Đô Thị Tàng Kiều

Chương 585 : Vây quét

Ngày đăng: 10:56 18/04/20


Chiếc phi cơ chiến đấu từ rừng cây vượt lên không trung, những quả boom ném xuống rừng cây bên dưới nổ tung mất dần.



Cùng vói tiếng nổ ầm của phi cơ chiến đấu là tiếng nổ ầm vang lên trong rừng cây.



Cả quả địa cầu rung lên trong tiếng nổ đó.



Không thể nào đếm xuể được số binh sĩ đang bắt đầu tiến vào khu rừng. Dưới sự yểm trợ của chiếc phi cơ trên không, binh sĩ đang tiến vào vị trí nơi ngôi trường Tử Vong.



Trong một thị trấn bỏ hoang cách khu rừng khoảng hơn năm mươi mét, Diệp Lăng Phi ngồi trong bộ chỉ huy thành lập lâm thời, đeo kính đen đang nghe tin tức truyền lại từ phía trước.



- Satan, chúng ta cũng ở đây đợi?



Angel mặc quân phục, súng vác vai có chút bất an nói:



- Chúng ta đến đây đã ba ngày rồi, chẳng lẽ còn tiếp tục đợi nữa sao?



- Đương nhiên phải đợi!



Vết thương ở cánh tay trái của Diệp Lăng Phi vẫn chưa lành, trên cánh tay còn quấn băng vết thương, bên ngoài khoác bộ quân phục địa phương, miệng ngậm điếu thuốc nói:



- Tôi không muốn gây chiến với người của ngôi trường Tử Vong ở trong khu rừng, những người đó đều được thông qua huấn luyện đặc biệt, bọn họ rất có sở trường đánh trận trong rừng. Lần này tôi sử dụng quân đội chính là hy vọng có thể đuổi được người của ngôi trường Tử Vong ra ngoài, từ đó dẫn bọn họ vào cái hố nguy hiểm, nếu như tôi không tính nhầm thì bọn họ sắp lộ diện rồi.



- Thật không thể hiểu nổi, anh tự tin từ lúc nào thế.




Sigma Vang chậm rãi nói:



- Hoskin!



Sau khi Diệp Lăng Phi nghe thấy cái tên này, ngược lại hít một hơi lạnh không tin hỏi:



- Sao có thể là hắn, hắn đã chết trong tay ** võ trang Sudan rồi mà.



- Cái này tôi không biết, Diệp, đừng tự cho rằng mình là thần, rồi cậu cũng có lúc mắc phải sai lầm thôi.



Sigma Vang cười nói:



- Trong lúc cậu cho rằng đã chi phối được vận mệnh thì không ngờ rằng thần chết đang sát lại gần cậu.



- Tôi xưa nay chưa từng xem mình là thần, tôi chỉ là cố gắng hết sức đi loại bỏ mỗi một đối thủ của tôi, trước khi đối thủ của tôi chưa giết được tôi, thì tôi phải giết bọn họ trước, đây là nguyên tắc nhân sinh của tôi.



Diệp Lăng Phi nhìn Sigma Vang nói:



- Hiệu trưởng, cảm ơn ông đã nói chuyện Hoskin vẫn còn sống, tôi tin hắn sẽ chết rất nhanh thôi, còn ông tôi thật sự rất muốn bỏ qua cho ông, nhưng tôi bỏ qua cho ông thì cục tình báo Mỹ cũng sẽ không bỏ qua cho ông đâu, hiệu trưởng, xin lỗi rồi.



Diệp Lăng Phi nói xong chỉ hất hất tay với hai binh sĩ, hai binh sĩ đó tiến lên trước dắt Sigma Vang đi.