Đô Thị Tàng Kiều
Chương 564 : Từ chức tập thể!
Ngày đăng: 10:55 18/04/20
Câu nói này của Diệp Lăng Phi khiến các vị cổ đồng kia cứng họng, chẳng còn biết nói gì cả. Chi đành ngoan ngoãn ngồi nghe. Thời buổi này có tiền là trên hết, ai có tiền, kẻ đó là ông lớn.
Diệp Lăng Phi lại là đại cổ đông lớn nắm tới 55% cổ phần, nên hắn có quyền phát ngôn lớn nhất ở đây, mà quan trọng nhất ở đây là hắn có tiền, nếu các vị cố đông ở đây muốn rút cổ phần, được thôi, hắn sẽ mua hết, thử hỏi các vị cổ đông tèm nhem ở đây ai có tính quyết đoán như vậy. Bình thường bọn họ đều cho rằng mình là người gì gì đó có tiền, là dân thượng lưu. Ai ai cũng đã qua nửa đời người, nghĩ rằng mình đã có thanh danh. Nào ngờ ngồi trước mặt Diệp Lăng Phi - một thanh niên mới tầm ba mươi tuổi thì những kẻ gọi là có tiền kia chỉ là rơm rác, rơm rác thôi.
Đây chính là định luật của xã hội, tiền là trên hết, những ông già này giờ mới hiểu những hành động của Diệp Lăng Phi ở công ty. Trương Khiếu Thiên có thể mắt nhắm mắt mờ, làm lâu như vậy thì ra sự tình là thế này đây.
Diệp Lăng Phi thấy các vị cổ đông ngồi đây đều không nói gì cà. Liền quay đầu nói với Trương Lộ Tuyết:
- Tổng giám đốc Trương, cô đi xem xem có chuyện gì đi. Những nhân viên đó tự nhiên sao lại từ chức tập thể thế chứ.
Trương Lộ Tuyết lúc này mới thờ phào nhẹ nhõm, cô nghĩ rằng Diệp Lăng Phi nói như vậy thì mấy tên cổ đông tèm nhem kia sẽ tức giận, ai dè tất cả bọn họ lại yên như gà mắc thóc như thế này chứ.
Trương Lộ Tuyết gật gật đầu, nói:
- Các vị, cuộc họp Hội đồng cổ đông hôm nay tới đây thôi, để hôm khác chúng ta sẽ họp tiếp.
Nói xong, cô đứng dậy, vội vàng rời khỏi phòng họp.
Diệp Lăng Phi cũng bước ra ngoài cùng với Trương Lộ Tuyết. Ngay ở bên ngoài cửa phòng họp, Trịnh Khả Nhạc vẻ mặt lo lắng đứng đợi Trương Lộ Tuyết, thấy Trương Lộ Tuyết bước ra. Trịnh Khả Nhạc vội vàng nói:
- Vừa này Phó Tổng giám đốc Trần lại gọi điện tới, hình như nhân viên của bộ phận sản xuất, bộ phận thị trường và bộ phận lớn nhỏ khác đều muốn từ chức, hiện Phó Tổng giám đốc Trần đang khuyên can bọn họ. Hình như còn có người của mấy bộ phận khác đều phân tán hết cả. Không biết bọn họ nghe thông tin ở đâu rằng công ty sẽ cắt giảm đại đa phần người của các bộ phận đó. bọn họ rất kích động.
Trương Lộ Tuyết vừa nói với Trịnh Khả Nhạc vừa hỏi:
- Cứ coi là cắt mấy bộ phận này. Thế sao bọn họ lại phải từ chức tập thể chứ. Chẳng lẽ bọn họ là ngốc hay sao, làm ầm lên như thế thì có ý nghĩa gì chứ?
- Tôi cũng không biết!
Trịnh Khả Nhạc nói.
Trương Lộ Tuyết vội vàng tới phòng nhân sự. Vừa tới liền nhìn thấy tầng làm việc của phòng nhân sự nhét đầy đầy nhân viên của Tập đoàn Tân Á.
- Không làm nữa!
- Đúng, không làm nữa!
Có người lớn tiếng nói vọng lên, kết quả lập tức có người đưa đơn từ chức lên, nhưng cũng có người do dự đứng nguyên chờ suy nghĩ, hiển nhiên bọn họ nghe xong những lời lúc nãy của Diệp Lăng Phi thì trở nên do dự hẳn.
