Đô Thị Tàng Kiều
Chương 611 : Nửa đêm bò lên giường em
Ngày đăng: 10:56 18/04/20
Lâm Tuyết tay phải cầm thuốc, chân vắt lên nhau, bày ra tư thế giống như Mễ Tuyết, khi nói chuyện với Mễ Tuyết, Lâm Tuyết luôn cảm giác có áp lực vô hình.
Nàng phun ra một ngụm khói, cười nói:
- Giám đốc Mễ, con người của tôi thích nhất là kết giao bằng hữu, có câu nói là thêm một người bạn thêm một đường, thế nhưng, con người của tôi cũng rất không thích người chỉ biết bán đứng bằng hữu, không biết giám đốc Mễ thuộc về loại nào?
- Hai loại đều không phải!
Mễ Tuyết trả lời rất kiên quyết, thậm chí còn thẳng thắn đến khiến cho Lâm Tuyết cảm giác ngoài ý muốn, Mễ Tuyết lộ ra nụ cười phong tình vạn chủng nói,
- Giám đốc Lâm, cô không nên hiểu lầm, tôi nhận thức tình bạn giữa chúng ta hẳn là thành lập trên phương diện trợ giúp lẫn nhau giống như cô đoán được vậy, Vương quốc màu hồng của tôi vừa khai trương không lâu, thiếu khuyết một cái hậu trường mà tôi biết giám đốc Lâm quan hệ rất sâu rộng, tôi đã nghĩ nhờ dưới bóng cây to này, à, có lẽ tôi nói chuyện có chút trực tiếp, thế nhưng tôi cho rằng giữa bạn bè nói chuyện nên trực tiếp như vậy, cô nói có đúng hay không?
Lâm Tuyết không thể không bội phục Mễ Tuyết nữ nhân này, có thể dày mặt nói rõ ràng như vậy, chứng minh nữ nhân Mễ Tuyết này không phải một nhân vật đơn giản.
- Giám đốc Mễ, tôi quả thật có chút quan hệ, nếu chúng ta đã nói đến mức này rồi, tôi nghĩ giữa chúng ta cũng không mập mờ, nếu tôi giúp cô, tôi sẽ được chỗ tốt gì!
Lâm Tuyết cười nói,
- Giống như lời cô nói, nếu như hữu nghị giữa chúng ta là thành lập trên phương diện trợ giúp lẫn nhau, tôi đây cũng chỉ có thể nghĩ cho mình!
- Giám đốc Lâm, vậy cô cứ yên tâm, tôi sẽ không bạc đãi cô! Mễ Tuyết cười nói,
- Vương quốc màu hồng của chúng tôi ở Hương Cảng cũng có cửa hàng, sau này cô đến Hương Cảng tất cả phí dụng tôi đều miễn phí, đây chỉ là biểu thị một chút tâm ý của tôi, cụ thế tôi nghĩ chúng ta không cần phải nói rõ ràng như vậy, nói chung, tôi tin tưởng sau này những thứ cô nhận được xa xa lớn hơn thứ cô đang nhận được ở bách hóa An Thịnh, đó cũng không phái then chốt, mấu chốt nhất chính là tôi có thể giúp cô rời xa bất luận nam nhân nào cô đang dựa vào.
Lâm Tuyết sắc mặt trầm xuống, nàng không nguyện ý nhất chính là nghe thấy người khác nói nàng ăn bám đàn ông trước mặt nàng, tuy rằng Lâm Tuyết không phủ nhận, Từ Hàn Vệ đang âm thầm giúp nàng không ít, nhưng Lâm Tuyết vẫn luôn muốn có thể thoát khỏi bóng ma của Từ Hàn Vệ, đây cùng là mục đích nàng cực lực kiếm tiền, ở Diệp Phong bên kia chiếm được không ít chỗ tốt, nàng tự nhận chỉ cần mình nhẫn nại một khoảng thời gian, có thể hoàn toàn thoát khỏi Từ Hàn Vệ.
