Đô Thị Tàng Kiều

Chương 640 : Tấm lòng của Vu Đình Đình

Ngày đăng: 10:57 18/04/20


Đình Đình vừa đi chưa được mấy bước thì Tần Dao lại đuổi theo, cô kéo tay Vu Đình Đình nói:



- Đình Đình, câu sao vậy, sao mình luôn cảm giác thái độ của cậu đối với mình đã thay đổi rồi, là vì mình đi nên câu mới giận phải không?



- Không phải!



Vu Đình Đình dừng bước nhìn Tần Dao nói:



- Tần Dao, chỉ là trong lòng mình có chút hỗn loạn, cậu đừng có ép mình nữa, chúng ta là bạn thân của nhau, điều này không sai tí nào, nhưng bản thân cũng nên có khoảng không gian riêng của nhau, mình thật sự không muốn đi chơi, cũng không muốn gặp chị gì đó của cậu, mình bây giờ chỉ muốn về nhà.



- Đình Đình, mình biết mình không nên nài ép kéo cậu đi chơi, nhưng mình chỉ là muốn chia sẽ niềm vui của mình với cậu, cậu có biết không, chị đó đối xử vơi mình rất tốt, hơn nữa con người của chị ấy cũng rất hiếu khách, chị ấy muốn biết cậu thôi!



- Tần Dao, lúc nãy mình đã nói rồi, mình không muốn gặp chị của cậu, sau này cũng không muốn gặp. Cậu đừng có nói nữa, bây giờ mình rất buồn bực!



Vu Đình Đình nói xong bỏ mặc Tần Dao bước nhanh đi. Tần Dao đứng bất động, cô cắn chặt môi nhìn bóng dáng của Vu Đình Đình.



Vu Đình Đình đi được mấy bước thì đột nhiên cô rút điện thoại từ trong túi xách ra, gọi cho một người, trên mặt cô hiện lên nụ cười tươi nhẹ nhàng nói:



- Diệp đại ca, em thi xong rồi, anh đến đón em đi, được, em đợi anh ở cổng trường nha!



Vu Đình Đình nói xong lại nhét điện thoại vào trong túi, bước nhanh ra cổng trường.



Vu Đình Đình đứng ở cổng trường đợi Diệp Lăng Phi đến đón mình, lúc này Tần Dao lại từ phía sau đuổi kịp. Tần Dao nhìn thấy Vu Đình Đình đang đứng ở cổng trường cô vội bước nhanh mấy bước đến trước măt Vu Đình Đình nói không ngớt:



- Đình Đình, mình xin lỗi, lúc nãy là do mình không tốt, giờ minh xin lỗi cậu, cậu đừng có giận mình nữa.



- Tần Dao, mình không sao, thật đó, cậu nhanh đi gặp chị đó của câu đi!



Vu Đình Đình nói.



- Ưm, vậy thì mình đi đây, chúng ta liên lạc qua điện thoại!



Tần Dao cười với Vu Đình Đình rồi quay người đi về phía trạm xe buýt, lúc Tần Dao đi khỏi, chiếc Jetta của Diệp Lăng Phi lái chạy lướt qua Tần Dao, Tần Dao vốn chẳng để ý tới, nhưng Diệp Lăng Phi lại nhìn thấy sắc mặt của Tần Dao không được tốt lắm. Diệp Lăng Phi chạy xe đến trước cổng trường. Đợi Vu Đình Đình lên xe Diệp Lăng Phi hỏi:



- Tần Dao sao thế, lúc nãy anh thấy sắc măt của cô ấy không được tốt lắm, có phải cãi nhau với em không?




Vu Đình Đình nói.



- Em đâu có đẹp bằng chỉ Hiểu Uyển đâu.



Vừa nhắc đến Đường Hiểu Uyển, Diệp Lăng Phi thở dài, Vu Đình Đình nghe thấy tiếng thở dài đó của Diệp Lăng Phi thắc mắc hỏi:



- Diệp đại ca, anh sao thế, sao nhắc đến chị Hiểu Uyển anh lại thở dài.



- Đó chẳng phải là nha đầu Hiểu Uyển đó sao, đang yên đang lành lại say mê xem phim truyền hình Hồng Kông, lần trước anh đến biệt thự, nha đầu Hiểu Uyển đó chẳng thèm nhìn anh chỉ lo chăm chú xem ti vi, đau lòng quá, anh thật đau lòng quá!



Vu Đình Đình nhìn thấy vẻ mặt khoa trương đó của Diệp Lăng Phi nhịn không được cười nói:



- Diệp đại ca, nếu chị Hiểu Uyển nhìn thấy vẻ mặt của anh nhất định sẽ khiến cho chị Hiểu Uyển cười đau ca bụng luôn.



- Vốn là như vậy mà!



Diệp Lăng Phi nói.



- Nha đầu Hiểu Uyển đó xem phim nghiện luôn, bỏ mặc cả anh, anh thấy phải dạy cho Hiểu Uyển một trận mới được.



Diệp Lăng Phi nói đen đây đột nhiên hỏi:



- Đình Đình, giờ Hiểu Uyển có ở biêt thự không?



- Chắc là có, sáng nay lúc em đi sớm có nghe chị Hiểu Uyển nói hôm nay không định đi đâu cả, chỉ ở nhà thôi, chị ấy định xem xong bô phim đó!



Diệp Lăng Phi vừa nghe xong cười xấu xa, cười khiến cho Vu Đình Đình chẳng hiểu mô tê gì cả, không biết Diệp Lăng Phi muốn làm gì. Thế là Vu Đình Đình hỏi:



- Diệp đại ca, sao anh lại cười!



Diệp Lăng Phi kề môi lại bên tai Vu Đình Đình thấp giọng nói mấy câu, Vu Đình Đình đó măt như quả đào nói nhỏ:



- Diệp đại ca, anh thật xấu xa!