Đô Thị Tàng Kiều
Chương 666 : Anh có thể đi tìm việc khác rồi
Ngày đăng: 10:57 18/04/20
Trần Thiến dùng sức lắc đầu, nói:
- Tôi chỉ muốn không phát sinh bất cứ chuyện gì nữa.
- Thế nhung, chuyện đã xảy ra, cô nên nghĩ biện pháp xử lý. Muốn xử lý chỉ có một biện pháp, khiến Vu Uy sợ cô.
Diệp Lăng Phi nói,
- Không phải Vu Uy dùng thũ đoạn hèn hạ sao, vậy cô càng phải ác hơn hắn. Qua đây, tôi cho cô biết nên làm sao bây giờ!
Trần Thiến không biết Diệp Lăng Phi muốn nói gì, nàng đưa tai qua. Diệp Lăng Phi thấp giọng nói bên tai Trần Thiến mấy câu, chỉ thấy Trần Thiến cắn chặt môi, tựa hồ đang hạ quyết tâm.
Sau khi Diệp Lăng Phi nói xong, Trần Thiến cắn chặt môi, đôi môi hơi mỏng của nàng cơ hồ sắp bị xuất huyết đến nơi, cả nửa ngày. Trần Thiến mới chậm rãi hé miệng, nói:
- Diệp tiên sinh, cám tạ anh, bất kể như thế nào, tôi đều cảm tạ anh.
- Nha đầu ngốc, đừng nói cảm tạ!
Diệp Lăng Phi đưa tay vỗ vai Trần Thiến nói:
- Chúng ta là bạn bè, tôi đã nói rồi, cô vào công ty này chuyện may mắn nhất chính là gặp tôi. Được rồi, bây giờ chúng ta quay về phòng làm việc thôi, tôi tin cô cần có thỏi gian suy nghĩ thật kỹ, khi đã suy nghĩ kỹ, nói cho tôi biết.
Trần Thiến vừa muốn xoay người rời khỏi, bỗng nhiên Diệp Lăng Phi gọi Trần Thiến lại, Trần Thiến quay người lại, vừa định hỏi gì, chỉ thấy Diệp Lăng Phi làm một cái mặt quỷ, Trần Thiến bật cười.
Lăng Phi và Trần Thiến đi trở về phòng làm việc. Phương Linh thấy Diệp Lăng Phi đã trở về. Nhỏ giọng hỏi:
- Sao anh đi lâu như vậy. Có chuyện gì đấy?
- Cô gái nhiều chuyện đúng là cô gái nhiều chuyện. Cô hỏi cái này làm gì!
Diệp Lăng Phi cười nói với Phương Linh.
- Không phải chuyện của cô. Cô lo chuyện của cô đi kìa!
- Không nói thì thôi. Anh cho rằng tôi còn không biết tâm địa gian giảo của anh sao!
Phương Linh bĩu môi. Xoay người sang chỗ khác. Không lâu sau Phương Linh lại quay lại nói với Diệp Lăng Phi:
- Diệp Lăng Phi. Anh nói tôi đối với Giang Nguyệt Văn có phải có chút quá mức không. Tôi vừa mới suy nghĩ một chút. Kỳ thực. Giang Nguyệt Văn đối với tôi coi như không tệ. Cũng không làm gì có lỗi với tôi!
- Được rồi. Nghĩ như vậy cũng rất tốt!
Diệp Lăng Phi nói.
- Cô có thể tìm một cơ hội tâm sự với Giang Nguyệt Văn. Nói không chừng Giang Nguyệt Văn cũng có nỗi khổ. Cô nói thủ đoạn của giám đốc bộ phận của chúng ta - Vu Uy rất lợi hại nha. Vạn nhất Giang Nguyệt Văn bị Vu Uy lừa thì sao. Cô nói có đúng không. Dù sao giao tình đã nhiều năm. Không nên đơn giản buông bỏ.
- ừm. Tôi suy nghĩ một chút!
Phương Linh nói rồi, nhìn về phía Giang Nguyệt Văn. Lập tức lại thu hồi ánh mắt lại. Trong miệng lầm bầm:
- Kỳ thực. Giang Nguyệt Văn coi như không tệ. Trừ keo kiệt một chút ra. Thật đúng là không quá xấu tính.
Diệp Lăng Phi nghe xong chỉ mim cười. Hắn không quan tâm tới chuyện của Phương Linh và Giang Nguyệt Văn nữa. Diệp Lăng Phi bây giờ còn có chuyện muốn làm. Chuyện quán cà phê của Lý Khà Hân còn chưa giãi quyết đây!
Diệp Lăng Phi đứng lên. Phương Linh vừa nhìn, hỏi:
- Anh đi đâu vậy?
- Đi wc. Cô đi không!
