Đô Thị Tàng Kiều
Chương 546 : Món quà sinh nhật quý giá nhất!
Ngày đăng: 10:55 18/04/20
Đường Hiểu Uyển hưng phấn đến độ rơi nước mắt, nàng ở trong phòng che mặt khóc, không thể tin được những gì ở đây là thật sự. Đường Hiểu Uyển kích động chạy đến trước mặt Diệp Lăng Phi, hai tay ôm cổ Diệp Lăng Phi, chủ động đưa đôi môi tới. Hai tay Diệp Lăng Phi ôm lấy Đường Hiểu Uyển, trao cho nàng một nụ hôn. Nụ hôn nóng bỏng vừa qua đi, Đường Hiểu Uyển nhìn thật kĩ gương mặt của Diệp Lăng Phi, ôn nhu nói:
- Diệp đại ca, cám ơn anh, đây là lễ vật quý giá nhất mà em từng nhận được, cả đời này em sẽ không bao giờ quên.
Nói xong, Đường Hiểu Uyển lại chủ động hôn Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi ôm Đường Hiểu Uyển đi tới giường, hắn đặt nàng lên giường rồi cũng ngồi xuống bên cạnh. Gương mặt của Đường Hiểu Uyển đỏ ửng, hạnh phúc không nói lên lời. Diệp Lăng Phi ôm Đường Hiểu Uyển ngồi lên chân mình, nhìn đôi mắt xinh đẹp của Đường Hiểu Uyển, nói:
- Hiểu Uyển, chúc em sinh nhật vui vẻ!
Đường Hiểu Uyển dùng sức cắn môi, hai tay nàng lại ôm cổ Diệp Lăng Phi, hơi ngẩng đầu, đôi môi ghé tới bên tai Diệp Lăng Phi, nói nhỏ:
- Diệp đại ca, em rất yêu anh!
Diệp Lăng Phi cúi đầu xuống, ôm Đường Hiểu Uyển đặt ở trên giường rồi hôn nàng. Đường Hiểu Uyển nhắm chặt hai mắt, ôm chặt cổ Diệp Lăng Phi, trong lòng vẫn bình tĩnh khi Diệp Lăng Phi hôn. Cô bé này vẫn luôn thích Diệp Lăng Phi, nếu như Diệp Lăng Phi muốn ‘ăn’ nàng, Đường Hiểu Uyển từ lâu đã không còn là xử nữ nữa rồi. Nhưng giờ phút này, trong lòng Đường Hiểu Uyển đã có chuẩn bị, nàng muốn đem lần đầu tiên trân quý nhất của mình dâng hiến cho Diệp Lăng Phi. Sau khi bị Diệp Lăng Phi hôn, mặt Đường Hiểu Uyển đỏ như ráng chiều, bộ ngực sữa cao vút phập phồng. Diệp Lăng Phi ngồi dậy, nhẹ nhàng vòng tay ra phía sau lưng kéo khóa chếc váy liền áo của Đường Hiểu Uyển. Đường Hiểu Uyển đưa lưng về phía Diệp Lăng Phi, nằm ở trên giường, hai cánh tay nhỏ bé nõn nà nắm chặt tấm đệm. Diệp Lăng Phi từ từ kéo chiếc váy liền áo của Đường Hiểu Uyển đến bên hông, lộ ra tấm thân ngọc ngà chỉ còn một chiếc áo lót màu trắng. Bàn tay to lớn của Diệp Lăng Phi nhẹ nhàng vuốt ve da thịt mịn màng như trẻ em của Đường Hiểu Uyển, rồi từ từ mò tới móc khóa chiếc áo lót của Đường Hiểu Uyển. Hai đầu ngón tay búng nhẹ nhàng,chiếc áo lót của Đường Hiểu Uyển đã bị cởi ra, cả tấm lưng trần trắng muốt hiện ra trước mắt Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi nuốt từng ngụm nước bọt, hắn đè nén dục hỏa trong lòng, từ từ cởi quần của Đường Hiểu Uyển xuống rồi ném xuống đất. Thân thể của Đường Hiểu Uyển theo bản năng co rụt lại, cặp mông trắng hơi nhếch lên. Chiếc quần lót của Đường Hiểu Uyển vẫn nằm lại trên cặp mông tuyết trắng mềm mại, khi bàn tay của Diệp Lăng Phi lần mò tới mông của Đường Hiểu Uyển, thân thể Đường Hiểu Uyển khẽ run lên, lộ ra vẻ khẩn trương, kích động. Diệp Lăng Phi không vội vã cởi nốt bộ đồ duy nhất còn lại trên người Đường Hiểu Uyển mà ôm lấy thân thể tuyệt mỹ đã gần như khỏa thân, nhìn sâu vào đôi mắt nàng, nói:
- Hiểu Uyển, em thật đáng yêu!
Lửa tình càng thêm nóng bỏng. Đường Hiểu Uyển nghe được lời ca ngợi của Diệp Lăng Phi, sắc mặt càng thêm ửng hồng, cái miệng anh đào nhỏ nhắn khẽ mở ra, nói:
- Diệp đại ca, Hiểu Uyển chỉ thích Diệp đại ca, cả đời chỉ yêu Diệp đại ca!
- Nhưng mà anh đã kết hôn, Hiểu Uyển, em không thấy mình rất ngốc sao?
Diệp Lăng Phi đặt tay phải lên mông Đường Hiểu Uyển nói:
- Chẳng lẽ em không suy nghĩ chuyện anh đã kết hôn sao?
- Em chỉ thích mình Diệp đại ca!
- Sao thế, chẳng lẽ anh có vấn đề gì à?
- Cả đêm qua anh không về nhà, thành thật khai báo đi, anh ở đâu vậy?
Chu Hân Mính dùng giọng thẩm vấn phạm nhân hỏi.
- Anh uống rượu cùng bọn Dã Lang thôi, uống muộn quá nên không về nhà nữa!
Diệp Lăng Phi ba xạo,
- Nếu không tin em gọi cho Dã Lang để hắn xác minh!
- Thôi được, cái này không cần thiết!
Chu Hân Mính đưa tay lau mặt Diệp Lăng Phi, nói:
- Lần sau nếu anh muốn nói dối, ít nhất phải có cái cớ gì hợp lí một tí. Nhìn lại mặt anh xem, vẫn còn vết son môi đó, có bằng chứng này, anh có nhận tội anh đã hôn cô gái khác không?
- Không thể nào!
Diệp Lăng Phi vội vàng soi gương, vừa nhìn quả thật có thể nhận ra dấu môi hơi nhạt. Hắn có chút mất tự nhiên nói:
- Không có gì... không có gì, chỉ là... chỉ là tiểu tử Dã Thú kia tìm tiểu thư bồi uống rượu.
Chu Hân Mính cười lạnh nói:
- Này Diệp Lăng Phi, anh lúc nào bắt đầu lắp bắp như thế, trong ấn tượng của em, những cô gái bên cạnh anh cũng không ít, sao lại để ý đến những tiểu thư kia được. Hừ, anh đừng có xạo em nữa, em biết thừa là hôm qua anh đã qua đêm với cô gái khác!