Rất nhanh, trên bàn của Diệp Lăng Phi đã chồng một đống đơn xin nghi việc. Diệp Lăng Phi lập tức cho người của phòng nhân sự bắt đầu xử lý. Toàn bộ đồng ỷ, Chu Tuấn và Tôn Hằng Viễn và mấy giám đốc bộ phận khác nữa đang do dự, không có động tĩnh gì.
Diệp Lăng Phi liếc nhìn mấy vị giám đốc một cái, cười lạnh nói:
- Đơn xin từ chức của các vị đâu!
- Giám đốc Diệp, chúng tôi muốn đàm phán cùng Tổng giám đốc Trương!
Tồn Hằng Viễn nói.
- Đàm phán cái con khi, ngươi không biết ông đây mới là đại cổ đông lớn nhất của Tập đoàn Tân Á sao, mấy tên giám đốc các người nghe cho kỹ đây, dù các người không từ chức thì các người cũng sẽ bị đuổi khỏi công ty, giờ ông đang thanh lý toàn bộ người của Tiền Thường Nam. Mấy người các ngươi chẳng phải là người của Tiền Thường Nam sao, hay, hay lắm, tôi thấy chuyện này chính là do các ngươi làm ra đúng không!
Diệp Lăng Phi nói xong, liền lớn giọng nói với các nhân viên:
- Những người ở đây có người đã nộp đơn xin từ chức, có người không nộp, giờ thì tới lúc tôi lên tiếng rồi chứ. Bất kể những ai ở lại sẽ được tăng 30% lương cơ bản, còn những người từ chức, tôi chỉ có thể nói các ngươi là những kẻ ngu ngốc, tôi không rõ các người từ chức khỏi Tập đoàn Tân Á thì có thể đi đâu, nhưng, tôi có thể rất rõ ràng nói với mọi người rằng, Tập đoàn Tân Á đang trong giai đoạn cải tổ, một khi cải tổ xong, tiền lương của mọi người sẽ được tăng gấp đôi, thậm chí là nhiều hơn. Tiền lương của các người sẽ cao hơn bất kể tập đoàn nào thuộc thành phố Vọng Hải này. À, còn một chuyện nữa tồi muốn nhắc nhở mọi người. Các vị nên bình tĩnh lại, nghĩ xem những lời này là do ai nói!
Diệp Lăng Phi nói xong, liền gọi Trương Lộ Tuyết và Trần Ngọc Đình bước ra ngoài.
Đợi mãi tới khi Diệp Lăng Phi. Trương Lộ Tuyết và Trần Ngọc Đình bước ra khỏi phòng nhân sự thì Chu Tuấn, Tôn Hằng Viễn... vẫn chưa khỏi ngỡ ngàng. Những chuyện này là do bọn họ tự bày ra, bọn họ nhận được chỉ thị của Tiền Thường Nam. Muốn kích động công nhân của tập đoàn về sự bất mãn với tập đoàn. Tốt nhất là làm càng lớn càng tốt, việc từ chức tập thể này chính là do bọn họ nghĩ ra. Trước tiên là tuyên truyền tin tức Tập đoàn Tân Á sẽ cắt giảm lượng lớn nhân công, sau đó tạo nên những bất mãn của nhân công với tập đoàn, lúc này, ba người bọn họ lại cố ý nói thông qua việc từ chức tập thể để đạt được lợi ích lớn nhất của tập đoàn như nhừng lợi ích kinh tế như tăng tiền lương hoặc không được cắt giảm nhân công...vân vân
Mấy người này làm như vậy một mặt là tốt cho họ một mặt là để ghi điểm đối với Tiền Thường Nam. Kết quả một số nhân công vốn đã không có năng lực rong tập đoàn..., tiền lương không cao. Như thế nhừng người đó cho rằng cơ hội đã tới. cái gọi là luật pháp theo số đông, thế nên bọn họ ở bên trong châm lửa quạt gió, dậy lên phong trào từ chức tập thể này.
Nhưng những người này lại tính toán chệch hết cả. Chẳng ai nghĩ rằng Diệp Lăng Phi sẽ làm như vậy.