Hiện tại, nghe thấy Mễ Tuyết nói như vậy, sắc mặt nàng trầm xuống, không vui nói:
- Giám đốc Mễ, cô nói vậy là ý gì? Mễ Tuyết cười nói:
- Giám đốc Lâm, chúng ta đều là nữ nhân, có mấy lời chỉ có nữ nhân chúng ta mới có thể nói thật, trước khi đến thành phố Vọng Hải, tôi đã tìm hiểu tình huống nơi này khá rõ ràng.
- Bàn thân ông chủ của tôi ở Hương Cảng có mạng lưới quan hệ rất sâu, những quan hệ này thậm chí có thể ảnh hưởng đến nội địa, cho nên Vương quốc màu hồng chúng ta mới dám mở cửa ở chỗ này, vừa vặn là bởi vì chúng tôi có năng lực ánh hưởng đến chính phủ ở đây, sở dĩ tôi nói rõ những lời này với giám đốc Lâm, chỉ là xuất phát từ sự đồng tình của tôi đối với cô, tôi biết cô vẫn luôn cực lực muốn trở thành nữ cường nhân tự mình nắm giữ vận mệnh của mình, thế nhưng, dựa theo năng lực của cô bây giờ căn bản không thể làm được, nói chung cô vẫn phải sống dưới bóng ma của người khác, đương nhiên, chúng tôi có thể giúp cô cải biến tất cả, nếu cô thúc đẩy Từ bí thư và ông chủ chúng tôi đạt thành nhận thức chung mà nói, sau này ông chủ chúng tôi cũng sẽ cho cô đủ lợi nhuận, cho cô có thể rời khỏi thành phố Vọng Hải, ở bên ngoài sống khoái hoạt.
Bạch Tình Đình vừa nghe Diệp Lăng Phi nói vậy, lông mày liền dựng lên, mang theo một tia không vui hỏi:
- Ngoại trừ em còn có ai muốn chìa khóa, có phải Trương Lộ Tuyết hay không?
Diệp Lăng Phi lúc này mới ý thức tới Bạch Tình Đình đang trong giai đoạn thần kinh mẫn cảm cao độ, bất luận một câu nói gì đều có thể khiến cho Bạch Tình Đình hoài nghi, nói vậy Bạch Tình Đình lại tưởng Trương Lộ Tuyết muốn cầm chìa khóa của mình, nếu quả thật là vậy, nói không chừng hiện tại Bạch Tình Đình sẽ trở mặt với mình.
Diệp Lăng Phi vội vàng nói:
- Là Hân Minh, cô ấy vừa mới bảo anh đưa chìa khóa!
Nghe được là Chu Hân Minh muốn cầm chìa khóa, sắc mặt Bạch Tình Đình mới tốt hơn, miệng vẫn nói:
- Anh chú ý một chút, em không muốn để cho người khác nói sau lưng em, không nên quên, anh là ông xã của em, anh không quan tâm người khác thấy thế nào, nhưng em cũng rất quan tâm, em không muốn nhà chúng ta có thêm một kẻ đáng ghét như Trương Lộ Tuyết, trừ phi em chết, bằng không cửa cũng không được vào.
- Bà xã, chớ nói lung tung!
Diệp Lăng Phi vừa nghe, vội vàng che miệng Bạch Tình Đình, nói:
- Nói lung tung nói là sẽ bị sét đánh đấy!
- Có sét cũng sẽ đánh tên sắc lang anh trước, đều là anh gây ra chuyện.
Bạch Tình Đình chu miệng, nói
- Bây giờ em muốn đi xem phòng của anh, nhìn chỗ đó thế nào, nếu như tốt, chỗ đó chính là của em!
- Vậy anh ngủ ở đâu? Diệp Lăng Phi hỏi
- Anh? Tự anh tìm chỗ ngủ đi, nếu như thực sự không có chỗ ngủ, vậy thì ngủ trên sàn nhà, nói chung em không quan tâm!
Bạch Tình Đình nói xong, cất bước liền lên lầu, Diệp Lăng Phi ở phía sau nói thầm: "Vậy anh ngủ sàn nhà trong phòng em, nửa đêm bò lên trên giường em!"