong Ký túc xá, mà là đang ở trong quán net Tiêu Dao ở cổng trường.



Diệp Lăng Phi vừa biết quán net Tiêu Dao đó, hắn lái xe đến trước cổng quán nét Tiêu Dao, bước xuống xe rồi đi thẳng vào quán net, trong đại sảnh tầng một không hề nhìn thấy Vu Tiêu Tiếu, thế là Diệp Lăng Phi đến lầu hai. Lầu hai là các gian phòng, Diệp Lăng Phi vừa lên lầu hai liền thấy trong gian phòng sát cạnh cửa, Vu Tiêu Tiếu và Hứa Duy ngồi trong đó chơi game.