Đô Thị Tàng Kiều
Chương 672 : Nghi hoặc hợp tác
Ngày đăng: 10:58 18/04/20
Trong một tiệm cà phê gần bệnh viện, đối diện với Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình, Vú Ngô đang cúi đầu hiện rõ trong lòng rất bất an.
Diệp Lăng Phi nhìn Bạch Tình Đình một cái ra hiệu Bạch Tình Đình nói trước. Bạch Tình Đình nhìn biểu hiện của Vú Ngô lại nuốt lời vào, bộ dạng định nói lại thôi.
Ba người vẫn giữ sự im lặng, Vú Ngô không chịu nói gì, Bạch Tình Đình muốn nói lại không nói được. Vẫn là Diệp Lăng Phi phá vỡ sự im lặng này, Diệp Lăng Phi nói:
- Vú Ngô, chuyện này rốt cuộc là thế nào, đang yên đang lành sao vú lại đền tiền thay cho tên Thái Hạo đó?
Vú Ngô nghe Diệp Lăng Phi hỏi mình như vậy, bà nhìn Bạch Tình Đình một cái rồi lại chuyển ánh mắt qua nhìn Diệp Lăng Phi, nói:
- Diệp tiên sinh, Thái Hạo là bạn của họ hàng tôi, tôi... tôi xem nó như con trai nuôi vậy.
Vú Ngô nói xong câu này rồi không nói tiếp nữa, Diệp Lăng Phi nhìn thấy Vú Ngô sống chết không chịu nói ra mối quan hệ giữa Vú Ngô với Thái Hạo, Diệp Lăng Phi đành nói:
- Vú Ngô, tôi không hỏi nữa là được chứ gì, tôi chỉ lo vú bị người ta lừa cho, việc lần này rõ ràng là như vậy rồi, vú cũng không xem thử mấy người đó đều là người như thế nào chứ, đều là những tên vô lại, loại người như vậy không chỉ một lần đòi tiền là xong chuyện đâu, lần này vú đưa tiền cho bọn họ, nói không chừng lần sau tới lúc bọn họ hết tiền lại chạy đến đòi tiền vú, cứ như vậy thì chẳng bao giờ xong cả.
Bạch Tình Đình cũng nói:
- Vú Ngô, đúng thế, sau này khi gặp những chuyện như thế này vú nên thương lượng với tụi cháu, nói không chừng tụi cháu có thể giúp được cho vú?
Vú Ngô chỉ ra sức gật đầu, Bạch Tình Đình và Diệp Lăng Phi nhìn thấy Vú Ngô như vậy đành không nói gì tiếp nữa.
Lúc sắp rời khỏi tiệm cà phê Vú Ngô lại dặn dò Bạch Tình Đình đừng có nói chuyện này cho Bạch Cảnh Sùng biết.
Bạch Tình Đình định đưa Vú Ngô về nhà nhưng Vú Ngôn kiên quyết không chịu để Bạch Tình Đình đưa về, Bạch Tình Đình đành thuận theo ý của Vú Ngô.
Vú Ngô vừa đi Diệp Lăng Phi lại thở dài một hơi nói:
- Anh thấy hết mười phần là giữa Vú Ngô và tên Thái Hạo đó có quan hệ gì đó, Tình Đình nè, em nói xem có khi nào tên Thái Hạo đó là con riêng của Vú Ngô không!
Bạch Tình Đình bịt miệng Diệp Lăng Phi lại nói:
- Anh đừng có nói bậy, Vú Ngô không phải loại người đó, nếu Vú Ngô có con riêng thì mấy năm nay sao lại không nói cho chúng ta biết. Thôi bỏ qua đi, anh cũng đừng có truy hỏi chuyện này nữa!
Bạch Tình Đình nói xong kéo cửa xe mình ra rồi nói:
- Ông xã, em phải đi đến nhà hàng của tháp truyền hình, anh có đi không?
- Đi làm gì thế?
Diệp Lăng Phi hỏi.
- Chẳng phải đã nói với anh rồi sao, Trịnh Thiên Soái tìm em bàn về chuyện của xưởng nhà máy sợi hóa học, hắn hẹn em đến nhà hàng ở tháp truyền hình để bàn bạc!
Bạch Tình Đình nói xong nhìn thẳng vào mắt Diệp Lăng Phi nói:
- Ông xã, lúc nãy em đã nói với anh rồi, nếu anh thật sự không muốn em qua đó thì em sẽ không đi nữa!
- Đi! Sao lại không đi chứ!
Diệp Lăng Phi cười nói.
