Đô Thị Tàng Kiều
Chương 590 : Tìm việc thật không dễ dàng
Ngày đăng: 10:56 18/04/20
Sáng sớm, Diệp Lăng Phi tỉnh dậy thì Chu Hân Minh đã đi rồi, chiếc
gối còn thoảng lại mùi hương nhè nhẹ của Chu Hân Minh.
Tối qua Chu Hân Minh thật sự không thể đi được. phải ở lại đây cả đêm qua.
Diệp Lăng Phi mặc một cái quần đùi và chiếc áo thể thao chạy thể dục ra ngoài biệt thự, hắn muốn duy trì thói quen chạy bộ hàng ngày. Đầu tiên là chạy dọc theo tiểu khu ra sau núi, sau đó chạy vòng qua các tiểu khu của các biệt thự khác.
Không khí ban mai mát mẻ như thế này làm cho Diệp Lăng Phi cảm thấy thoải mái trong người. Diệp Lăng Phi bất giác chạy nhanh hơn. lúc chạy đến sân rộng trước một biệt thự khác, Diệp Lăng Phi đứng lại, thở vài hơi thật mạnh.
Rõ ràng là không luyện tập thân thể đều đặn mỗi ngày, xem ra Diệp Lăng Phi vừa chạy có mấy trăm mét đã thấy lực bất tòng tâm rồi, thật không thể nói thêm được gì nữa. Nhưng Diệp Lăng Phi không thể không thừa nhận sự thật là sức khỏe của mình đã giảm sút đến vậy, hắn tìm chỗ bậc thang sạch rồi ngồi xuống lấy tay lau mồ hôi trên trán.
Tối hôm qua hắn cùng Chu Hân Minh trò chuyện rất lâu mới ngủ. Chu Hân Minh có nói một số điều cũng rất đúng, Bạch Tình Đình luôn có một cuộc sống thật vô tư lự, nếu như không có Diệp Lăng Phi xuất hiện. có thể Bạch Tình Đình đã được gã cho một người trẻ tuổi có tài năng trong giới kinh doanh. Nhưng mà, Diệp Lăng Phi xuất hiện đã làm thay đổi vận mệnh của Bạch Tình Đình, bất luận Bạch Tình Đình có nói gì đi nữa, thì cũng là người phụ nữ đã có gia đình, không còn là người con gái độc thân nữa. Mà Bạch Tình Đình yêu Diệp Lăng Phi cũng sâu đậm, nếu như lúc này Diệp Lăng Phi lựa chọn rút lui thì hoàn toàn không thể làm cho Bạch Tình Đình hạnh phúc được.
Diệp Lăng Phi hiểu rõ những gì Chu Hân Minh nói, hắn bây giờ đã lún sâu vào đó rồi, giờ có muốn rút ra cũng không được. Việc duy nhất mà Diệp Lăng Phi có thể làm bây giờ là chờ đợi. có lẽ để cho mọi người yên tĩnh một thời gian là cách tốt nhất.
Diệp Lăng Phi bất giác nghĩ đến những chuyện xảy ra từ lúc mình đến Vọng Hải. là có toàn bộ quyền lực của tập đoàn Tân Á. Bản thân hắn đã có được số cổ phần tuyệt đối của Tập đoàn Tân Á. giúp đỡ cho vị trí chủ tịch của Trương Lộ Tuyết. Mà Tiền Thường Nam đã ra đi càng khiến cho việc quản lý tập đoàn Tân Á càng dễ dàng hơn.
Tiền Thường Nam nợ tiền ngân hàng, việc này Diệp Lăng Phi đã dự đoán được trước rồi. Diệp Lăng Phi nhận thấy, lúc đầu Tiền Thường Nam lựa chọn đối đầu với chính mình nhất định hắn cũng nhận được kết quả bi thảm như ngày hôm nay. Diệp Lăng Phi không rõ là trước mắt Tiền Thường Nam đã đi khỏi thành phố, hay là trốn ở một góc nào đó trong thành phố, ảo tưởng sẽ có một ngày nào có thể ngóc đầu dậy.
