Đô Thị Tàng Kiều

Chương 547 : Ta chán trò chơi này rồi!

Ngày đăng: 10:55 18/04/20


Diệp Lăng Phi nghe xong câu nói của Chu Hân Mính, trong lòng âm thầm kinh hãi. Hắn không biết tại sao Chu Hân Mính lại biết ngày hôm qua mình ở cùng Đường Hiểu Uyển. Tuy nhiên sắc mặt Diệp Lăng Phi không hề thay đổi, giả bộ hồ đồ nói:



- Hân Mính, em nói cái gì anh không hiểu?



Chu Hân Mính thấy Diệp Lăng Phi tỏ vẻ có chết cũng không thừa nhận cười lạnh nói:



- Anh đừng có ba xạo nữa. Dù sao thì em cũng mặc kệ, cứ kể cho Tình Đình biết. Lúc đó mình anh tự nghĩ biện pháp giải thích với cô ấy đi.



Nói xong. Chu Hân Mính đẩy cửa, xuống xe. Diệp Lăng Phi thấy tình thế này thầm kêu không ổn, vội vàng xuống xe. Khi Chu Hân Mính đi đến cạnh chiếc xe của nàng, Diệp Lăng Phi ngăn lại, cười nói:



- Hân Mính, em nói rõ cho anh làm sao mà em lại biết được chuyện này?



- Đấy là chuyện của em, không nói cho anh được, chỉ cần biết, em biết rõ chuyện này. Một mình anh tự nghĩ cách giải thích với Bạch Tình Đình đi!



Chu Hân Mính đẩy Diệp Lăng Phi ra, mở cửa. Vừa định lên xe Diệp Lăng Phi đã kéo tay nàng lại Chu Hân Mính. Diệp Lăng Phi nói:



- Hân Mính, anh biết em tốt với anh nhất, em cũng không muốn anh và Tình Đình cãi nhau mà. Anh biết lần này là không đúng, nhưng anh thật sự rất yêu Tình Đình!



Chu Hân Mính xoay người lại. Nhìn bộ dạng Diệp Lăng Phi. Thở dài nói:



- Được rồi, em nói cho anh biết vậy. Thật ra thì là tối hôm qua Tiểu Triệu nhìn thấy anh đi mua đồ cùng một cô bé, Tiểu Triệu đã nói chuyện này với em. Em thấy anh đêm hôm qua không về nhà, đừng quên em là cảnh sát, kĩ thuật điều tra cũng không kém. Về phần Tình Đình thì em cũng không biết cô ấy có biết anh đêm qua không về hay không.



Diệp Lăng Phi vừa nghe như vậy, thở phào nhẹ nhỏm, ôm Chu Hân Mính, hôn nàng một cái, nói:



- Hân Mính, vẫn là em đối tốt với anh nhất!



- Thôi, thôi, anh tự suy nghĩ đi, đừng gây ra quá nhiều phiền toái nữa!



Chu Hân Mính định nói gì thêm nhưng rồi lại nuốt xuống, khẽ thở dài nói:



- Em phải đi làm đây!



- Ừ, Hân Mính, đi đường cẩn thận!



Diệp Lăng Phi trong lòng thoải mái, nhìn Chu Hân Mính lái xe đi khuất mới lái xe về biệt thự.



Tiền Thường Nam không thể tin được con hắn ở trong bệnh viện đã phát điên. Khi hắn cùng vợ chạy tới trong bệnh viện, Tiền Tiêu ở trong phòng bệnh đang lải nhải:



- Đan Đan, đừng giết ta, Đan Đan, đừng giết ta....



Tiền Thường Nam chỉ có một người con trai duy nhất, thấy đứa con bảo bối bị điên, trong lòng Tiền Thường Nam cực kì bi thống. Lúc ấy hắn đã nổi trận lôi đình, đòi gặp viện trưởng, nhất định phải đòi một cái công đạo cho con mình, tại sao con mình ở bệnh viện lại đột nhiên phát điên, Tiền Thường Nam muốn bệnh viện phải cho hắn một câu trả lời thỏa đáng. Trong lúc Tiền Thường Nam đang nổi xung trong bệnh viện thì ở tập đoàn Tân Á, Diệp Lăng Phi đang nhàn nhã ngồi trong phòng làm việc, vừa uống cà phê vừa nói chuyện. Người đang đàm thoại với hắn hiển nhiên không thể là người bình thường, chính là cố vấn do công ty Mona An cử đến - John David. Mấy ngày nay, John David vẫn tiếp tục chuẩn bị các khâu cho công cuộc cải cách ở tập đoàn Tân Á. Mục đích của Diệp Lăng Phi trong cuộc nói chuyện này chỉ có một đó là muốn biết tiến độ công việc của John David, muốn biết bao giờ việc cải cách mà John David đã thảo luận với mình sẽ bắt đầu.



