Đô Thị Tàng Kiều
Chương 536 : Ngồi xe Bus rất nguy hiểm
Ngày đăng: 10:55 18/04/20
Cứ vào sáng thứ hai hàng tuần là đường trong thành phố lại bị kẹt xe. Chuyện này đã trở thành chuyện xưa như trái đất rồi. Những chiếc xe bus nhét đầy người là người. Nếu như xe có xảy ra hỏa hoạn thì những vị khách trên xe này khó mà chạy thoát được.
Xe của Diệp Lăng Phi dừng ngay trước cửa khác của Biệt thự cạnh quảng trường Hải Tinh. Hắn đang đợi Đường Hiểu Uyển đi ra từ biệt thự. Chuyện tối qua vẫn chưa có kết quả cuối cùng. Diệp Lăng Phi không nghĩ rằng mọi chuyện thực sự kết thúc đơn giản như vậy. Diệp Lăng Phi gọi điện cho Dã Thú. Dặn dò Dã Thú và Dã Lang hai ngày này nên sống đoàng hoàng chút, không được ra ngoài gây chuyện, ở thành phố Vọng Hải không giống với ở nước ngoài, có những điều cần phải tuân thủ chặt chẽ, ví như pháp luật.
Dã Lang và Dã Thú liên mồm vâng vâng đồng ý. Diệp Lăng Phi nhân tiện hỏi Dã Thú chuyện buôn bán vũ khí kia thế nào. Dã Thú nói với Diệp Lăng Phi hai ngày tới Phi Hồ sẽ gửi cho hắn phiếu thanh toán tiền. Đợi khi nào hắn nhận được sẽ lập tức đưa cho Diêp Lăng Phi.
Diệp Lăng Phi lúc này mới yên tâm. Hắn vừa cúp máy thì thấy Đường Hiểu Uyển từ biệt thự đi ra. Vừa mở cửa, Đường Hiểu Uyển liền mang theo một trận gió nóng vào trong xe.
Diệp Lăng Phi chỉnh điều hòa xuống thấp một chút. Đưa tay nhéo mũi Đường Hiểu Uyển, cười nói:
- Hiểu Uyển, em ngủ có ngon không?
- Em ngủ rất ngon!
Đường Hiểu Uyển làm điệu muốn cắn Diệp Lăng Phi một cái, sau đó, cô cười ngọt ngào nói:
- Diệp đại ca, tối hôm trước mấy giờ anh về thế, sao em chằng biết gì vậy!
- Anh đi vào khoảng hơn bốn giờ sáng thì phải. Lúc đó anh cũng không nhớ rõ lắm.
Diệp Lăng Phi khởi động xe, vừa lái xe vừa nói:
- Hiểu Uyển, tư thế ngủ của em tối qua thực sự không giống thiếu nữ khuê các tẹo nào.
- Em thì thế nào hả?
Đường Hiểu Uyển làm nũng, chu miệng nói:
- Diệp đại ca, anh thử nói xem!
- Chỉ có em mới thích chu miệng như thế thôi. Ngủ mà giãy quá à!
Diệp Lăng Phi nhếch mép cười đầy ẩn ý nói:
- Tối hôm đó em chiếm hết chỗ ngủ hại anh chẳng còn chồ nào đề nằm cả. À, còn nữa, ban đêm em thích liếm môi, kết quả toàn liếm phải môi anh, Hiểu Uyển, nếu em thích hôn anh thì cứ nói thẳng ra, anh sẽ không từ chối tụ hôn ngọt ngào của người đẹp đâu.
Đường Hiểu Uyển nghe tới đây thì đỏ bừng mặt lên, nói:
- Diệp đại ca, anh nói xạo. Không thèm nói chuyện vói anh nữa.
Trông bộ dạng đáng yêu rung động lòng người của Đường Hiểu Uyển. Diệp Lăng Phi nhịn không được lại đưa tay ra nhéo nhéo mũi Đường Hiểu Uyển. Lúc này mới cười hì hì nói:
- Vì sự an toàn của nhưng cô gái khác, em quyết định hy sinh thân mình. Để xem Diệp đại ca nguy hiểm tới mức nào.
Quả là một sự quyến rũ đầy táo bạo. Diệp Lăng Phi khẽ thở dài, nói:
- Anh nhận thua rồi, em nói đi. Rốt cuộc là có chuyện gì nào?
- Chuyện tốt. Tuyệt đối là chuyện tốt!
Trịnh Khả Nhạc dựa vào người Diệp Lăng Phi. Cô không có ý muốn rời ra, mở miệng nói:
- Diệp đại ca, anh có muốn kiếm tiền không?
- Kiếm tiền?
Diệp Lăng Phi giật mình, trong lòng lại nghĩ: "Tiền anh tiêu còn chưa hết thì kiếm tiền làm gì nữa chứ!". Nhưng hắn vẫn cố tình giả bộ rất hưng phấn nói:
- Em nói thử xem nào.
- Em vừa mới quen một người làm trong công ty chứng khoán. Anh ta nói sẽ cung cấp thông tin trong nguồn cho em. Đảm bảo có thể kiếm tiền nhẹ nhàng mà không bao giờ sợ lộ.
Diệp Lăng Phi cười nói:
- Anh không tin trên đời lại có chuyện tốt như thế. Khả Nhạc, em bị người khác lừa rồi.
- Anh yên tâm đi, sao lừa nổi em được. Anh ta là một người bạn trên mạng của em. Sau khi gặp mặt em xong, anh ta liền bắt đầu tán em luôn.
Trịnh Khả Nhạc nói.
- Ban đầu em cũng muốn trêu anh ta. Anh biết một mình thì chán chết được. Thế nên em liền trêu anh ta. Gặp mặt anh ta vài lần. Nói thật, anh ta lớn lên rất khổ sở, cực kỳ khổ sở.
- Thế mà em còn tin hắn ta.
Diệp Lăng Phi lắc đầu nói.
- Anh không có hứng thú với mấy món này.
- Diệp đại ca, thế anh cho em mượn hai mươi vạn. Em bảo đảm trong thời gian ngắn sẽ trả lại anh cả gốc lẫn lãi. Anh thấy thế nào?
Trịnh Khả Nhạc nói.