Đô Thị Tàng Kiều

Chương 565 : Ông già sắp tới rồi

Ngày đăng: 10:55 18/04/20


Tâm trạng của phần lớn những người nộp đơn từ chức đều là số đông luồn thắng, theo họ, những lời vừa nãy của Diệp Lăng Phi chẳng qua chỉ là dọa nạt họ mà thôi, bọn họ chỉ hy vọng thông qua cách này có thể uy hiếp tập đoàn.



Dù sao hiện nay muốn tìm một công việc cũng không phải chuyện dễ, hơn nữa tiền lương và chế độ đãi ngộ của Tập đoàn Tân Á tuy không phải là cao nhất thành phố Vọng Hải nhưng nó cũng là khá hấp dẫn rồi.



Song những người này sau khi nộp đơn từ chức xong mới ngã ngửa, rằng tập đoàn thật sự đã đồng ý đơn từ chức của họ. Trong số đó cũng có người nộp đơn xin nghi việc chỉ do một chút bốc đồng, bĩnh tĩnh lại liền cảm thấy rất hối hận.



Diệp Lăng Phi, Trương Lộ Tuyết và Trần Ngọc Đình vào thang máy lên thẳng tầng mười hai, Trương Lộ Tuyết lúc nãy ở phòng nhân sự không nói. Song giờ cô mới trách móc nói:



- Diệp Lăng Phi, anh sao có thể làm thế được hả. Anh không biết những người đó là tài phúc của tập đoàn sao. Nếu để bọn họ nghi việc thì sau này tập đoàn sao có thể phát triển được?



Diệp Lăng Phi liếc nhìn Trần Ngọc Đình, cười hỏi:



- Phó Tổng giám đốc Trần, cô thấy thế nào?



Trần Ngọc Đình khẽ cau mày. mờ miệng nói:



- Chuyện này rất khó, có thể nói không dễ thực hiện được.



Trần Ngọc Đình lại liếc nhìn Diệp Lăng Phi. nói:



- Nhưng, tôi không đồng ý cách giải quyết của anh.



Bạ người đã bước trước cửa phòng làm việc của Trương Lộ Tuyết. Trương Lộ Tuyết đưa tay đầy cửa bước vào.



Diệp Lăng Phi bước tới trước cửa. nhường Trần Ngọc Đình vào trước rồi hắn mới vào.



Ba người ngồi trên ghế sofa. Trịnh Khả Nhạc pha cho mỗi người một cốc trà, sau đó liền lui ra ngoài.



Trương Lộ Tuyết cầm cốc trà lên. thờ dài một hơi. rồi lại nhìn Diệp Lăng Phi quờ trách nói:



- Nãy anh nói đơn giản thật đó. Nếu những nhân viên kia đều từ chức cả thì anh làm thế nào?



- Nhưng, bọn họ lại không từ chức cả, cô nói có đúng không?



Diệp Lăng Phi tỏ vẻ rất quả quyết nói:



- Thật ra, kết quả này đã nằm trong tầm tay của tôi rồi. Nếu tôi không nói như vậy thì mọi chuyện có thể sẽ càng nghiêm trọng hơn.




- Em đồng ý!



Bạch Tình Đình nghĩ cũng không thèm nghĩ, nói:



- Ai bảo ông xã của em lại tài giỏi như thế chứ?



Diệp Lăng Phi cười nói:



- Sao anh không thấy mình giỏi nhi?



- Ông xã, sự ưu tú của anh không thể hiện ra bên ngoài, mà là trong tâm cơ.



Bạch Tình Đình chân thành nói:



- Ai tiếp xúc với anh đều biết điều đó!



- Thôi, được rồi. Em còn nói nữa thì anh sẽ xấu hổ đó.



Diệp Lăng Phi cười nói:



- Anh sợ nhất là được em khen, có chút không quen đâu.



- Câu này của Diệp Lăng Phi vừa nói xong thì điện thoại reo lên. Diệp Lăng Phi cầm điện thoại thì nhìn thấy đó là điện thoại của lão già.



- Lão già, tôi sắp kết hôn rồi, quên không nói với lão. May mà lão gọi tới. Nhớ là thứ sáu này tới tham dự hôn lễ nhé.



Diệp Lăng Phi không hề khách sáo nói:



- Tồi muốn một món quà thật hậu hĩnh đó!



-Ha ha. Không vấn đề gì!



Lão già cười nói:



- Thứ năm tuần này ta tới thành phố Vọng Hải. Vừa vặn thứ 6 có thể tham gia hôn lễ của cậu!