- Diệp, tôi cho là vấn đề của tập đoàn Tân Á rất lớn, không chỉ ở riêng lẻ một vài bộ phận mà có thể sẽ phải chỉnh đốn lại cả tập đoàn.



John David đem báo cáo của mình đặt trước mặt Diệp Lăng Phi, nói tiếp:



- Dựa theo điều tra của tôi, hình thức tổ chức của tập đoàn Tân Á rất có vấn đề. Năng lực thi hành rất kém, đó là một phương diện. Mặt khác, các nhà máy sản xuất của tập đoàn sản xuất không độc lập, không thể hoàn thành những công việc khối lượng lớn. Mấy nhà máy sản xuất của tập đoàn cũng có nhiều vấn đề, trong đó nghiêm trọng nhất là sức sản xuất kém, hiệu suất làm việc cũng không cao, đa số công nhân, nhân viên làm những việc lặp đi lặp lại. Như thế không chỉ lãng phí tài nguyên, nhiều khi cần làm thêm giờ. Theo cái nhìn của tôi, sức sản xuất của tập đoàn Tân Á càng ngày càng thấp, như vậy tập đoàn sẽ không có động lực phát triển.



Diệp Lăng Phi nghe John David nói cũng gật đầu, cười nói:
Trương Lộ Tuyết gật đầu. Nàng bắt đầu bị những lời nói của Diệp Lăng Phi của hấp dẫn, muốn biết mục đích thực sự của Diệp Lăng Phi là cái gì. Thậm chí Trương Lộ Tuyết cũng quên luôn chuyện vừa rồi Diệp Lăng Phi đã sờ mó đùi nàng. Trương Lộ Tuyết nói:



- Giá cổ phiếu của tập đoàn Tân Á đang giảm xuống, mặc dù biên độ giảm nhỏ, nhưng nếu đối phương không ngừng bán tháo cổ phiếu của tập đoàn Tân Á, rất có thể đến khi phiên giao dịch hôm nay đóng cửa, cổ phiếu của tập đoàn Tân Á sẽ giảm nhiều điểm.



- Đây chính là mấu chốt của vấn đề. Cho dù cô không ban bố kế hoạch cải cách, giá cổ phiếu của tập đoàn Tân Á cũng sẽ giảm điểm. Có thể nói sau khi cha cô bị tai nạn giao thông, các nhà đầu tư đã mất đi lòng tin với tập đoàn Tân Á. Cho dù tôi mời John David tới, tình huống cũng không khả quan hơn.



Diệp Lăng Phi nói.



- Dĩ nhiên, đây không phải là trọng điểm. Trọng điểm nằm ở tên Tiền Thường Nam. Tôi cho rằng mục đích thực sự của hắn là làm cổ phiếu của tập đoàn Tân Á biến thành mớ giấy lộn, sau đó lại mua vào với số lượng lớn, đạt được mục đích nắm đa số cổ phần của tập đoàn Tân Á. Dĩ nhiên. Hắn làm như vậy cũng có thể quay vòng vốn từ thị trường cổ phiếu, có thể nói là nhất cử lưỡng tiện. Tôi cho răng Tiền Thường Nam nắm trong tay nhiều tin tức bất lợi với tập đoàn Tân Á. Vào thời điểm thích hợp, hắn sẽ tung những tin này ra ngoài. Chúng ta không có cách nào ngăn cản chuyện như vậy phát sinh, vì vậy việc chúng ta có thể làm là tạo ra cho Tiền Thường Nam một cơ hội như vậy để cho hắn thấy đây là thời cơ tốt mà không biết đây chính là một cái bẫy khiến hắn hoàn toàn mất trắng mà chăng thu lại được gì.



