Đô Thị Tàng Kiều
Chương 584 : Thế giới này loạn cả rồi
Ngày đăng: 10:56 18/04/20
Cho dù Diệp Lăng Phi có nghĩ như vậy đi nữa thì ngay cả Trương Lộ Tuyết cũng cảm giác mình không bình thường, cô có thật sự muốn tranh giành Diệp Lăng Phi đâu, nhưng cô đã thốt ra rồi, Trương Lộ Tuyết đâu có sợ điều gì mà cô không làm được đâu, nên cũng phải cắm đầu đi làm thôi.
Trương Lộ Tuyết cứng đầu quyết định vào bệnh viện thăm Diệp Lăng Phi, trước khi đến bệnh viện Trương Lộ Tuyết còn đặc biệt trang điểm lại, hiện rõ càng thêm diễm lệ trên khuôn mặt cô.
Trương Lộ Tuyết lái xe chạy đến trước cống quân, khu liền bị chặn lại. Quân khu không phải là nơi bất kỳ ai cũng có thế tùy tiện vào được, Trương Lộ Tuyết không còn cách nào khác đành phải gọi điện cho Diệp Lăng Phi.
Không lâu sau, quả nhiên có một người giống sĩ quan đi ra, để cho Trưong Lộ Tuyết vào quân khu. Lúc này Trưong Lộ Tuyết càng lúc càng cảm thấy thân phận của Diệp Lăng Phi rất thần bí.
Vừa bước vào bệnh viện quân khu liền nhìn thấy một thiếu nữ rất gợi cảm đứng ở cửa phòng bệnh, ánh măt của người phụ nữ này khiến cho Trương Lộ Tuyết cảm giác bất an.
- Cô là Trương Lộ Tuyết?
Angel hỏi.
Trương Lộ Tuyết gật đẩu, Angel đẩy cửa phòng bệnh ra nói:
- Vào đi!
Lúc Trương Lộ Tuyết vừa bước đến cửa phòng bệnh thì nghe cô gái gợi cảm đó nói:
- Chả trách Satan không chịu về Lang Nhạ, thì ra là vậy!
Trương Lộ Tuyết mù tịt chẳng hiểu gì cả bước vào phòng bệnh, ánh măt đầu tiên của cô là nhìn thấy Diệp Lăng Phi nằm trên giường bệnh, Trương Lộ Tuyết có chút lưỡng lự, lúc trước khi đến gặp Diệp Lăng Phi Trưong Lộ Tuyết đã nghĩ chu đáo nên nói thế nào với Diệp Lăng Phi, nhưng vừa nhìn thấy Diệp Lăng Phi Trưong Lộ Tuyết lại trở nên khó xử, chí ít đến lúc này cô vẫn không thế nào chấp nhận việc cô ở cùng Diệp Lăng Phi.
Tuy Diệp Lăng Phi quả thật rất ưu tú, những vẫn chưa thế nào chinh phục được trái tim của Trương Lộ Tuyết.
Nhưng Trương Lộ Tuyết vừa nghĩ đến Bạch Tình Đình, thì bất luận có khó khăn gì đi nữa bản thân cô cũng phải giành lấy.
Trương Lộ Tuyết trở tay khóa cửa phòng bệnh lại, tay xách túi trái cây tươi đến bênh giường Diệp Lăng Phi. Cô quay lưng lại phía Diệp Lăng Phi đặt trái cây lên bàn.
- Anh sao thế? Xảy ra chuyện lớn như vậy cũng không thèm nói với tôi một tiếng!
Trương Lộ Tuyết với thái độ khác thường, không cãi nhau với Diệp Lăng Phi mà chỉ trách móc:
- Anh đã xem tôi như người ngoài rồi sao.
Nói xong Trương Lộ Tuyết quay người lại ngồi bên giường.
Diệp Lăng Phi đẩu tiên là sững sờ, lập tức nhéo trán mình, cảm giác rất đâu. Hăn lại thò tay ra định sờ trán Trương Lộ Tuyết, Trương Lộ Tuyết theo bản năng tránh ra nói:
- Anh làm gì thế hả?
- A. Tôi chỉ muốn xem thử cô có sốt không thôi, sao hôm nay thấy cô lạ lạ!
Diệp Lăng Phi thắc mắc hỏi.
- Cô thật sự không bệnh đó chứ?
Dã Lang sững sốt, thắc mắc hỏi:
- Đi đâu?
- Còn có thể đi đâu, tôi đi đối phó với ngôi trường Tử Vong đó.
Diệp Lăng Phi nói.
- Tôi vốn định đợi hai ngày nữa hãy đi tìm ngôi trường Tử Vong đó, nhưng bây giờ tôi có ở đây cũng không thể êm chuyện được. Bạch Tình Đình không thể đụng vào, Trưoog Lộ Tuyết cũng không thể đắc tội, tôi chuồn vẫn là tốt nhất, đế cho hai bọn họ bình tĩnh lại.
- Thế còn vết thưong của anh?
Dã Lang lo lắng hỏi.
- Vết thương nhỏ, không trở ngại gì!
Diệp Lăng Phi nói.
- Không chết được đâu, cậu đi làm đi!
Dã Lang gật đầu nói:
- Được rồi, tôi đi sắp xếp đây, nhanh nhất là chiều mai rời khỏi.
- Càng nhanh càng tốt, tôi bây giờ không dám tiếp tục ở lại đây được nữa.
Diệp Lăng Phi thành thật nói với Dã Lang:
- Dã Lang, hãy tin tôi, sau có đắc tội ai thì cũng không để đắc tội đến phụ nữ được, trong tình trường còn nguy hiểm hơn cả trên chiến trường, lỡ bất cẩn một tí là chết rất thảm. Tôi chính là một kết cục điến hình.
Dã Lang cười nói:
- Satan, tôi thấy hình như anh chẳng đau khổ gì cả.
- Chẳng lẽ tôi đau khổ phải bày ra trên mặt sao?
Diệp Lăng Phi cười nói.
- Đau khổ của tôi nằm trong tim tôi, lòng bàn tay là thịt, mu bàn tay cũng là thịt, cậu bảo tôi phải chọn thế nào đây. Hây, cả đời này việc tôi làm sai lầm nhất chính là không nên quen với Trương Lộ Tuyết, bây giờ có nói cũng chẳng ích gì, tất cả đều đã muộn rồi.
Dã Lang không nói gì thêm mà là quay người rời khỏi phòng bệnh.
Sau khi Dã Lang rời khỏi Diệp Lăng Phi cẩm điện thoại lên gọi cho một số. Đợi bên kia bắt máy Diệp Lăng Phi cười nói:
- Ngài tống thống, số điện thoại của ngài vẫn chưa thay đổi sao?