Mặc kệ như thế nào. Tiền Thường Nam bây giờ không còn bất cứ ảnh hưởng nào đến tập đoàn Tân Á, điều Tiền Thường Nam lo lắng nhất bây giờ là làm thế nào để có thể lấp đầy cái bao tử đã.
Về phần tập đoàn quốc tế thế kỷ bên kia. Diệp Lăng Phi cho rằng chí ít thì Bạch Cảnh Sùng vẫn còn đang đảm nhiệm chức chủ tịch, trước khi Bạch Cảnh Sùng chưa rời bỏ tập đoàn quốc tế thế kỷ, thì công việc của Bạch Tình Đình hẳn là tiến triển rất tốt, ít ra thì Bạch Tình Đình gặp phải khó khăn trong việc còn ít hơn nhiều so với Trương Lộ Tuyết.
ở vị trí của Diệp Lăng Phi thì có chút khó xử. Hắn vốn rất muốn ở tập đoàn Tân Á. Nhưng mà, quan hệ giữa Bạch Tình Đình và Trương Lộ Tuyết khiến hắn bắt buộc phải rời khỏi tập đoàn Tân Á.
Diệp Lăng Phi cảm thấy mình nên tìm công việc có thể làm như một người bình thường. ít nhất cũng có thể, thử nghiệm được công việc cực khổ của người bình thường. Diệp Lăng Phi trở về biệt thự gọi điện cho Đường Hiểu Uyên. hỏi Đường Hiểu Uyên là một người thất nghiệp nên đến đâu tìm việc.
-Diệp đại ca, chẳng lẽ anh cho rằng thời bây giờ tìm công việc dễ lắm sao, anh không biết là hàng năm có biết bao nhiêu sinh viên đại học ra trường, chừng đó sinh viên đều muốn tìm việc, mà bây giờ công ty tuyển dụng thì ít, đương nhiên số người thất nghiệp sẽ nhiều hơn.
Sau khi nói xong Đường Hiểu Uyên suy nghĩ một chút. nói thêm:
-Còn người như Diệp đại ca đây. rõ ràng là không cần tìm việc mà hết lần này đến lần khác cứ muốn tìm việc.
Diệp Lăng Phi nghĩ lại cũng đúng. có vẻ như mình đã buồn chán đến cực điểm rồi, người ta tìm việc là vì cuộc sống, còn mình thì tìm việc để tiêu khiển, giết thời gian.
-Được rồi. Hiểu Uyên. chúng ta đừng đứng đây nữa, ở tầng một đông người quá rồi.
Diệp Lăng Phi nhìn lên tầng hai nói:
-Chúng ta lên tầng 2 xem thử, nói không chừng ở đó ít người hơn.
Nói xong, không chờ Đường Hiểu Uyên trả lời đã kéo Đường Hiểu Uyên lên.
Tới lâu 2, Diệp Lăng Phi mới biết là mình sai lầm rồi. Tầng hai của thị trường cũng không ít hơn tâng 1 bao nhiêu cả. Đưa mắt nhìn quanh, tất cả đều đông đúc người đi xin việc. Diệp Lăng Phi hết cách, vẫn không thể tìm được một công việc.
Diệp Lăng Phi kéo Đường Hiểu Uyên vòng qua vòng lại ở đại sảnh tầng 2, muốn tìm một quầy nào đó ít người hơn. Không, chính xác mà nói, trừ ba người tuyển dụng ra. không có một người xin việc nào nghỉ ngơi ở chỗ quầy tuyển dụng.
Diệp Lăng Phi vừa nhìn chợt vui mừng kéo người mà giúp Diệp Lăng Phi đi tìm việc - Đường Hiểu Uyên, chỉ vào quầy tuyển dụng kia nói:
-Hiểu Uyên, em nhìn chỗ quầy đằng kia không có người nào cả. chúng ta vòng qua đó đi.
-anh thích quầy tuyển dụng không có ai cả.
Đường Hiểu Uyên nhìn theo hướng Diệp Lăng Phi chỉ. thấy quầy tuyển nhân viên nọ có viết: Công ty bảo hiểm Dân An.