Đô Thị Tàng Kiều
Chương 68 : Cô trợ lý trẻ tuổi
Ngày đăng: 10:50 18/04/20
Diệp Lăng Phi lái xe quay lại trụ sở tập đoàn Tân Á, buổi trưa có uống một chút rượu, nên khi nói chuyện có phả ra một chút mùi rượu.
Lý Khả Hân vừa mới đi qua hành lang, ngửi thấy mùi rượu từ Diệp Lăng Phi, nàng khẽ nhíu nhíu mày, nhưng không nói gì thêm.
Diệp Lăng Phi đáng lẽ đã chạy tới phòng làm việc, đột nhiên hắn dừng lại, quay đầu lại bắt chuyện với Lý Khả Hân, nói:
- Khả Hân, cô nói xem ba cô thích uống rượu gì?
- Ba tôi không uống rượu.
Lý Khả Hân thuận miệng đáp, nhưng nàng đột nhiên quay lại, không thể để cho Diệp Lăng Phi chiếm tiện nghi được, nàng nhìn Diệp Lăng Phi nói:
- Trưởng phòng, anh vừa uống rượu à?
- Có uống một chút.
Diệp Lăng Phi cười nói:
- Nhìn thấy cô làm việc căng thẳng, chỉ muốn đùa chút cho giảm bớt bầu không khí thôi. Nói nghiêm chỉnh nha, chờ khi nào cô gặp khách hàng xong, thì gọi điện cho tôi, tôi lái xe đưa cô đi, đến nhà cô ăn cơm không thể đi tay không được, đến lúc đó cô giúp tôi chọn lễ vật.
- Đến lúc đó thì hãy nói, tôi không biết mấy giờ mới xong, mấy người khách kia rất khó chiều lòng.
Lý Khả Hân nói.
- Nếu không thì tôi sẽ đi với anh, có thật sự cần tôi đi với anh không?
Lý Khả Hân khoát tay nói:
- Trưởng phòng, tôi xem anh đang chuẩn bị lên bộ tổ chức, quyết định bổ nhiệm đã truyền xuống, sớm muộn gì anh cũng nắm được bộ tổ chức, hà tất phải ở lại phòng tiêu thụ.
Diệp Lăng Phi cười ha hả nói:
- Thật sự không phải là tôi thích ở lại phòng tiêu thụ, nhưng nếu như tôi đến làm việc tại bộ tổ chức, thì không thể ngày nào cũng được nhìn mặt cô.
Lần này thì Từ Oánh đã hiểu, cúi đầu xuống nói:
- Giám đốc, phó tổng Trần cũng đã nói trước với tôi, phàm là những việc gì cần ngài ký tên, thì những việc đó đều phải để ngài xử lý, đồng thời căn dặn, giám đốc bộ tổ chức là ngài, nếu như có chuyện gì phải báo cho ngài trước đã rồi sau đó mới trình báo lên phó tổng Trần.
- Mẹ nó, thật là quá đáng, coi ta là cái gì.
Diệp Lăng Phi nói năng tục tằn:
- Khi dễ người cũng một vừa hai phải thôi chứ, hừ, dám xúc phạm tôi, dù sao thì tôi cũng đâu có đắc tội gì với cô.
- Giám đốc, ngài còn có gì phân phó?
Từ Oánh không để ý tới Diệp Lăng Phi đang đứng nói thầm bên cạnh, hỏi.
- Không có việc gì.
Diệp Lăng Phi nói.
- Từ Oánh nhớ kỹ, nếu như sau này tôi đi vắng, thì đến tìm phó tổng Trần.
Diệp Lăng Phi lại căn dặn:
- Nàng mới là lãnh đạo thật sự của phòng này, còn tôi thì chỉ là một con rối, là người đứng ra để đỡ đạn cho nàng.
Diệp Lăng Phi cũng không biết Từ Oánh có hiểu lời mình nói hay không, xoay người, hướng về phía phòng làm việc của Trần Ngọc Đình. Diệp Lăng Phi muốn đến để nói cho rõ việc này, thực ra là đến để cãi nhau, nếu như thế thì hắn đâu còn là giám đốc nữa. Nhưng thật thất vọng, Trần Ngọc Đình lại không có trong phòng làm việc, trợ lý của Trần Ngọc Đình nói cho Diệp Lăng Phi biết, phó tổng Trần hôm nay xin nghỉ, nghe nói là con trai nàng bị ốm.
- Thật không ngờ người phụ nữ này cũng có chút dịu dàng.
Trong lòng Diệp Lăng Phi thầm nghĩ:
- Xem ta, ta đoán không sai, thoạt nhìn bề ngoài thì có vẻ lạnh như băng nhưng kì thực nội tâm chắc chắn rất nhiệt tình.