Trương Lộ Tuyết vẫn nghe Diệp Lăng Phi nói chuyện, nàng cau mày, cố gắng tiêu hóa những câu nói của Diệp Lăng Phi. Sau khi Diệp Lăng Phi nói xong, Trương Lộ Tuyết hỏi:



- Anh nói Tiền Thường Nam sẽ rất nhanh chóng tung ra những tin tức bất lợi với tập đoàn Tân Á, như vậy sẽ làm cho cổ phiếu của tập đoàn Tân Á sụt giá, mà hắn cũng sẽ nhân cơ hội bán tháo cổ phiếu trong tay mình, tới một mức độ nào đó hắn sẽ thu mua cổ phiếu của tập đoàn với giá thấp?



- Trên lý thuyết thì là như vậy!



Diệp Lăng Phi gật đầu, đồng ý với ý kiến của Trương Lộ Tuyết.



- Chẳng qua là còn có một chuyện nhỏ nữa. Đó là khi nào thì Tiền Thường Nam bắt đầu hành động.Xem xét tình huống bây giờ, Tiền Thường Nam có lẽ muốn đem cổ phiếu trong tay hắn bán với giá cao để đổi lấy tài chính. Nếu như chờ hắn tích lũy đủ tài chính, khi đó chúng ta hành động thì đã muộn. Hiện tại tôi muốn khiến Tiền Thường Nam cho rằng thời cơ đã đến. Hắn sẽ vội vã huy động tài chính còn chúng ta có thể có đầy đủ thời gian để phản kích. Đó là nguyên nhân thứ nhất. Còn nguyên nhân khác...



Diệp Lăng Phi nói tới chỗ này, bỗng nhiên nói với Trương Lộ Tuyết:



- Lộ Tuyết, tôi hơi khát, lấy cho tôi một chén nước.



Trương Lộ Tuyết gấp gáp muốn biết Diệp Lăng Phi nói nguyên nhân khác là cái gì, bao nhiêu tức giận lúc trước đối với Diệp Lăng Phi đều quên sạch, vội vàng đứng dậy rót một chén nước cho Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi uống một ngụm nước sau đó lau miệng, tiếp tục nói:



- Nguyên nhân khác chính là ở nội bộ tập đoàn. Nếu như chúng ta cứ để như vậy sẽ tạo thành khủng hoảng tâm lí trong lòng công nhân viên. Loại tâm lí này thật sự không tốt, rất dễ dàng khiến tập đoàn Tân Á chảy máu nhân tài. Cho nên, chúng ta phảilập tức hành động, ít nhất là làm cho mọi người biết tập đoàn chúng ta đang cải cách, để họ không đoán đoán già đoán non nữa, đạt được mục đích ổn định nhân tâm.



Diệp Lăng Phi nói chuyện Trương Lộ Tuyết cũng nghe rõ ràng. Giờ phút này, ấn tượng về Diệp Lăng Phi ở trong lòng nàng không còn là hình tượng một tên lưu manh. Trương Lộ Tuyết bắt đầu đánh giá người đàn ông này một lần nữa.



- Vậy anh cho rằng bây giờ tôi nên làm gì?



Trương Lộ Tuyết nghiêng người về phía trước, chăm chú nhìn Diệp Lăng Phi. Tư thế của Trương Lộ Tuyết biểu lộ, từ bây giờ trong lòng nàng đã chấp nhận Diệp Lăng Phi làm người lãnh đạo, muốn hắn nói nàng phải làm gì.



- Rất đơn giản, chiều nay mở cuộc họp cổ đông, cứ làm theo John David là được.



Diệp Lăng Phi nói.



- Tôi đã an bài xong xuôi mọi việc, cô có thể yên tâm, tôi cũng không muốn thấy tiền của mình giảm bớt đi đâu.



Trương Lộ Tuyết gật đầu, không tranh luận cùng Diệp Lăng Phi mà đứng dậy, nói:



- Tôi lập tức đi chuẩn bị cho cuộc họp chiều nay.



- Ừ, cô đi đi! Diệp Lăng Phi khoát tay nói. Nhìn Trương Lộ Tuyết rời phòng làm việc của mình, Diệp Lăng Phi đứng lên, đi tới cửa sổ, nhìn về những căn nhà cao tầng phía đối diện, trong miệng lẩm bẩm:



- Tiền Thường Nam, chuyện giữa hai chúng ta cũng nên chấm dứt thôi, ta chán cái trò chơi này rồi, thật buồn quá, bây giờ ngươi chỉ là một con tốt vô dụng mà thôi