Đô Thị Tàng Kiều
Chương 523 : Chết cũng không chịu thua
Ngày đăng: 10:55 18/04/20
Diệp Lăng Phi vừa xuất hiện ở lầu hai của quán net, Vu Tiêu Tiếu liền nhìn thấy Diệp Lăng Phi, cô giật cả mình dựa sát vào sau lưng Hứa Duy.
Hứa Duy đang chơi hay, đột nhiên thấy Vu Tiêu Tiếu như vậy, cô thắc mắc hỏi:
- Tiêu Tiếu, sao thế?
Vu Tiêu Tiếu ra hiệu cho Hứa Duy đừng có nói, nhưng lúc này đã muộn rồi, nhìn thấy Diệp Lăng Phi đi qua trước mặt hai người.
Sắc mặt không vui hiện trên khuôn mặt Diệp Lăng Phi, nhìn Vu Tiêu Tiếu nói:
- Tiếu Tiếu tôi tìm cô có việc.
- A, tôi… tôi rất bận, tôi không có thời gian, sư phụ, để lần sau đi.
Vu Tiêu Tiếu nấp nấp nói.
- Tôi và Hứa Duy lập tức phải trở về trường rồi, ừm, Ký túc xá sắp đóng cửa rồi, chúng tôi phải về đây.
Hứa Duy kỳ lạ hỏi:
- Tiêu Tiếu không phải cậu nói chúng ta chơi thâu đêm không về Ký túc xá sao, sao bây giờ lại đòi về Ký túc xá, thật là kỳ quặc.
Diệp Lăng Phi cũng không nói nhiều, đến bên cạnh Vu Tiêu Tiếu lấy tay kéo Vu Tiêu Tiếu đi. Hai tay Vu Tiêu Tiếu nắm chặt lấy tay của Hứa Duy, miệng nói:
- Hứa Duy, mau cứu mình, mình không thể đi cùng anh ta, mau cứu mình.
Hứa Duy bị làm cho tối tăm mặt mũi, thắc mắc hỏi:
- Chuyện gì thế hả, mình bị hai người làm cho hồ đồ cả lên nè.
- Cô hỏi cô ta ấy!
Diệp Lăng Phi buông tay ra đứng bên cạnh Hứa Duy và Vu Tiêu Tiếu, nhìn Vu Tiêu Tiếu.
Vu Tiêu Tiếu ấp a ấp úng nói:
Diệp Lăng Phi bên này định bỏ qua nhưng Vu Tiêu Tiếu bên kia lại không chịu làm thế. Cô vốn định ngồi dậy liền cảm giác đau nhói. Vu Tiêu Tiếu lại bò lên đùi Diệp Lăng Phi, há rộng miệng cắn vào đùi Diệp Lăng Phi một cái, nói:
- Tôi lớn như vậy rồi còn chưa ai dám đánh mông của tôi, người chiếm tiện nghi của tôi đủ rồi đấy, định bỏ qua như vậy à, đừng có hòng.
- Vậy cô định tính thế nào?
Diệp Lăng Phi sau khi đánh Vu Tiêu Tiếu thì hắn cũng đã nguôi giận, nhìn bộ dạng uất ức của Vu Tiêu Tiếu, hắn bật cười. Nhìn thấy lưng của Vu Tiêu Tiếu dựa vào mình ở ghế sau, hắn cười xấu xa nói:
- Tôi cần cho cô biết, tôi cũng là một người đàn ông bình thường. Đừng có luôn tự cho rằng tôi không có hứng thú với con gái, thế nào biết sự lợi hại của tôi rồi chứ?
- Sư phụ, tôi sẽ nhớ món nợ ngày hôm nay, người hãy đợi đấy, tôi nhất định sẽ trả thù người.
Vu Tiêu Tiếu chùi nước mắt trên khóe mắt, mở cửa xe bước xuống.
Diệp Lăng Phi cũng xuống xe, cười haha nói:
- Được thôi, tôi sẽ đợi cô, xem cô có thể giở trò gì nữa đây.
Lúc này Hứa Duy cũng quan tâm hỏi:
- Tiếu Tiếu cậu không sao chứ?
- Mình không sao, tụi mình về ký túc xá đi.
Vu Tiêu Tiếu quay người đi về hướng Ký túc xá.
Hứa Duy đuổi theo Vu Tiêu Tiếu, nhìn mặt Vu Tiêu Tiếu hỏi:
- Tiêu Tiếu, cậu thật không sao chứ?
Vu Tiêu Tiếu khẽ quay đầu lại nhìn thấy Diệp Lăng Phi đã lái xe rời khỏi, cô mới nghiến răng nói
- Cậu cứ thử xem, bị sư phụ mình đánh mấy chục cái, sao à không có sao được chứ. Mình thấy cái mông trắng nõn nà của mình bị đánh đến đỏ như gấc rồi, sư phụ mình quả thật quá đáng rồi, không biết người ta là con gái à, sao mà xuống tay mạnh như thế chứ, có điều, mình cũng không thiệt thòi gì, chí ít cũng cắn được sư phụ mấy cái, đảm bảo trên người hắn còn vết cắn, hắc hắc, nếu như hắn về nhà bị bà xã nhìn thấy, bà xã hắn không giáo huấn hắn một trận ra trò à. Hừ, ai bảo hắn dám đánh mình, mình sẽ cho cậu xem trò hay
Hứa Duy lại cứng đơ lưỡi, cô quả thật không hiểu nỏi rốt cuộc trong lòng Vu Tiêu Tiếu đang nghĩ gì nữa. Có thể ngay cả Vu Tiêu Tiếu cũng không biết mình giờ đang có tâm lý gì nữa, sau khi bị một người đàn ông đánh mông của cô xong tâm lý cô vốn không phải xấu hổ mà là nghĩ đến người đàn ông này sẽ nhận được sự trừng phạt như thế nào, hơn nữa cô còn có chút vui nữa, vì cô nhìn thấy được người đàn ông này đã phải bó tay với cô mà cô hiện rõ tâm trạng rất là vui vẻ.