Diệp Lăng Phi gật đầu. Hắn không làm khó dễ hai gã bảo an này. Lăng Phi vào thang máy. Sau khi cửa thang máy đóng lại. Diệp Lăng Phi vẫn không ngừng lắc đầu. Thoạt nhin công ty bảo hiểm Dân An có rất nhiều vấn đề cần phải xử lý. Diệp Lăng Phi dự định nhân cơ hội này xử lý một chút. Hắn đi thang máy mãi cho đến tầng hai mươi. Đi thăng hướng bộ phận chuyên xử lý khiếu nại.
Phụ trách tiếp đãi Diệp Lăng Phi chính là chủ nhiệm ở đây - Triệu chủ nhiệm. Triệu chủ nhiệm này nói chuyện với Diệp Lăng Phi cũng rất khách khí. Hắn tiếp nhận khiếu nại của Diệp Lăng Phi xong thi nói:
- Sau khi chúng tôi chứng thực sẽ cho anh một câu trả lời thuyết phục!
- Khoảng chừng lúc nào?
Diệp Lăng Phi hỏi
- Theo chuyện chúng tôi cần chứng thực, ít nhất khoảng một tuần!
Triệu chủ nhiệm nói.
- Tôi muốn ngày mai đã được biết kết quả điều tra của Ông. Không biết có vấn đề gì không?
- Chuyện này tôi không quyết định được. Tôi chỉ có thể phái người đi điều tra!
Triệu chủ nhiệm hơi khó khăn nói.
- Khó tránh có chút quá gấp rồi!
- Có vấn đề sao?
Diệp Lăng Phi bĩu môi thần nói.
- Nếu như vậy. Tôi chỉ có thể tìm tổng giám đốc công ty bảo hiểm rồi.
- VỊ tiên sinh này. Tôi sẽ tận lực xử lý. Sẽ có câu trả lời thuyết phục cho anh, anh hài lòng không?
Triệu chủ nhiệm hỏi.
Diệp Lăng Phi đứng dậy. Nói:
- Sáng sớm ngày mai tôi phải được biết kết quà điều tra của ông. Hy vọng không để cho tôi thất vọng. Nếu không hậu quả sẽ rất nghiêm trọng!
Diệp Lăng Phi nói xong, xoay người rời đi, ngay sau khi Diệp Lăng Phi rời đi. Tên Triệu chủ nhiệm kia dùng bút đánh dấu đơn khiếu nạ của Diệp lăng Phi. Bĩu môi. Hừ lạnh nói:
- Coi mình là ai chứ. Quả thực chính là cố tình gây sự.
Diệp Lăng Phi quay lại phòng làm việc bộ phận mình. Hắn vừa mới trở lại. Đã nhìn thấy Trần Thiến đứng lên. Đi về phía hắn. Diệp Lăng Phi vừa nhìn Trần Thiến đi tới. Biết Trần Thiến có chuyện muốn nói với mình. Hắn không quay về chỗ ngồi của mình. Mà là đứng ở cửa
- Diệp tiên sinh. Tôi đã nghĩ thông!
Trần Thiến chỉ nói một câu.
Diệp Lăng Phi cười nói:
- Vậy thì tốt...
Bà xã của Vu Uy làm việc trong chính phủ. Diệp Lăng Phi bảo Trần Thiến đi tìm bà xã Vu Uy. Đem chuyện này nói cho bà xã Vu Uy. Dựa theo suy nghĩ của Diệp Lăng Phi. Nếu như vậy Vu Uy sẽ thảm rồi.
Trần Thiến quả thực dựa theo Diệp Lăng Phi nói mà đi tìm vợ Vu uy. Vợ Vu Uy biểu hiện ra bất động thân sắc. Nhưng trong lòng lại hết sức phẫn nộ. Vợ của Vu Uy căn bản cũng không biết Vu Uy bởi vì chuyện của nữ nhân mà bị đánh. Vu Uy nói với cô ta là mình không biết vì sao bị đánh. Vì chuyện này, vợ của Vu Uy còn đích thân tự gọi điện thoại đến đồn cánh sát. Hy vọng đồn cảnh sát có thể nghiêm khắc trừng phạt hung thủ. Nhưng thật không ngờ. Mọi chuyện đều là bởi vì nữ nhân.
Ngay khi Trần Thiến tìm gặp vợ Vu Uy. Diệp Lăng Phi một mình lái xe tới bệnh viện. Diệp Lăng Phi đi tới trong bệnh viện. Khi hắn thấy dáng vẻ Vu Uy nằm ở giường bệnh,. Không ngừng cười ha há.
chỉ nhìn thấy mặt Vu Uy sưng lên. Nhìn rất giống hình ảnh con heo trên intemet. Đương nhiên. So với hình ảnh đáng yêu của con heo mập mạp. Hình dạng của Vu Uy ghê tởm hơn rất nhiều.