Đô Thị Tàng Kiều

Chương 576 : Không cảm nhận được nhịp tim đang đập

Ngày đăng: 10:55 18/04/20


Bạch Tình Đình vừa hỏi cô gái ấy là ai, Diệp Lăng Phi liền mân mê hồi lâu trên ngực cô rồi mới cười nói:



- Cô ấy à? Nói ra bây giờ cũng dài dòng lắm, em muốn anh nói như thế nào?



- Nói như thế nào á, nói đơn giản một chút.



Bạch Tình Đình đáp.



- Tên cô ấy là Trương Tuyết Hàn, là bạn từ nhỏ của Vu Tiêu Tiếu.



Nói đến đây, hắn lại thở dài rồi mới nói tiếp:



- Mặc dù có tướng mạo rất xinh đẹp, nhưng thân thể của cô ấy không được khỏe mạnh, từ lúc mới lọt lòng đã mắc bệnh tim bẩm sinh, tóm lại sinh mệnh mong manh như búp bê sứ, lúc nào cũng có thể bị tan vỡ. Ông cô ấy là tư lệnh Trương Dược, cũng là thuộc hạ dưới quyền lão già, lần trước anh đến Bắc Kinh gặp lão già thì cũng gặp cả ông cô ấy. Ông cô ấy luôn mong anh có thể giúp cô ấy một tay nhưng việc này cũng chẳng có cách nào khác. Những người mắc căn bệnh này việc chữa trị không phải đơn giản ngày một ngày hai được.



Bạch Tình Đình vừa nhìn thấy Trương Tuyết Hàn, trong lòng đã thầm kinh ngạc về vẻ đẹp trong sáng thoát tục của cô, đồng thời cũng lo lắng về mối quan hệ của Diệp Lăng Phi với cô gái trẻ này. Nhưng giờ nghe Diệp Lăng Phi nói vậy, lại không khỏi thở dài thương xót.



Chu Hân Mính cũng cảm thấy cô gái ban nãy rất đáng thương, cô ngồi bên trái Diệp Lăng Phi, dịu dàng nói:



- Thật đáng tiếc, cô gái xinh đẹp nhường ấy mà lại mắc phải loại bệnh này.



- Có lẽ là như vậy, anh lúc nào cũng thấy cô ấy rất đáng thương.



Diệp Lăng Phi nói tiếp:



- Anh ở bên cô ấy nhiều cũng là vì thương cảm, những cô gái như vậy ai cũng thấy thương xót. Còn về chuyện khác, anh nghĩ bọn em không cần phải lo lắng, đến kết hôn cô ấy còn không thể thì làm sao có thể có quan hệ gì với anh được.



“Lo lắng chuyện khác”, Bạch Tình Đình bị Diệp Lăng Phi nói trúng tim đen thì mặt mũi đỏ như gấc chín, giơ tay kéo bàn tay đang “làm mưa làm gió” bên trong áo cô, nói:



- Anh mau bỏ tay ra.



Diệp Lăng Phi nào có dễ dàng rút lui, đang sảng khoái, thái độ của Bạch Tình Đình như vậy, càng làm hắn muốn mạnh tay hơn, ép Bạch Tình Đình nằm xuống giường.



Bạch Tình Đình thấy bàn tay hắn đang thuận thế luồn ra sau dò dẫm xuống dưới váy thì liền đặt tay lên người hắn, nói:


Diệp Lăng Phi cắn một miếng táo, đang nhai dở trong miệng thì nghe Bạch Tình Đình nói câu này, hắn ngừng lại nhìn dáng vẻ làm người ta mê đắm của vợ hắn mà thấy ấm áp trong lòng, hắn không nhịn được thốt lên:



- Bà xã à, có em ở bên cạnh là niềm hạnh phúc lớn nhất của anh.



Câu nói này của Diệp Lăng Phi làm Bạch Tình Đình thấy rất cảm động, cô không ngờ Diệp Lăng Phi bình thường ăn nói tùy tiện cẩu thả là vậy mà giờ lại biết nói những câu vô cùng ngọt ngào. Cô cũng cảm thấy rất ấm áp, nghĩ là vậy nhưng cô lại đáp:



- Đồ xấu xa, anh coi em là đứa trẻ lên ba hay sao mà tưởng nói ngon ngọt vài câu là em phải cảm động rớt nước mắt. Sau này anh ít ra ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt là được rồi, ai biết câu này của anh là thật hay giả.



- Bà xã à, anh xin thề anh nói thật, giờ anh đang cảm thấy rất hạnh phúc, nếu không tin em thử đặt tay lên ngực anh mà xem.



Diệp Lăng Phi cắn nốt một miếng táo rồi đặt lên chiếc bàn ở gần giường, kéo tay Bạch Tình Đình đặt lên ngực mình. Hắn ấn tay cô xuống rồi nói:



- Bà xã, em có cảm nhận được tình yêu anh dành cho em không?



Bạch Tình Đình nhăn mày, nhìn có vẻ rất kì lạ. Sau khi nghe Diệp Lăng Phi hỏi mình, cô mới lắc đầu nói:



- Em chả có cảm giác gì cả.



- Sao có thể như thế được, chẳng nhẽ em không thấy tim anh đang loạn nhịp hay sao?



Diệp Lăng Phi nói.



Bạch Tình Đình ngẩng đầu, nhìn vào mắt Diệp Lăng Phi, ngạc nhiên hỏi:



- Em đang thấy thắc mắc là tại sao không cảm nhận được là tim anh vẫn đang đập nhỉ?



- Không phải chứ, tim anh vẫn đập thình thịch đây nài. Sao em lại không nghe thấy nhỉ?



Diệp Lăng Phi thấy lạ hỏi.



Bạch Tình Đình bỗng nhiên di chuyển tay xuống dưới, thì thầm:



- Chẳng trách em không cảm nhận được, hóa ra em để tay lên xương ức của ông xã