- Tình Đình, vậy thì cô không biết gì hết rồi, công ty bất động sản Hải Đức của chúng tôi là doanh nghiệp Hồng Kông, lần này đến thành phố Vọng Hải phát triển chính là nhìn thấy được tiềm lực phát triển ở đây. Vì thế nên chúng tôi mới thu mua khu nhà máy chế tạo sợi hóa học chỉ là muốn có chân tại thành phố Vọng Hải, còn việc khai phá thì chúng tôi vẫn chưa có kế hoạch cụ thể. Vì thế nên tôi mới nghĩ đến cô, tập đoàn quốc tế Thế Kỷ của cô luôn là tập đoàn bản xứ của thành phố Vọng Hải, chúng ta có thể cùng nhau khai phá mảnh đất này.
- Tôi thấy sự việc không đơn giản thế đâu!
Lúc này Diệp Lăng Phi chen vào nói.
- Công ty bất động sản Hải Đức đã bỏ ra một cái giá cao để thu mua nhà máy chế tạo sợi hóa học lại không có kế hoạch cụ thể, không phải anh đang đùa chứ, chẳng lẽ tiền của tập đoàn các anh thật sự nhiều đến nỗi không có chỗ nào để tiêu nữa, tôi cho rằng bất cứ một công ty quy mô lớn nào cũng đều không làm những chuyện như thế này!
Bạch Tình Đình cũng gật đầu nói:
- Ừm, tôi cũng cho là vậy, đây chính là nguyên nhân chính mà tập đoàn chúng tôi mãi vẫn không chịu tiếp xúc với công ty khai phá bất động sản Hải Đức các anh, ban quản trị của công ty chúng tôi đã từng thảo luận qua, cho rằng kế hoạch tập đoàn quốc tế Thế Kỷ với công ty khai phá bất động sản Hải Đức các anh cùng nhau khai phá mảnh đất này không có khả năng lắm, nên đã phủ quyết rồi!
Trịnh Thiên Soái sững sờ nói:
- Tình Đình, cái này cũng là vì tôi nghĩ đến việc đầu tiên là tôi và cô đều là bạn học nên mới tìm đến cô, tôi muốn cô và công ty bất động sản Hải Đức chúng tôi cùng nhau khai phá có lợi không có hại, nhưng tôi nghĩ không thông tại sao cô lại từ chối?
- Lúc nãy tôi đã nói rồi, không phải tôi từ chối mà là ban quản trị tập đoàn chúng tôi từ chối!
Bạch Tình Đình nói.
- Họ cho rằng hợp tác có nguy hiểm nên không đồng ý hợp tác!
- Thật đáng tiếc, tôi vẫn hy vọng tập đoàn quốc tế Thế Kỷ đồng ý hợp tác với tập đoàn Hải Đức của chúng tôi!
Bộ dạng của Trịnh Thiên Soái lộ ra sự thất vọng nói:
- Vậy tôi đành phải đi tìm nhà bất động sản bản địa khác hợp tác khai phá rồi.
- Tôi có một câu hỏi, tại sao các anh phải tìm nhà bất động sản bản địa hợp tác mà không phải tự mình khai phá?
Trịnh Thiên Soái cười nói:
- Lúc nãy tôi đã nói rồi, chúng tôi là doanh nghiệp Hồng Kông, đối với nơi đây không quen thuộc lắm nên mới muốn tìm một doanh nghiệp bản địa hợp tác.
Ba người rời khỏi nhà hàng tháp truyền hình, Bạch Tình Đình và Diệp Lăng Phi đi đến trước xe, Bạch Tình Đình kéo xe ra nói với Diệp Lăng Phi:
- Ông xã, chiều em phải về lại tập đoàn, anh có đi không?
- Anh đi tập đoàn làm gì chứ?
Diệp Lăng Phi hỏi.
- Tham gia hội đồng ban quản trị, cái này còn phải nói nữa!
Bạch Tình Đình nói.
- Bố em rời khỏi vị trí chủ tịch tập đoàn, bây giờ vẫn là chủ tịch hội đồng quản trị của tập đoàn, có điều, bố em đã bắt đầu làm thủ tục chuyển nhượng cổ phần, muốn chuyển toàn bộ số cổ phần 30% trong tay ông qua cho em, anh vẫn là cổ đông lớn nhất của tập đoàn, nếu không có cổ đông lớn như anh làm chủ cho em, một mình em sao có thể được!
- Cái gì, nhạc phụ chuyển toàn bộ cổ đông trong tay ông cho em hả?